Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 285
Cập nhật lúc: 2024-11-06 09:22:20
Lượt xem: 5
Nghe đến đây, một người không khỏi thắc mắc: "Nhưng tôi nhớ là Đức Hưng Long chưa bao giờ nhận cung cấp đồ ăn ra ngoài? Đoàn làm phim chúng ta tốn bao nhiêu tiền mới có thể cho hơn trăm người ăn đồ của Đức Hưng Long thế này chứ?"
Mọi người trong đoàn ai nấy đều lóa mắt, hưng phấn vây quanh đạo diễn Chu, thì thầm không ngớt. Ở góc xa, Hoa Tư đứng nhìn, khoé môi nở nụ cười đắc ý. Cô liếc mắt về phía trợ lý nhỏ của mình, người cũng lập tức hiểu ý, lớn tiếng tuyên bố: “Bữa trưa hôm nay là chị Tư chúng tôi tự bỏ tiền túi mời mọi người ăn, cứ thoải mái đi nhé, đừng ngại gì cả!”
Nghe vậy, mọi người không khỏi nhìn nhau, ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ. Ai cũng biết một bữa ăn của Đức Hưng Long có thể lên đến hơn mười vạn, và bây giờ có đến hơn trăm người… chẳng lẽ Hoa Tư thực sự bỏ ra số tiền lớn như thế chỉ để mời bữa trưa cho cả đoàn?
Đạo diễn Chu ngửi thấy mùi thơm quyến rũ bốc lên thì không thể kiềm lòng, vội vàng cười nói: “Vậy thì phải cảm ơn Hoa Tư rồi! Mọi người nhanh nhanh xếp chỗ, cùng ngồi xuống ăn thôi nào.”
Hoa Tư cười, tỏ vẻ thoải mái: "Không cần cảm ơn đâu, sau này chúng ta còn làm việc với nhau vài tháng nữa, sẽ còn nhiều cơ hội như thế này mà.” Cô liếc mắt nhìn Minh Yên, cố tình nhấn mạnh: “Minh Yên, cô cũng lại đây ăn cùng mọi người, đừng ăn cơm hộp nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-285.html.]
Minh Yên khẽ nheo mắt, một tia sắc lạnh thoáng qua trong đôi mắt trong trẻo. Úc Hàn Chi đúng là đã chi tiền không hề keo kiệt vì Hoa Tư. Bên cạnh cô, Thải Nguyệt tức giận đến phồng má, trong khi đó Thời Cẩn chỉ ngồi quan sát cảnh này, ánh mắt hứng thú như đang xem kịch hay, khẽ nhướng mày hỏi: “Thì ra cô có thể đặt được đồ ăn của Đức Hưng Long trong ngày sao? Nhà hàng ấy mỗi ngày chỉ cung cấp giới hạn, vậy mà cô có thể đặt được, kim chủ nào hỗ trợ cô vậy?”
Đôi mắt Hoa Tư thoáng ánh lên vẻ đắc ý, cô cười nhẹ, đáp: “Chỉ là một người bạn giúp tôi đặt thôi.”
Thời Cẩn cười khẽ: "Một người bạn? Người bạn này của cô đúng là hào phóng thật, bữa ăn lớn như thế này, có lẽ mười vạn cũng không đủ."
Mọi người lập tức nhao nhao cảm ơn Hoa Tư, ai nấy đều không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ. Hoa Tư chỉ mỉm cười, khẽ ngẩng cằm, nét mặt đắc thắng và cao ngạo.