Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 265
Cập nhật lúc: 2024-11-26 21:05:05
Lượt xem: 5
Giang Hoài nhíu mày, thở dài.
"Hay là nói, Giang tiên sinh vẫn còn vương vấn tình cũ với Hứa Vi Nhân, nếu vậy thì chúng ta cũng không có gì để nói nữa, tôi xin phép."
"Chờ đã—" Giang Hoài gọi anh lại.
Nhiều năm trước, hai nhà Dịch - Giang từng hợp tác, nhưng từ sau khi Giang lão tiên sinh qua đời, việc hợp tác bị gián đoạn, nhiều năm như vậy, không có qua lại, lần này Giang Thành tổ chức sinh nhật, đặc biệt mời nhà họ Dịch, không chỉ muốn nối lại tình xưa, mà còn muốn tiếp tục mối hợp tác giữa hai nhà từ thời Giang lão tiên sinh.
Dịch Dương trong lòng chắc chắn rất rõ ràng, nếu không sẽ không vênh váo đến tìm anh ta đòi lời giải thích như vậy.
Giang Hoài siết chặt nắm tay, trong lòng tính toán thiệt hơn nếu lùi một bước hoặc tiến thêm một bước, sau khi cân nhắc, anh ta mỉm cười nói với Dịch Dương: "Nếu Dịch phu nhân bị hoảng sợ sốt cao không hạ, tôi sẽ lập tức cho bác sĩ riêng đến khám..."
"Không cần, lát nữa tôi sẽ đưa vợ tôi đến bệnh viện."
"Đưa đến bệnh viện là tốt nhất. Chuyện của Hứa Vi Nhân đúng là cô ta làm không đúng, nếu Dịch tiên sinh không muốn nhìn thấy cô ta trên màn ảnh nữa, vậy thì sau này cô ta sẽ không xuất hiện trên bất kỳ màn hình TV nào nữa."
Dịch Dương gật đầu, "Vậy thì tốt. Tối nay tôi sẽ đưa vợ tôi về trước, cảm ơn anh đã tiếp đón."
"Đi thong thả."
Dịch Dương xoay người ra khỏi phòng.
Cửa vừa đóng lại, Hứa Vi Nhân sắc mặt trắng bệch từ sau tấm bình phong đi ra.
"Anh có ý gì?"
Giang Hoài tự rót cho mình một ly rượu, vẻ mặt âm trầm khó đoán, "Cô còn một cơ hội cuối cùng, Dịch lão tiên sinh và Dịch phu nhân chắc sẽ thích con của cô."
Hứa Vi Nhân run rẩy hỏi anh ta, "Anh cứ thế bỏ rơi tôi sao?"
Giang Hoài không phải người dễ tính, khi muốn dỗ dành thì sẽ dỗ dành, khi không muốn dỗ dành thì giọng điệu thiếu kiên nhẫn có thể khiến người ta như rơi xuống địa ngục.
Anh ta đặt mạnh ly rượu xuống, "Hứa Vi Nhân, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, bây giờ tôi không cần cô nữa, sao có thể nói là bỏ rơi? Coi như là chấm dứt hợp tác thôi."
"Nhưng lúc trước anh đã nói..."
Giang Hoài lạnh lùng liếc nhìn cô ta, "Tôi đã nói gì? Hứa Vi Nhân, làm người phải biết điều, cứ một mực đòi hỏi sẽ khiến người khác chán ghét."
Hứa Vi Nhân run rẩy toàn thân, không nói một lời nhìn Giang Hoài.
Dịch Dương rời khỏi phòng Giang Hoài, đi vào phòng Hứa Tân Di, vừa vào cửa đã thấy Hứa Tân Di vẫn nằm trên sofa như cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-265.html.]
"Dậy đi, chúng ta về nhà."
Hứa Tân Di uể oải nhìn Dịch Dương, đứng dậy.
Cả người mệt mỏi khiến Hứa Tân Di loạng choạng, may mà Dịch Dương nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô, "Sao vậy?"
"Em thấy hơi khó chịu."
Dịch Dương đưa tay sờ trán cô, rất nóng, nhìn cốc nước trên bàn đã cạn, sờ vào, đã nguội.
"Hứa Tân Di, khó chịu ở đâu?"
Hứa Tân Di nghiêng đầu cọ vào mu bàn tay Dịch Dương đang vuốt ve má cô, "Đau đầu."
Mu bàn tay chạm vào gương mặt nóng bừng, Dịch Dương sờ cổ cô, chỗ nào cũng nóng ran.
Dịch Dương cởi áo khoác ra đắp lên người Hứa Tân Di, không nói một lời bế cô đi ra ngoài, vẻ mặt nghiêm trọng.
"Anh làm gì vậy?"
"Em sốt rồi, anh đưa em đến bệnh viện."
Hứa Tân Di dựa đầu vào vai Dịch Dương, đầu óc choáng váng, sự khó chịu về thể xác khiến cô rất bực bội, nhưng khi áp vào áo sơ mi của Dịch Dương, cảm giác mát lạnh rất dễ chịu.
Vừa ra khỏi cửa, Hứa Vi Nhân đã đi tới, "Dịch tiên sinh, tôi đến..."
"Tránh ra." Dịch Dương lạnh lùng lướt qua cô ta.
"Chờ đã!" Hứa Tân Di bật dậy, "Cô ta đến xin lỗi sao?"
"... Em sốt rồi Hứa Tân Di."
"Cho dù bây giờ em sắp chết, em cũng phải nghe cô ta xin lỗi, nếu không em c.h.ế.t không nhắm mắt! Anh thả em xuống! Nhanh lên!"
"..." Dịch Dương bất đắc dĩ, đành phải thả Hứa Tân Di xuống.
Hứa Tân Di dựa vào Dịch Dương, nhìn Hứa Vi Nhân, "Nói đi, tôi nghe đây."
Sắc mặt Hứa Vi Nhân tái nhợt, hít sâu một hơi để giữ bình tĩnh, "Xin lỗi."
"Hết rồi?"