Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 473
Cập nhật lúc: 2024-11-16 22:20:30
Lượt xem: 17
Ba người trò chuyện vui vẻ, vừa bước qua sân đã nhìn thấy Úc Hàn Chi. Anh đang đứng bên hồ cá nhân tạo, trong tay cầm hộp thức ăn, rải từng chút xuống mặt nước. Đám cá vàng dưới hồ như được báo trước, bơi lội tung tăng tranh nhau từng mẩu thức ăn.
Úc Hàn Chi mặc một bộ trang phục thiền tu màu trắng đơn giản, nhưng lại toát lên khí chất thanh cao, tao nhã. Nét mặt anh như tạc tượng, gương mặt tựa ngọc, mang phong thái của một nhã sĩ cổ đại bước ra từ tranh vẽ.
Thầy trò Trịnh Tiềm vừa nhìn thấy anh đã không giấu được sự xúc động. Ông Cổ đứng khựng lại vài giây, đôi mắt thoáng chút rưng rưng.
Lâm Nhi, đứng cạnh Minh Yên, nhìn thấy Úc Hàn Chi thì không giấu được vẻ phấn khích. Cô khẽ kéo tay Minh Yên, hạ giọng:
"Đẹp trai quá! Minh Yên, tôi muốn lại gần anh ấy."
Minh Yên nghe vậy bật cười, nhắc nhở nhẹ nhàng:
"Hãy nghĩ đến anh Đống nhà cô đi."
"Cô lên đi, nhanh lên!" – Lâm Nhi nũng nịu thúc giục, tay kéo nhẹ tay áo Minh Yên.
Trong lúc hai người còn đùa nhau, Úc Hàn Chi đã buông hộp thức ăn cá xuống, quay người lại. Anh mỉm cười, cúi đầu chào ông Cổ, giọng nói ấm áp:
"Ông Cổ, ông đến rồi à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-473.html.]
Nhìn thấy Úc Hàn Chi, ông Cổ kích động bước lên trước vài bước, mắt đã ươn ướt:
"Cậu là Tiểu Thẩm phải không? Trời ơi, khí chất của cậu giống hệt ông cụ Thẩm. Năm đó, khi cậu còn nhỏ, tôi từng bế cậu. Mấy năm trước, tôi đi ngang qua Nam Thành, còn cố ý ghé qua Thẩm Trạch một lần. Nhưng càng lớn tuổi, tôi lại càng nhìn vật nhớ người, thành ra không dám đi nữa."
Úc Hàn Chi cúi người đỡ lấy ông Cổ, giọng nói trầm thấp, ánh mắt sáng ngời:
"Cảm ơn ông vẫn nhớ đến ông ngoại cháu. Lần này, thật không ngờ ông lại đích thân đến đây. Là cháu đã làm phiền ông rồi."
Ánh mắt anh, vừa chuyển qua Minh Yên, liền như dịu lại, đáy mắt ánh lên nét nhu tình sâu thẳm khiến người ta không khỏi xao lòng.
Ông Cổ vội xua tay:
"Không phiền, không phiền chút nào! Tôi còn mừng không kịp ấy. Nếu không nhờ Tiểu Tiềm nói, tôi còn chẳng hay cậu đã về. Lần này, tôi còn cố ý đi hỏi bà cụ nhà Lê gia cho chắc. Bà ấy xác nhận đúng là cậu, tôi mới không ngồi yên được nữa!"
Ông nói một hơi, giọng có chút lộn xộn vì kích động. Trịnh Tiềm đứng bên cạnh, lần đầu thấy sư phụ mình xúc động đến vậy, vội vàng đỡ ông cụ ngồi xuống.
Úc Hàn Chi nhẹ nhàng mời mọi người ngồi quanh bàn trong sân. Sau đó, anh đi đến bàn nhỏ bên cạnh, rót từng chén trà vừa nấu xong, đặt trước mặt mỗi người. Động tác của anh vừa cẩn thận vừa tao nhã, giọng nói trầm ấm:
"Ông uống trà đi, nghỉ ngơi một chút đã. Yên Yên, em qua đây. Đại hồng bào vừa mới nấu xong, tôi nhớ em trước kia cũng rất thích loại trà này."
Đại Hồng Bào Vũ Di Sơn, hay còn gọi là Nham Trà Vũ Di, là một loại trà Oolong danh tiếng xuất xứ từ núi Vũ Di, Phúc Kiến, Trung Quốc. Là một trong Thập Đại Danh Trà, Đại Hồng Bào nổi bật với chất lượng tuyệt hảo, hương hoa ngào ngạt và vị trà dịu ngọt, đượm hương lan. Tại một không gian yên tĩnh, bốn bề là hương trà thanh nhã, câu chuyện đầy bất ngờ của Minh Yên và Úc Hàn Chi đang diễn ra.