Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:23:30
Lượt xem: 15
Vương Ái Hồng biết đây về sau chắc chắn sẽ là người phụ trách quản lý cô ấy, nhanh chóng ngọt ngào gọi hai tiếng.
Tuy rằng Hàn Quyên không quen biết Sơn Trà, nhưng lại đã sớm nghe nói về chuyện của cô, cũng biết nguyên nhân sở dĩ mình được thăng lên tới làm vị trí này, mặc dù Sơn Trà tuổi còn nhỏ, cô ấy cũng không hề chậm trễ, cười chào hỏi với hai người, nói với bọn họ sau này cứ đến chỗ nào tìm mình xong, mới nói một câu với Lục Xuyên Bình rồi đi về.
May
“Vậy nếu mọi người còn có việc gì, thì tôi cũng không làm trễ nải thời gian nữa.” Lục Xuyên Bình thấy dáng vẻ Vương Mộng Quân giống như còn có chuyện muốn nói với Sơn Trà, cũng không ở lại lâu thêm.
Lục Xuyên Bình rời đi, Sơn Trà lập tức nói ngọt đứng ở trước mặt Vương Mộng Quân: “Cảm ơn dì đã nói chuyện giúp cháu ở trước mặt giám đốc Lục, nếu dì không chê, cháu mời dì ăn một bữa cơm nhé.”
Sơn Trà với Vương Mộng Quân chẳng qua mới chỉ gặp mặt một lần, hai người nghiêm túc mà nói thì cũng không có giao thoa gì, chính cô cũng chưa nghĩ ra vì sao Vương Mộng Quân lại sẵn lòng giúp đỡ cô như thế.
Có điều tuy rằng không biết nguyên nhân nhưng mà cô vẫn rất biết ơn Vương Mộng Quân.
Cho dù không có thứ gì có thể lấy ra được đến tay, nhưng mà mời người ta ăn một bữa cơm vẫn là chuyện nên làm, cũng không biết Vương Mộng Quân có đồng ý hay không.
Vương Mộng Quân vừa nghe cô nói như thế, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hỏi: “Được thôi, cháu muốn mời dì ăn gì nào?”
Vương Ái Hồng ở bên cạnh sốt ruột thay cho Sơn Trà, các cô nợ người ta một đại ân lớn như thế, tuy là Vương Mộng Quân tự nguyện, nhưng bữa cơm này nếu Sơn Trà đã mở miệng muốn mời, vậy thì chắc chắn không thể mời cái gì mà người ta không ưng rồi.
Nhưng vấn đề đó là, Vương Mộng Quân có thân phận như vậy, có thứ đồ ăn gì mà chưa từng ăn qua, các cô có thể đi chỗ nào tìm sơn hào hải vị cho người ta đây?
Vương Ái Hồng sốt ruột, Sơn Trà lại một chút cũng không nóng nảy, cô thần thần bí bí mà dẫn hai người vào một con hẻm nhỏ, vừa đi vừa nói chuyện: “Yên tâm, chắc chắn là thứ mà dì thích.”
Vương Ái Hồng càng sốt ruột, các cô mới quen người ta được bao lâu chứ, sao Sơn Trà lại biết người ta thích cái gì được?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-105.html.]
Huống chi ngõ nhỏ này có thể có gì ăn ngon? Không nên vào khách sạn lớn của An Thành sao?
Vương Mộng Quân lại khá hứng thú với lời nói của Sơn Trà, muốn xem thử thứ mà Sơn Trà nói bà ấy nhất định sẽ thích rốt cuộc là cái gì.
Hai người đi theo Sơn Trà xuyên qua vài con ngõ nhỏ, cuối cùng đi tới phía trước một cánh cửa bề ngoài thoạt nhìn phổ phổ thông thông không có bất kỳ chỗ đặc biệt gì, bên ngoài đầu cửa bày hai cái bàn, tuy rằng lau cũng coi như là sạch sẽ, nhưng cũng đã cực kỳ cũ nát.
Trước cửa còn bày một cái nồi to, trong nồi nấu gì đó ngửi rất thơm, không cần nhìn cũng biết bên trong chắc chắn là canh thịt dê.
Vương Ái Hồng nhìn mà lập tức căng thẳng, lần này mời khách quý giống như Vương Mộng Quân ăn cơm, không đến khách sạn lớn ở An Thành thì thoo, sao lại ngay cả một tiệm cơm có tiếng cũng không đi? Canh thịt dê này tuy rằng ngửi thơm, nhưng cũng không phải là thứ hiếm lạ gì? Như vậy thì bà ấy có thể thích sao?
Cô ấy còn đang thấp thỏm nghĩ, đã thấy ánh mắt Vương Mộng Quân sáng lên: “Canh thịt dê này ngửi rất hương nha, sao dì lại không biết An Thành này còn có canh thịt dê có hương vị chính tông như thế chứ? Đi, mau vào nếm thử xem nào.”
Vương Ái Hồng lập tức ngạc nhiên mà trợn tròn mắt.
Sơn Trà thật đúng là thần thánh mà, đến cùng thì sao cô lại biết Vương Mộng Quân thích canh thịt dê?
Sơn Trà đã sờ đúng sở thích của Vương Mộng Quân, đưa mọi người vào cửa hàng nhỏ chỉ có tổng cộng ba cái bàn nhỏ này.
Ông chủ là người đàn ông trung niên có chút khẩu âm phương bắc, vừa nhìn thấy Sơn Trà đã cười hỏi: “Ái chà, cô bé lại tới rồi đấy à? Lần này đối tượng của cháu không tới cùng hay sao?”
Sơn Trà không nghĩ tới bản thân cũng chỉ tới có một lần, vậy mà ông chủ vẫn còn nhớ rõ, cô trả lời: “Đúng vậy, anh ấy không có tới, con dẫn bạn của con tới ăn.”