Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 608
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:22:08
Lượt xem: 12
Lương công tử tuy rằng đột nhiên không kịp phòng ngừa, nhưng nói như thế nào cũng là một nam tử, sau một thời gian bị động ngắn ngủi, liền bắt đầu phản kích.
Đẩy Hạ Tuyết Kiến ngã trên mặt đất, Diệp Khanh Oản thấy thế, này sao được, ngươi mà cũng dám đánh bại nữ chính của bổn tiểu thư?
Vì thế giống như gặp chuyện bất bình rống một tiếng: “Hạ Tuyết Kiến, ngươi cư nhiên dám đánh Lương công tử?”
“Lương công tử đừng sợ, ta tới giúp ngươi?” Nói xong liền nhảy xuống xe ngựa, đúng lúc Lương công tử muốn tiến lên nắm tóc Hạ Tuyết Kiến, duỗi một chân, trực tiếp khiến hắn vấp ngã như chó ăn cứt.
Lương công tử vừa ngã xuống, Hạ Tuyết Kiến liền lập tức xông lên, hai người giằng co cùng nhau.
Nhưng Hạ Tuyết Kiến dù sao cũng là phụ nữ, sức lực nơi nào bằng họ Lương.
Diệp Khanh Oản nhìn xung quanh, tìm thấy một cây gậy thô dài, nhắm ngay bọn họ vung tới, trong miệng còn kêu: “Lương công tử đừng sợ, ta tới giúp ngươi.”
Lương công tử thấy gậy gộc đánh trên đầu mình, nhanh chóng nói: “Ngươi tốt nhất đừng giúp ta.”
“Này sao được? Chúng ta Lương Diệp hai nhà chính là thế giao, Lương công tử, ta nhất định phải giúp.” Dứt lời, vững chắc giáng cho hắn một gậy.
Đánh đến Lương công tử thất điên bát đảo, chỉ vào nàng: “Ngươi, ngươi, ngươi......”
Diệp Khanh Oản thấy thế, nhanh chóng hoảng sợ nhìn gậy gộc trong tay, đáng thương hề hề nói: “Thực xin lỗi, ta đánh sai người, Lương công tử ngươi sẽ không trách ta đi?”
Mới vừa nói xong, lại cho hắn một gậy.
Lương công tử đều không kịp nói trả, Hạ Tuyết Kiến liền đem hắn ấn xuống trên mặt đất.
Ngồi trên người hắn, kéo tóc, dùng móng tay cào vào mặt, há miệng cắn, khỉ chôm đào, phàm là có thể chiêu số sử dụng, toàn bộ đều cho hắn thử một lần.
Có thể nói là mười cực hình đỉnh cao của triều đại Mãn Thanh.
Đánh đến một đại nam nhân như Lương công tử, cả sức lực đánh trả đều không có, hảo tàn bạo nha.
Cho dù là Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh nhìn đã quen, đều sợ hãi đến rụt cổ, da đầu tê dại.
“Chúng ta đừng nhìn, quá tàn bạo.” Ninh Thiếu Khanh nói, che đôi mắt Diệp Khanh Oản lại.
Diệp Khanh Oản cũng “Rầm” một tiếng nuốt nước miếng, ngoan ngoãn gật gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-608.html.]
Nhưng nhìn không thấy, thanh âm lại nghe đến rõ ràng, tần suất tiếng kêu rên của Lương công tử bất đồng thay nhau vang lên, nghe thanh âm cũng có thể tưởng tượng ra khung cảnh kia.
Hắn kêu một tiếng, Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh co rúm người một chút, cuối cùng hai người bất tri bất giác đã ôm thành một đoàn, run bần bật.
Tiếng kêu thảm thiết giằng co hồi lâu, mới dừng lại, lại nghe được Hạ Tuyết Kiến hỏi hắn: “Hiện tại có nhận biết tỷ tỷ của ta hay không?”
Lương công tử vừa định nói không quen biết, liền nhìn thấy Hạ Tuyết Kiến giơ móng vuốt lên, định cào vào mặt hắn, lập tức sợ hãi co rúm người lại thành một đoàn: “Nhận thức, nhận thức.”
“Tỷ tỷ của ta có phải ngươi bức tử hay không?”
“Đúng...... Không đúng, không phải, ta không có bức tử nàng, ta muốn nạp nàng làm thiếp, là nàng không muốn, một hai phải tìm chớt.”
Hạ Tuyết Kiến nghe được, trong cơn giận dữ, đi lên lại bang bang hai quyền, đánh đến răng cửa của hắn đều rớt hai viên.
Vừa lúc này Cửu vương gia cùng Liễu Thịnh mang theo người từ trên núi đi xuống, nghe được cuộc đối thoại rõ ràng, Lương công tử không thể nào biện bạch, bị người đưa đến Hình Bộ vấn tội.
Hạ Tuyết Kiến cũng không có ngăn cản, ngược lại như đang chút hết tất cả sự oán khí trong lòng ra hết.
Cửu vương gia cùng Liễu Thịnh nhìn da thịt trên người Lương công tử không một chỗ nào hoàn hảo, yên lặng liếc nhau.
Hạ Tuyết Kiến lại khinh thường ngó bọn họ liếc mắt một cái, phảng phất đang nói, hừ, nam nhân đều là dựa vào không được, còn phải dựa vào ta cùng tỷ muội của ta.
Nói xong quay đầu lên xe ngựa, nói: “Đi thôi.”
Diệp Khanh Oản cùng Ninh Thiếu Khanh còn đang ôm nhau, có chút kinh sợ nhìn nàng.
Nàng này, cũng thật ngang tàng.
Ninh Thiếu Khanh lôi kéo Diệp Khanh Oản, tiến đến bên tai nàng thấp giọng nói: “Chúng ta về sau chớ đắc tội nàng, nàng thật tàn nhẫn.”
Diệp Khanh Oản gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, ta vô cùng tán thành.”