Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 563
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:52:31
Lượt xem: 6
Liễu Hoa Niên nhìn thấy một người giống hệt trong ảnh chân dung của nương nàng, đứng ở trên đường, không biết đang đợi cái gì.
Nàng không xác định có phải nương nàng hay không, vì thế liền lôi kéo ca của nàng hỏi.
Ninh Thiếu Khanh vừa định cười nói nàng nhìn lầm rồi, nhưng khi hắn theo tay nàng chỉ nhìn sang, liền nhìn thấy Diệp Khanh Oản đứng ở đầu đường, cười nhìn về phía khác.
Mà bóng dáng thon dài trên mặt đất cầm một chuỗi hồ lô đường, bước về phía nàng.
Ninh Thiếu Khanh sững sờ tại chỗ, im lặng nhìn bọn họ, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Liễu Hoa Niên ngẩng đầu nhìn hắn, cũng không dám quấy rầy hắn, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy dáng vẻ này của ca nàng.
Trên đường Diệp Khanh Oản cầm hồ lô đường, cắn một miếng, tựa hồ như phát hiện bọn họ, ngẩng đầu nhìn qua, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Ninh Thiếu Khanh.
Bốn mắt nhìn nhau, mọi người đều không nhúc nhích, chỉ im lặng nhìn nhau.
Một hồi lâu, Diệp Khanh Oản nhếch lên khóe miệng, cười rạng rỡ với hắn.
Ninh Thiếu Khanh mặt không biểu tình, đứng yên thật lâu, cuối cùng mới nhấc chân, từng bước một đi qua, đứng ở trước mặt nàng, duỗi tay yên lặng ôm nàng: “Ngươi rốt cuộc đã trở lại.”
Diệp Khanh Oản cười cười, cũng duỗi tay ôm hắn: “Ân, đã trở lại.”
“Vậy ngươi có rời đi không?”
Diệp Khanh Oản không muốn lừa hắn: “Phải đi.”
Đây vẫn là nàng cùng hệ thống la lối khóc lóc lăn lộn, nháo đến hắn không có biện pháp, mới đồng ý cho nàng trở về làm khách mời hai ngày.
Hơn nữa nàng còn không thể để cho người khác biết, nàng đã trở lại.
Dù sao, việc một người được cho là đã c.h.ế.t xuất hiện trở lại, là một điều rất kỳ quái.
Ninh Thiếu Khanh không nói gì nữa, buông nàng ra, cười nói: “Đi thì đi đi, đi rồi càng tốt, đỡ phải trở về, tiểu gia sẽ nuôi lớn nữ nhi cho ngươi.”
“Đại khuê nữ như vậy, tiểu gia mệt muốn chớt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-563.html.]
Diệp Khanh Oản cười đem hồ lô đường đưa cho hắn, Ninh Thiếu Khanh không chút khách khí cắn một miếng, tiểu gia vất vả như vậy, ăn thêm của ngươi mấy cái hồ lô đường, không quá phận đi.
Liễu Thịnh ở một bên nhìn bọn họ cười vui vẻ, Ninh Thiếu Khanh trừng hắn một cái, tức giận đi trở về, đem con ngựa hoang kéo qua, nhét vào trong tay Liễu Thịnh: “Cầm lấy, ngươi dắt ngựa đi.”
Bộ dáng giận dỗi kia, cực kỳ giống tiểu tức phụ bị ủy khuất.
Liễu Thịnh cũng nghe theo hắn, cười nói: “Được, ta dắt, về sau ngựa đều để cho ta dắt.”
Lúc này Liễu Hoa Niên đang mở to mắt, nhìn bọn họ.
Diệp Khanh Oản đi qua, ngồi xổm bên cạnh nàng: “Hoa Niên.”
“Ngươi là nương của ta sao?” Liễu Hoa Niên nhìn nàng, rõ ràng là lần đầu tiên thấy, lại rất muốn cùng nàng thân cận.
Diệp Khanh Oản vuốt đầu nàng: “Đúng vậy, ta là nương của ngươi.”
Sau đó xoay người, chỉ vào Liễu Thịnh đang dắt ngựa đứng dưới ánh hoàng hôn: “hắn là cha ngươi.”
Liễu Hoa Niên lập tức cười lên, lao tới ôm nàng: “Nương.”
Diệp Khanh Oản ôm nàng, có một loại cảm giác kỳ diệu nói không nên lời.
Nàng cảm thấy chính mình vẫn là một hài tử, lại có một nữ nhi mười tuổi, hơn nữa từ khi hài tử sinh ra, nàng cũng không ở đây, nhưng vừa thấy, lại nhịn không được muốn ôm ấp hôn hít.
Liễu Hoa Niên ôm lấy nàng, có chút bất động, Liễu Thịnh đi đến: “Cha cũng muốn ôm.”
Liễu Hoa Niên vốn là muốn cự tuyệt, nàng muốn mẫu thân ôm, nhưng ngẩng đầu nhìn nhìn hắn, ánh mắt hắn thực ôn nhu, ôn nhu đến ma xui quỷ khiến, nàng liền buông mẫu thân, vòng lấy cổ hắn, còn gọi một tiếng cha.
“Ngoan.” Liễu Thịnh lên tiếng, trên mặt tất cả đều là ý cười ôn nhu.
Ánh hoàng hôn buông xuống trên vai hắn, Liễu Hoa Niên ghé vào trên vai Liễu Thịnh, Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh ở bên cạnh nhìn bọn họ, khóe mắt mang ý cười, đẹp giống một bức họa.
Nam Cung Hành Vũ yên lặng đứng ở phía sau nhìn bọn họ, cũng đang cười, hắn nghĩ, Hoa Niên của hắn, hiện tại rất vui vẻ.
Nàng có phụ thân mẫu thân, còn có ca của nàng bồi từ nhỏ.
Nam Cung Hành Vũ trở về hoàng cung, trước khi đi Liễu Thịnh cùng hắn lập quân tử chi ước, yêu cầu hắn không nói cho ai biết chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Hắn nhìn Liễu Hoa Niên, yên lặng gật đầu.