Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:40:26
Lượt xem: 14
“Thôi không sao, không đúng cũng không sao, Mộng Quân khen về cháu với dì không ít, kể cả không phải vì chuyện này, thì dì cũng muốn gặp cháu.”
Sau khi bà ấy nói xong, cũng hoàn toàn buông bỏ chuyện này, chỉ coi Sơn Trà như là một người bạn bình thường, đãi bọn họ ăn một bữa cơm ở nhà, hàn huyên một lát rồi đưa bọn họ trở về.
Buổi tối, Sơn Trà và Tạ Tri Viễn về đến nhà lại nhắc tới chuyện này với bà Lưu, bà Lưu nghe xong, lập tức nói: “Vậy thì cháu nên hỏi cô ấy nhiều hơn mới phải, lúc mẹ cháu gả cho Tưởng Vệ Quốc tuổi còn trẻ, không thích nói chuyện không ra khỏi cửa, cũng không giao lưu với người trong thôn, mọi người chỉ biết trong nhà cô ấy gặp khó khăn, trước kia hình như xuất thân là con gái nhà địa chủ, còn lại thì mọi người trong thôn cũng chẳng biết gì nhiều, biết đâu cô ấy có một người em gái ở bên ngoài thật, vậy thì chẳng phải cháu cũng sẽ có người thân hay sao?”
Bà Lưu càng nghĩ càng cảm thấy chuyện như vậy cũng không phải là không có khả năng, còn nói thêm: “Hay là cháu đi hỏi Tưởng Vệ Quốc thử xem, nói không chừng ông ta biết thì sao.”
Sơn Trà lắc đầu: “Không đi, cháu không muốn có qua lại gì với cả nhà bọn họ nữa, với cả đến cháu mà mẹ cháu còn không nói, vậy thì chắc chắn sẽ không nói cho ông ta đâu.”
Mẹ của nguyên thân là một người thông minh, từ đầu đến cuối hình như cũng không quá tin tưởng Tưởng Vệ Quốc, cho nên mới có thể đến tận ngày qua đời hôm đó mới lấy thứ để lại cho nguyên thân ra, còn lợi dụng lòng át náy của Tưởng Vệ Quốc để ký tên vào, nếu không thì mấy thứ kia cũng chưa chắc đã vào được trong tay cô.
Khoan đã, di vật!
Sơn Trà đột nhiên tỉnh táo tinh thần.
Đúng vậy, chẳng phải vẫn còn cái mặt dây chuyền ngọc bích kia sao, một thứ quan trọng như thế, sao mà cô lại quên mất chứ?
Sơn Trà lập tức ngồi dậy, bảo Tạ Tri Viễn lấy cái hộp mà cô đã cẩn thận giữ gìn tới, lấy từ bên trong ra mặt dây chuyền ngọc bích kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-188.html.]
Lúc ban đầu mặt dây chuyền ngọc bích này cô luôn mang theo bên người, sau đó sau khi rời khỏi nhà họ Tưởng, cô sợ sẽ làm mất cho nên đã cởi xuống cẩn thận cất đi, dù sao cũng là đồ mà mẹ của nguyên thân để lại cho cô ấy, nhất định phải giữ gìn cẩn thận.
Có điều sau khi lấy đồ vật ra, cô lại cảm thấy hình như cũng vô dụng, bởi vì lúc ấy Quản Văn Hoa còn quá nhỏ, ngay cả chị gái của mình trông như thế nào cũng không nhớ rõ, kể cả có đưa thứ này cho bà ấy, thì cũng chưa chắc bà ấy đã nhận ra được.
May
Tạ Tri Viễn thấy Sơn Trà cầm mặt dây chuyền ngọc bích suy nghĩ hồi lâu, bèn nói: “Đợi khi nào có thời gian, thì mang tới cho bà ấy xem thử, kể cả bà ấy có nhận ra được hay không, thì cuối cùng chuyện này cũng coi như là có một kết quả.”
Sơn Trà nghĩ tới cũng phải, bèn bỏ lại mặt dây chuyền ngọc bích vào trong hộp.
Đợi tới năm sau có thời gian thì đi hỏi thử là được, cũng tránh để cô phải suy nghĩ.
Chuyện này tạm thời gác xuống, tuy rằng Sơn Trà tò mò, nhưng đối với chuyện này cũng không có chấp niệm gì, bà Lưu ngược lại thì còn quan tâm đến chân tướng và kết quả của chuyện này hơn cả cô, có điều bây giờ cũng không phải lúc để nóng vội, dù sao cũng sắp đến thời gian ăn Tết rồi.
Thời gian đảo mắt đã đến hai mươi tám tháng Chạp, hai hôm nay bà Lưu và Tạ Tri Viễn đều rất bận rộn, chuẩn bị cá và thịt để ăn Tết ở trong nhà xong xuôi hết, chờ đến lúc ăn Tết là chỉ việc lấy ra xử lý một chút là có thể ăn.
Ngoại trừ thịt và cá, Tạ Tri Viễn còn theo lời Sơn Trà mà làm chút ngó sen cùng với xương sườn, ngó sen này chính là một thứ hiếm thấy, mùa đông khắc nghiệt, trong thôn đều hoàn toàn không thể mua được, đây là do mua ở trong thành phố lúc Tạ Tri Viễn đi tới đó với Sơn Trà.
Rửa sạch lớp sắt, kẹp xiên nhân thịt lên bên trên, phủ trứng gà và bột mì lên, rải dầu nóng lên, mùi hương kia quả thật là có thể bay rất xa, rất nhiều trẻ con trong thôn đều bị mùi thơm kéo tới tụ tập ở trước cửa nhà cô, nuốt nước miếng duỗi dài cổ ngửi mùi thơm truyền ra từng đợt ở bên trong, cặp song sinh Chu Minh Kiệt và Chu Minh Tường của nhà Chu Bình Anh cũng ở trong số đó, bị làm cho thèm thuồng chảy nước miếng ròng ròng.