Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 599
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:16:13
Lượt xem: 6
Sau khi Diệp Khanh Oản được hôn xong, liền chuẩn bị trở về, không thể vừa mới quen đã quá phận, sợ sẽ dọa Liễu đại nhân nam đức rõ rệt nhà nàng chạy mất.
“Ta đưa ngươi về.” Liễu Thịnh tiện tay cầm áo choàng, phủ thêm cho nàng.
“Thái phó, ta tự mình trở về là được.”
Liễu Thịnh chỉ cười cười, không lên tiếng, lôi kéo tay nàng, đi ra ngoài.
Trở lại tướng phủ, hắn đưa cho Diệp Khanh Oản một khối lệnh bài: “Về sau đi cửa chính, đừng tiếp tục chui lỗ chó.”
Nói xong còn vươn ngón tay, lau vết bùn khô trên trán nàng.
Diệp Khanh Oản có chút thẹn thùng cười cười, nói một câu đã biết, liền xuống xe bỏ chạy.
Liễu Thịnh nhìn nàng chạy một mạch, thẳng đến khi ánh nến lầu hai sáng lên, hắn mới cười buông màn xe, bảo xa phu hồi phủ.
Diệp Khanh Oản trở lại phòng ngủ, mới vừa đem đèn thắp sáng, thình lình phát hiện có bóng người đang ngồi cạnh giường mình, dọa nàng nhảy dựng.
Khi đến gần hơn, mới phát hiện là Nam Cung Mộ Vân.
Chết tiệt, hơn nửa đêm cũng không bật đèn, chỉ ngồi trong phòng người ta, bệnh tâm thần nha.
Không biết người dọa người, hù chớt người?
Thật muốn đánh cho hắn một trận.
Nhưng vẫn đè xuống nội tâm xúc động muốn đánh người, hỏi hắn: “Mộ Vân ca ca, đã trễ thế này, sao ngươi lại ở chỗ này?”
Nam Cung Mộ Vân ngẩng đầu nhìn nàng: “Chờ ngươi nha.”
Chờ ta...... Làm gì?
Nam Cung Mộ Vân vẫy tay muốn nàng đi qua, Diệp Khanh Oản di chuyển hai bước, đại khái một centimet đi.
“Lại qua đây.” Vẻ mặt Nam Cung Mộ Vân giống như ta cũng không ăn thịt ngươi.
Diệp Khanh Oản căng da đầu, lại dịch thêm một centimet.
Nam Cung Mộ Vân có chút bất đắc dĩ thở dài một tiếng, dứt khoát tự mình đứng lên, đi qua lôi kéo nàng, trở lại giường ngồi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-599.html.]
Diệp Khanh Oản thực cảnh giác, cả người đều căng thẳng, hắn sẽ không nghĩ đến bá vương ngạnh thượng cung đi?
Yếu đuối, đáng thương, bất lực.
Nam Cung Mộ Vân thật ra cũng không có làm gì quá đáng, từ trong thắt lưng lấy ra một cây trâm, cắm trên đầu nàng, cười nói một câu: “Thật đẹp mắt.”
Diệp Khanh Oản duỗi tay sờ sờ, lạnh như băng, giống ngọc, hơn nữa cảm xúc rất tốt, hẳn là giá trị xa xỉ.
“Cảm ơn Mộ Vân ca ca.”
Nam Cung Mộ Vân cười cầm lấy tay nàng, nắm trong lòng bàn tay: “Chúng ta thử một lần, được không?”
Diệp Khanh Oản ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, nhất thời không biết nên nói cái gì.
“Ta sẽ đối với ngươi thật tốt, người khác có thể cho ngươi, ta đều có thể cho.” Nam Cung Mộ Vân lại bổ sung một câu.
“Nhưng là......” Diệp Khanh Oản thấy hắn nói nghiêm túc như vậy, nàng có chút không đành lòng diễn cùng hắn.
Không đợi nàng nói tiếp, Nam Cung Mộ Vân liền ngắt lời nàng: “Ta biết trong lòng ngươi đã có người khác, nhưng không quan hệ, ta sẽ không cùng hắn tranh, chỉ cần ngươi cho ta một chút vị trí, là được.”
Diệp Khanh Oản:......
Ngươi như này, có vẻ ta trông như một kẻ cặn bã......
Nói xong, Nam Cung Mộ Vân liền ôm nàng, ôm thật sự rất chặt, giống như nếu buông lỏng, nàng sẽ bỏ chạy.
Diệp Khanh Oản nghĩ nghĩ, không có giãy giụa, hắn cảm nhận được, trên mặt tràn đầy tươi cười.
Ôm thật lâu, thẳng đến khi Diệp Khanh Oản ngủ gà ngủ gật, Nam Cung Mộ Vân mới lưu luyến buông tay: “Ta đi về trước, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai ta tới gặp ngươi.”
Nói xong cúi đầu hôn lên trán nàng, trong mắt có sự ôn nhu vô tận.
Trước khi đi, còn dừng lại trước cửa, quay đầu lại mỉm cười với nàng lần nữa.
Diệp Khanh Oản:......
Vương gia ngạo kiều, bỗng nhiên biến thân thành chó săn nhỏ vô hạn nhu tình, khiến người ta không biết phải làm gì.
Nhưng làm người không thể quá so đo được mất, ngươi mất đi một thứ, sẽ có được thứ khác.
Tỷ như ngươi mất đi Cửu vương gia ngạo kiều, nhưng ngươi có được không vui......
Ai, nhóm người này thật là ngày càng sai lầm.