Nữ Phụ Đam Mỹ Cùng Với Tình Địch HE - 59
Cập nhật lúc: 2024-11-07 18:58:26
Lượt xem: 2
Thẩm Kim Triều lại mồ hôi ướt đẫm nhưng cũng dứt khoát: “Không tha thứ, cũng không nhất đinh phải trả thù.”
Nàng không thể chọc thủng trực tiếp chọc thủng bộ mặt của Tống Tri Chương, móc mủi kiểu đó dám chắc chắc cả đời không gặp mặt nhau sao?
Lâu Già lộ ra tiếng cười ghẻ lạnh.
Thẩm Kim Triều im tiếng.
“Người thật là Tiểu bồ tát lòng dạ thật rộng lượng nha!”
Thẩm Kim Triều cũng không phản bác, bản thân tùy ý nghe Lâu Già trào phúng, tuy rằng nàng kỳ thật không rõ, vì sao Lâu Già lại lên cơn như vậy. Dù sao chuyện này cũng không hẳn liên quan đến hắn.
Nhưng nàng biết, nếu chính mình đem nghi hoặc trong lòng mình nói ra, Lâu Già nhất định sẽ càng tức giận.
Nói tới nói lui như vậy, Lâu Già kỳ thật cũng coi quân tử lại ghét kẻ ác khác đi.
Lâu Già không biết Thẩm Kim Triều gắn cho hẳn biểu nhãn chính nhân quân tử người tốt, nếu biết, nhất định lại muốn nổi trận lôi đình. Hắn châm chọc xong, xem đến một bộ dạng học trò ngoan ngoãn ngồi nghe trách phạt không chống chế gì, tức khắc cảm thấy không thú vị, hừ lạnh một tiếng liền phải rời đi.
Thẩm Kim Triều vội vàng kéo hắn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/59.html.]
Lâu Già liếc xéo nàng: “Như thế nào?”
Thẩm Kim Triều sợ hãi nói: “Chúng ta có thể không tách nhau ra hay không?”
Lâu Già giữa mày nhảy dựng: “Ngườ lại nói cái gì?”
Thẩm Kim Triều giải thích nói: “Hôm qua ta đi lạc, liền gặp gỡ đám người xấu kia. Lại hôm nay ngươi không có ở khách điếm, ta lại bị Phạm Kinh bắt trói được. Lâu Già, có lẽ ngươi nói đúng, ta quá vô dụng, lúc nào rời khỏi ngươi luôn là sẽ gặp được nguy hiểm, còn muốn phiền toái ngươi tới cứu ta. Cho nên nếu có thể nói, hiện tại ngươi đừng bỏ rơi ta được không”
Lâu Già giả cười ngây ngô: “Đây là người muốn ta làm bảo tiêu cho người sao? Tiểu quận chúa, ngươi có biết hay không, bản thân ta thực quý, người bình thường trả phí còn không trả nỗi, hơn nữa theo ta được biết, hiện tại trên người người một phân tiền nhỏ cũng chẳng có đi?”
Hắn nhìn nhìn cái váy Thẩm Kim Triều đang treo trên người, hừ lạnh nói: “Hiện tại người đang được ta bao dưỡng đó nha.”
Thẩm Kim Triều nhỏ giọng nói: “Nếu ngươi nguyện ý đưa ta về nhà, ta có thể biếu cho ngươi rất nhiều tiền.”
Lâu Già: “Thật sao? Tiểu quận chúa, ngươi chẳng lẽ lại được thất tâm phong*, đám bắt cóc đưa mình về nhà sao? Ta là cái gì thực xuẩn ngu xuẩn sao, sẽ đi chui đầu vô lưới?”
*(1) bệnh lý thất tâm phong: viêm mạch vành do co bóp loạn nhịp, tăng tính thấm thành mạch m.á.u . Ý ở đây nói cả tin ngu muội.
Thẩm Kim Triều tay nắm thật chặt, thanh âm càng lúc càng yếu ớt: “Ta có thể không so đo mọi chuyện trước đây, không có nói cho cha nương biết chuyện ngươi mang ta đi là được.”