Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 676
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:06:53
Lượt xem: 11
Đúng vậy, với cách làm này, tiểu tham tiền cùng bá tánh vô tội đều không cần chớt, nhưng Nam Cung Phù Tang sẽ chớt.
Phản quân tuy rằng đánh giặc không được, nhưng Địa Hạ Thủy nhiều cao thủ như mây, muốn từ trong tay bọn họ cứu tiểu tham tiền ra, vậy thì phải liều mạng để giữ chân bọn họ.
“Vậy ngươi muốn tiểu nương tử của ngươi chớt sao?”
“Cũng không muốn.”
Tương Vương đẩy hắn ra: “Vậy phải làm sao? Cá cùng tay gấu không thể có cả hai nha, Thái phó đại nhân, làm người phải học được cách đánh đổi, không phải chuyện gì cũng đều có thể lưỡng toàn.”
Nói nửa đùa nửa thật xong, Tương Vương liền chuẩn bị đi xuống thành lâu.
“Điện hạ......”
“Đừng kêu, bổn vương tự mình muốn cứu tiểu tham tiền, không phải vì ngươi.” Tương Vương nhìn thoáng qua tiểu tham tiền bị trói ở trên giàn thiêu.
Tiểu tham tiền hoạt bát đáng yêu như vậy, biến thành tiểu tham tiền nướng, rất đáng tiếc nha.
Nhưng Liễu Thịnh vẫn không để hắn đi, giữ chặt cổ tay của hắn: “Điện hạ, chúng ta đánh cuộc một phen, thắng đều không cần chớt, thua ta đi xuống bồi nàng, bá tánh giao cho ngươi.”
Tương Vương dừng lại, quay đầu lại nhìn chằm chằm hắn.
Chỉ thấy ánh mắt hắn kiên định, thậm chí lộ ra một tia giảo.
Tương Vương biết hắn muốn làm gì, hắn muốn dựa theo kế hoạch ban đầu, đem nhóm người dưới thành dụ vào trong, đóng cửa đánh chó.
Nhưng nếu bọn họ không mắc lừa, hoặc là bị lừa còn không quên mang theo tiểu tham tiền, vậy tiểu tham tiền chớt chắc rồi.
Tiểu tham tiền chớt, hắn cũng sẽ đi xuống bồi tiểu tham tiền.
Tiền đặt cược này không tốt.
Rõ ràng có thể chỉ chớt một mình bổn vương, một hai phải đánh cuộc một phen, vạn nhất thua sẽ phải chớt hai người.
“Ngươi là Thái phó đương triều, không phải dân cờ bạc.” Tương Vương muốn hắn thanh tỉnh một chút, nếu nhóm người này có đầu óc, bọn họ sẽ không thả tiểu tham tiền.
Nhưng hắn chính là muốn đánh cuộc, phía dưới bắt đầu phóng hỏa thiêu tiểu tham tiền, hắn trực tiếp rút nhuyễn kiếm bên hông ra, không đợi Tương Vương phản ứng, đã đặt trên cổ hắn, giả vờ cùng Tương Vương cãi nhau, muốn Tương Vương mở cửa thành.
Bây giờ chuyện đã đến nước này, Tương Vương không bồi hắn diễn kịch cũng không được, không diễn tiểu tham tiền nhất định phải chớt.
Vì thế hai người qua lại diễn một hồi, khiến bên ta cùng bên địch đều ngây ngốc, cuối cùng Liễu Thịnh “Lau” cổ Tương Vương.
Huyết cũng không phải của Tương Vương, là Liễu Thịnh nhân cơ hội cắt vào lòng bàn tay của mình, vẩy ra tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-676.html.]
Hắn là thật sự bỏ cả vốn gốc nha, tay đều không cần.
Đã diễn đến mức này, Tương Vương cũng chỉ có thể thuận thế ngã xuống, làm bộ chính mình bị giớt.
Ngươi mẹ nó Liễu Thịnh, tốt nhất là ngươi nên chớt đi, bằng không chờ việc này qua, bổn vương sẽ c.h.é.m ngươi.
Vừa thấy huyết, bộ hạ của Tương Vương cùng Liễu Thịnh đều luống cuống, hai chủ soái ở trên thành lâu nhà mình, làm trò trước mặt quân địch, giớt hại lẫn nhau, ngươi gặp qua chưa?
Ai mẹ nó gặp qua nha?
Đều ngây ngốc.
Cuối cùng Thạch Hộc vẫn là người đầu tiên phản ứng lại, kêu gọi thuộc hạ đến bảo hộ Liễu Thịnh, sau đó chính mình kéo Liễu Thịnh bay nhanh xuống thành lâu.
Còn không đi, bộ hạ của Tương Vương sẽ xé xác bọn họ.
Lão gia thật đúng là điên rồi, cư nhiên dám ở trước tam quân giớt chủ soái?
Phía trên Thành lâu, người của Tương Vương hận không thể tùng xẻo Liễu Thịnh, người của Liễu Thịnh liều chớt tương hộ.
Những người khác không phải là người của Liễu Thịnh cũng không phải của Tương Vương, nhìn thấy trận chiến này, chủ soái trước trận c.h.é.m giớt lẫn nhau, còn đánh cái rắm nha, nhanh chóng đi thôi.
Vì thế một tổ ong chạy, toàn bộ thành lâu loạn thành một nồi cháo.
Quân địch không nghĩ tới còn có chuyện tốt như vậy, một tiểu cô nương, cư nhiên khiến cho đối phương giớt hại lẫn nhau.
Kia còn chờ cái gì nha, nhân lúc bọn họ nội loạn vọt vào thôi, giớt bọn hắn không còn mảnh giáp nha.
Vì thế một đám người cũng không để ý tới Diệp Khanh Oản vẫn còn đang treo ở trên giá, trực tiếp vọt qua.
Trong lúc bọn họ đang tấn công, Liễu Thịnh giữ chặt Thạch Hộc: “Bảo người của chúng ta rút về, đi vào bên trong thành cùng chủ lực hội hợp.”
Thạch Hộc nhìn thấy lão gia vốn đang hoang mang lo sợ, lập tức thanh tỉnh, cả người đều có chút ngốc.
Liễu Thịnh không có thời gian để ý đến hắn, nhanh chóng chạy về thành lâu, đứng ở đầu tường, từ xa b.ắ.n một mũi tên cắt đứt sợi dây trên người Diệp Khanh Oản.
Sau đó nhảy xuống, chuẩn bị phục kích.