Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 195
Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:31:58
Lượt xem: 65
Là một cái bình bằng ngọc cổ óng ánh long lanh.
“Vật phẩm đấu giá đầu tiên trong hôm nay chính là một chiếc bình làm bằng ngọc cổ từ thời nhà Thanh, là được Triệu tiên sinh quyên tặng, giá khởi điểm ba mươi vạn, mỗi lần ra giá không được thấp hơn một vạn, ngay bây giờ chính thức bắt đầu.”
Bình bạch ngọc, cũng chỉ như đồ trang sức, giá trị cũng không quá cao vì đâu đâu cũng xuất hiện.
Hứa Tân Di giơ bảng đầu tiên.
“Hứa tiểu thư ra giá ba mươi mốt vạn.”
“Ngô tiên sinh ra giá ba mươi ba vạn.”
Hứa Tân Di tiếp tục giơ bảng.
“Hứa Tân Di tiểu thư gia giá ba mươi lăm vạn.”
“Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá hai mươi tám vạn.”
Hứa Tân Di nhìn về phía Hứa Vi Nhân.
Cô nhớ rõ, lúc “Hứa Tân Di” nguyên tác đang đấu giá luôn kêu giá nhiều hơn cái giá mà Hứa Vi Nhân đưa rất nhiều, thật ra cô cũng không muốn có được món đồ này đến vậy, cô chỉ đơn thuần muốn cướp đi thứ mà Hứa Vi Nhân thích, để cho Hứa Vi Nhân mất mặt mà thôi.
Lúc đó hết thảy đều rất thuận lợi, hai người ra giá không ai nhường ai, ngay lúc Hứa Tân Di gấp đến đỏ mắt, ngay lúc cô ra giá cao hơn gấp ba lần cái giá Hứa Vi Nhân đưa ra, lúc này Hứa Vi Nhân mới thôi tiếp tục giơ bảng.
Theo lý mà nói, cuối cùng vật phẩm đó được “Hứa Tân Di” lấy được, nhưng hết thảy Hứa Vi Nhân lại được ban cho cái danh người tốt độ lượng, còn lại nhường phần cho “Hứa Tân Di” bấm bụng bỏ ra một số tiền cực kì lớn để mua lấy món đồ mà cô chẳng thích này, sau đó danh tiếng của Hứa Tân Di cũng biến thành ngựa non háo thắng.
Cho nên sau đó sau đó lúc nào còn món đồ gì ra, “Hứa Tân Di” đều tức đến đỏ mắt, chỉ cần là đồ Hứa Vi Nhân coi trọng, cô ấy nhất định sẽ tranh giành đến chết, cuối cùng cô bị Hứa Vi Nhân gài bẫy mua một đống đồ mình không thích, cạnh tranh trong bất lực, sao cùng lại gặp phải một chiếc vòng cổ ngọc bích tuyệt đẹp.
Mà sau đó chiếc vòng cổ xinh đẹp quý giá đó vẫn là vào tay Hứa Vi Nhân.
Được cả danh và lợi.
Hứa Tân Di mỉm cười giơ bảng.
“Hứa Tân Di tiểu thư ra giá bốn mươi vạn, còn có ai ra giá cao hơn không?”
Hứa Vi Nhân tiếp tục giơ bảng, cũng quay qua hướng Hứa Tân Di mỉm cười kèm câu xin lỗi.
“Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá bốn mươi ba vạn.”
“Trần tiên sinh ra giá gia mươi vạn! Năm mươi vạn! Liệu còn có ai ra giá cao hơn năm mươi vạn không ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-195.html.]
“Hứa Tân Di tiểu thư ra giá năm mươi ba vạn.”
“Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá năm mươi lăm vạn! Năm mươi lăm vạn lần hai còn ai ra giá cao hơn không?”
Mắt thấy giá cả càng ngày càng tăng, vượt xa giá trị thật sự của bình hoa, Dịch phu nhân nghi hoặc nhìn cô một cái: “Tân Di, bình hoa này con thích như thế sao?”
“Đương nhiên.” Hứa Tân Di nói: “Về nhà để trong phòng ngủ, trong bình cắm thêm một ít hoa hồng mai, khẳng định sẽ đẹp động lòng người.”
Hứa Vi Nhân giơ bảng.
“Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá năm mươi lăm vạn.”
— “Mắc câu rồi mắc câu rồi, mình biết ngay Hứa Vi Nhân sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào chơi mình mà.”
— “Chơi trò tâm cơ với tôi á? Để xem ai thắng ai.”
Hứa Tân Di giơ bảng.
“Hứa Tân Di tiểu thư ra giá sau mươi vạn.”
“Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá sáu mươi ba vạn.”
“Hứa Tân Di tiểu thư ra giá bảy mươi vạn.”
Hứa Tân Di dùng ánh mắt nhất định phải có được nhìn bình hoa đứng ở bên cạnh MC chủ trì.
Cô rất có lòng tin Hứa Vi Nhân nhất định sẽ tiếp tục tới cùng với cô.
— “Ngay bây giờ đến đây nào, bảy mươi vạn không đủ để biểu hiện ra Hứa Vi Nhân thích bình hoa này, ít nhất cũng phải tám mươi vạn, giá trị bình hoa này phải tăng gấp ba gấp bốn lần mới có thể đau đớn mà bỏ ra được, cũng như vậy mới có thể thể hiện sự độ lượng của mình.”
Dịch Dương bưng ly rượu đỏ lên trước mặt, bộ dạng phục tùng uống một ngụm nhỏ.
“Bảy mươi vạn lần thứ nhất, bảy mươi vạn lần thứ hai.”
Hứa Tân Di mỉm cười chuẩn bị đứng dậy thu hoạch chiến lợi phẩm của mình.
Hứa Vi Nhân giơ bảng lên lần nữa.
“Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá tám mươi vạn!* Xem ra Hứa Vi Nhân tiểu thư có vẻ cũng rất ưu ái chiếc bình bạch ngọc này đi.”
80 vạn: khoảng 2 tỷ 8.
Hứa Tân Di hơi giật mình, trầm mặc một lát nhìn Hứa Vi Nhân một cái, sau đó mỉm cười để tay xuống bàn.