Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-07-24 17:18:43
Lượt xem: 308
“Chuyện này bỏ qua có được không?”
Việc này nếu chỉ đơn giản như vậy mà bỏ qua, cô có còn tính là nữ phụ độc ác nữa không?
Cô nhìn An Nhã, giọng nói bất đắc dĩ: “Xem ra hôm nay Cao tổng không phải muốn tới bàn chuyện hủy hợp đồng với tôi, như vậy đi, tôi còn có việc, hôm nay về trước.” Hứa Tân Di đứng dậy, làm bộ muốn rời đi.
“Chờ chút đã.” Lời hay cũng đã nói ra, vậy mà vẫn không thể làm Hứa Tân Di hồi tâm chuyển ý, Cao tổng thở dài: “Được, nếu cô kiên trì muốn hủy hợp đồng, vậy chúng ta cùng đến phòng họp đi.”
Hứa Tân Di cảm thấy hài lòng, nghiêng người nhường đường: “Cao tổng, mời ông đi trước.”
______
Ba tiếng sau, Hứa Tân Di và mấy người từ trong phòng họp đi ra.
“Cao tổng, cảm ơn mọi người đã chiếu cố mấy năm nay, tạm biệt.”
Cao tổng cười bắt tay: “Hứa tiểu thư khách sáo rồi, chúc cô có tương lai rực rỡ hơn, có cơ hội tôi mời cô một bữa cơm, tạm biệt.”
Hứa Tân Di không từ chối, sau đó dẫn theo luật sư và An Nhã cùng rời đi.
Hứa Tân Di vừa rời đi, nhân viên công tác của Thiên Ngu đều sợ đến ngây người.
Một năm nay, công ty lục tục chuyện hủy hợp đồng với không ít minh tinh, bình thường nếu không phải đánh nhau sứt đầu mẻ trán thì cũng là gặp nhau trên tòa, song phương bắt tay làm hòa, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp này.
Hôm nay giám đốc Triệu đã nhịn một bụng lửa giận: “Cao tổng, Hứa Tân Di này…”
Cao tổng lạnh lùng trừng mắt hắn một cái: “Chuyện của Hứa Tân Di cậu không cần lo, hai ngày nữa sẽ có tổng giám đốc mới đến nhậm chức, cậu được điều đến bộ phận khác.”
Giám đốc Triệu sợ hãi lại ngạc nhiên, “Cao tổng, tôi…”
Nhưng Cao tổng vẫn không cho hắn có cơ hội được nói chuyện, xoay người rời đi.
_______
Trên đường trở về, Hứa Tân Di lại lấy chuyện vừa rồi Cao tổng nhường đến mức hèn mọn ra suy nghĩ thử, vẫn không thể giải thích được.
“Kì quái, Dịch Dương mặc dù đúng là có tiền có thế, nhưng Cao tổng dù sao cũng là ông chủ của Thiên Ngu, hôm nay sao lại khác thường như vậy?”
An Nhã hỏi cô: “Em không biết à?”
Hứa Tân Di hỏi ngược lại: “Không biết cái gì?”
“Thiên Ngu gần đây tổn thất rất nặng nề, đang phải kéo nhà đầu tư.”
“Đầu tư và Dịch Dương thì có liên quan gì?” Còn chưa nói xong, Hứa Tân Di dừng như hiểu ra điều gì đó, “Đầu tư? Anh ấy dùng chuyện đầu tư để áp chế?”
“Nếu không thì sao?”
“Làm sao chị biết được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-68.html.]
An Nhã cười: “Chị nói trong công ty chị có nội gián em tin không?”
“Tin!”
Nếu đúng là vậy thật, thủ đoạn của Dịch Dương thật ngoan độc, vậy mà không chừa cho người ta đường lui.
Đúng là cô xem thường hắn rồi.
Hứa Tân Di suy nghĩ một chút: “Vậy em thật sự nên cảm ơn anh ấy rồi, còn có chị, trong khoảng thời gian này chị vất vả rồi, em mời chị đi mua sắm nha, đêm nay em trả tiền.”
An Nhã nhướng mày: “Hào phóng vậy à?”
Hứa Tân Di lấy ra chiếc thẻ phụ mà Dịch Dương đưa cho cô: “Em có tiền.”
Nếu là bình thường, An Nhã không dám cùng cô đi dạo phố, vì cô gái này căn bản không biết đi dạo phố là gì.
Xem ra đêm nay, Hứa Tân Di so với bình thường càng điên hơn.
“Làm phiền cô rồi, cái này, cái này, cái này, còn cái này nữa, vừa rồi tôi chỉ nói mấy món tôi không cần, còn lại bao nhiêu cứ dựa theo kích thích của tôi mà gói lại cho tôi.”
Nhân viên cửa hàng dùng vẻ mặt tươi cười: “Được ạ, Hứa tiểu thư xin chờ một chút.”
An Nhã kéo tay cô: “Em làm gì vậy? Mua nhiều vậy?”
“Tại tâm trạng em tốt.” Hứa Tân Di đưa thẻ phụ của Dịch Dương cho nhân viên cửa hàng, “Được rồi, đóng gói lại giúp tôi sau đó mang đến Nhất Phẩm Lan Đình nha.”
“Vâng Hứa tiểu thư.”
Làm vợ của Dịch Dương hai năm nay, cái gì cũng không có được, vất vả lắm mới có được tấm thẻ phụ của Dịch Dương, cô đương nhiên phải quẹt cho đã tay, để Dịch Dương mở mang tầm mắt về khả năng mua sắm đồ của cô.
Mãi sau đó, Hứa Tân Di thắng lợi trở về, trong xe đồ của cô chất không ích, cô không chỉ mua đồ cho mình mà còn mua cho Dịch phu nhân và Dịch lão tiên sinh.
“Mẹ, con mua cho mẹ một chút quà, mong mẹ có thể thích.”
“Mẹ cái gì cũng không thiếu, con mua những thứ này làm gì?” Dịch phu nhân tuy ngoài miệng nói không cần nhưng khóe miệng lại tràn ra ý người biểu hiện tâm trạng của bà ấy cũng không tệ.
“Đây là quà mua cho ông nội.”
Dịch lão tiên sinh vui vẻ hỏi: “Ông cũng có phần sao?”
“Đương nhiên! Ông nhìn xem có thích hay không?”
“Thích, cháu mua gì cho ta cũng thích.”
“Ông thích thì tốt rồi. Đúng rồi ông ơi, Dịch Dương đã về chưa?”
“Về từ sớm rồi, đang ở trên lầu.”