Nữ Phụ Quá Đẹp Quá Mê Người, Đại Lão Phản Diện Chống Eo Sủng - Chương 52: Ngã vào lòng anh (1)
Cập nhật lúc: 2025-02-03 22:19:28
Lượt xem: 3
Trong nháy mắt.
Ham muốn kìm nén bấy lâu trong lòng trỗi dậy mãnh liệt.
Gào thét phá tan lồng giam, muốn nuốt chửng cô gái trước mặt.
Cố Xuyên cụp mắt xuống, ánh mắt tối đen nhìn chằm chằm cô gái trong lòng.
Lúc này Khương Mật đang tựa vào lòng Cố Xuyên, hơi ngẩng đầu lên liền chạm phải ánh mắt kìm nén mãnh liệt của anh.
Nóng rực...
Cuồng nhiệt...
Khương Mật bỗng hơi sợ hãi, cẩn thận muốn rút khỏi vòng tay Cố Xuyên, nhưng ngay sau đó đã bị anh ấn trở lại.
Va vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của anh...
Cảm giác tê dại lan ra khắp cơ thể...
Mặt Khương Mật đỏ bừng, eo mềm nhũn.
Ánh mắt sâu thẳm của Cố Xuyên dừng trên đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn: "Em yêu, nôn nóng như vậy sao?"
Người Khương Mật càng mềm nhũn hơn, muốn nói không phải, nhưng vừa mở miệng lại là một tiếng rên rỉ đầy xấu hổ, đành ngậm chặt miệng.
Cố Xuyên bật cười trầm thấp, lồng n.g.ự.c phập phồng khiến làn da lộ ra ngoài của cô gái ửng đỏ.
Khương Mật có chút thẹn quá hóa giận: "Không được cười."
"Tuân lệnh, tiểu thư." Cố Xuyên áp môi mỏng vào tai Khương Mật: "Sẽ thỏa mãn em, nhé?"
Âm cuối kéo dài vô cùng gợi cảm.
Người Khương Mật hoàn toàn mềm nhũn, xấu hổ đến mức không thể xấu hổ hơn, hai tay ôm chặt eo anh, cúi đầu vùi vào n.g.ự.c anh, chỉ để lộ ra đôi tai đỏ ửng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-qua-dep-qua-me-nguoi-dai-lao-phan-dien-chong-eo-sung/chuong-52-nga-vao-long-anh-1.html.]
[ Trời ơi, thật sự không coi chúng ta là người ngoài, tràn ngập sắc dục. ]
[ Aaa, tôi c.h.ế.t mất, giường ở trong phòng kìa, mau vào đi!!! ]
[ Rốt cuộc đã nói gì vậy, tôi rất muốn biết! ]
[ Tôi học được chút đọc khẩu hình, nhưng góc quay không đúng lắm, chỉ thấy có hai chữ "thỏa mãn", nào, các cao nhân viết truyện, bắt đầu màn trình diễn của các bạn đi. ]
Khương Mật thực sự bị Cố Xuyên trêu chọc đến không chịu nổi, đành ho khan chuyển chủ đề: "Tối nay trăng đẹp, chúng ta lên sân thượng ngắm sao đi."
"Được." Cố Xuyên mỉm cười đồng ý.
Lúc lên lầu, chỉ cần một ánh mắt của Cố Xuyên đã khiến người quay phim đi theo sau dừng lại.
Không còn cách nào khác, đây chính là kim chủ papa thực sự!
Sân thượng đã được dọn dẹp sạch sẽ, gió đêm thoảng qua mang theo hương hoa nhè nhẹ.
Cố Xuyên ôm Khương Mật từ phía sau, ánh mắt dịu dàng quyến luyến: "Tối nay trăng thật đẹp."
Đôi mắt hoa đào của Khương Mật cong lên, lấp lánh, rực rỡ.
"À đúng rồi, sao Bạch Nhuyễn Nhuyễn lại phải vào viện?"
Cố Xuyên tóm tắt lại sự việc, Khương Mật nghe xong cũng kể lại chuyện giữa anh và Thẩm Minh Hiên, sau đó không nhắc đến tên hai người này nữa.
Không biết là gió đêm mùa hè quá dịu dàng, hay là vòng tay của anh quá ấm áp, Khương Mật dần dần chìm vào giấc ngủ.
Lộc Ương hóng được chuyện lớn, định tâm sự với Khương Mật, cùng nhau mắng tra nam tiện nữ, nhưng vừa rẽ qua đã thấy Cố Xuyên bế Khương Mật từ trên lầu xuống.
Cô ấy vội dừng bước, nhẹ giọng hỏi: "Mật Mật ngủ rồi à?"
Cố Xuyên ừ một tiếng, bế Khương Mật xuống lầu.
Lộc Ương hơi nghi ngờ, không phải hướng phòng B cũng không phải phòng C, Cố Xuyên muốn đưa Khương Mật đi đâu?
Trai đơn gái chiếc, Khương Mật lại đang ngủ say, Cố Xuyên sẽ không làm chuyện cầm thú đó chứ?