Nữ Phụ Quá Đẹp Quá Mê Người, Đại Lão Phản Diện Chống Eo Sủng - Chương 42: Lời tỏ tình (2)
Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:25:20
Lượt xem: 5
[ Ha ha ha ha ha, vừa rồi là ai cười nhạo Cố Xuyên không được, rõ ràng là quá được còn gì? Cố Xuyên anh là đàn ông đích thực! ]
Lúc này, Khương Mật bị Cố Xuyên kéo vào phòng thay đồ.
Rầm một tiếng, cửa phòng đóng sầm lại.
Khương Mật dựa lưng vào cánh cửa lạnh lẽo, hơi ngẩng cằm, mở to đôi mắt đẹp nhìn người đàn ông trước mặt.
Một tay Cố Xuyên vẫn bá đạo ôm eo Khương Mật, đôi mắt anh như mắt chim ưng nhìn chằm chằm vào cô, sâu thẳm không thấy đáy, như ẩn chứa một con quái vật đáng sợ.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây...
Cố Xuyên khẽ mở môi, giọng nói trầm thấp vang lên: "Nhìn em một giây, anh đã muốn hôn em rồi."
Tình yêu bị kìm nén sâu trong lớp băng cuối cùng cũng có ngày b bộc phát .
Mà nguyên nhân có thể là một nụ cười, một chút dịu dàng, hoặc chẳng cần gì cả, chỉ cần một giây.
Tình yêu bùng nổ...
Cuồng nhiệt và mãnh liệt...
Khương Mật nhìn Cố Xuyên, ánh mắt long lanh.
Ngay sau đó, nụ hôn như mưa bão ập xuống.
Không biết bao lâu sau, giọng nói trầm ấm của Cố Xuyên vang lên: "Tiểu thư, nhớ thở."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-qua-dep-qua-me-nguoi-dai-lao-phan-dien-chong-eo-sung/chuong-42-loi-to-tinh-2.html.]
"Gọi em là Mật Mật." Giọng Khương Mật hơi run.
Cố Xuyên nghe Khương Mật nói vậy thì khẽ cười thành tiếng.
Khương Mật không hiểu sao lại thấy hơi xấu hổ, cô ấy liếc mắt nhìn anh: "Anh cười cái gì?"
Thực ra khi nghe Cố Xuyên gọi mình là "tiểu thư", trong lòng Khương Mật có chút bất an.
Bởi vì Cố Xuyên vẫn luôn gọi nguyên chủ là tiểu thư như vậy, hơn nữa dù là pha cà phê, làm bánh ngọt, tất cả những kỷ niệm đều là của Cố Xuyên và nguyên chủ, chứ không phải là của cô ấy.
Vì vậy, Khương Mật không khỏi suy nghĩ, rốt cuộc Cố Xuyên thích cô, hay là "cô ấy".
Thôi được, Khương Mật cũng biết mình đang suy nghĩ lung tung, bởi vì bây giờ cô ấy chính là Khương Mật, Khương Mật chính là cô ấy.
Nhưng người lần đầu tiên yêu đương luôn không thể khống chế được suy nghĩ của mình.
Thấy Cố Xuyên chỉ mỉm cười nhìn mình, Khương Mật trừng mắt nhìn anh.
Ánh mắt Cố Xuyên ánh lên vẻ dịu dàng: "Anh vẫn luôn yêu em, Mật Mật."
Câu này có nghĩa là!
Cố Xuyên anh ấy biết?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, sự kinh ngạc và vui mừng cùng lúc tràn ngập trái tim cô, người vốn dĩ rất hoạt bát giờ lại lắp bắp không nói nên lời.
"Cố, Cố Xuyên..."
"Mật Mật ngoan."
Ba chữ này như liều thuốc độc ngọt ngào nhất, cũng như liều thuốc giải cứu rỗi tâm hồn.