Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:47:05
Lượt xem: 14

Đại đội trưởng cũng mang vẻ mặt sầu khổ, ai bảo cả nhà bọn họ có một đại đội trưởng làm gì chứ, mặc kệ chứ biết phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ thật sự nhìn bà cụ nhà họ Chu đi tìm c.h.ế.t hay sao?

Bản thân thân là một đại đội trưởng cũng không thể oán giận cái gì, chỉ có thể thở ngắn than dài đi về phía nhà họ Chu.

Tuy rằng bà cụ nhà họ Chu là chân trước rời cửa nhà Sơn Trà, sau lưng đã té xỉu, nhưng mà trong thôn lại không có ai trách cứ Sơn Trà, bởi vì bọn người vợ lão Tam cùng với Trưởng Hỉ Muội đã sớm trước một bước đem tình huống ngay lúc đó diễn tả lại một cách sinh động cùng với mọi người rồi, bọn họ cũng không có nghe được lời Sơn Trà nói cùng với bà cụ nhà họ Chu, chỉ biết bà cụ nhà họ Chu muốn cùng với bọn người Tưởng Vệ Quốc buộc Sơn Trà phải đưa tiền cho bà ta.

“Tiền của ai mà chẳng phải lao động cực khổ kiếm ra được, trong nhà Sơn Trà kiếm được tiền đó là chuyện của nhà Sơn Trà, có quan hệ gì với nhà họ Chu bọn họ cơ chứ?”

“Từ trước đến nay Tưởng Ngọc Trân đối xử với Sơn Trà như thế nào mọi người ai cũng đều nhìn thấy, Sơn Trà dựa vào đâu mà cần phải đứng ra giúp chứ?”

“Tôi cũng phải nói bà cụ nhà họ Chu lúc này làm việc cũng thật là rất ghê tởm, dựa vào đâu mà Chu Bình An nhà bà ta gây ra họa, anh ta thì trốn tránh giống như con rùa đen rút đầu vậy, còn gọi người đến để cho Sơn Trà giúp bọn họ chùi đ.í.t đấy à? Trong lòng quả thật là thối tha đến không ngờ được.”

Người trong thôn nghe xong lý do bọn họ thoái thác, đều đối với Sơn Trà tỏ vẻ đã hiểu, rốt cuộc đây cũng không phải là một khoản tiền nhỏ mà, bà cụ nhà họ Chu dựa vào đâu mà da mặt dày đem người đến gặp Sơn Trà bảo cô cho bà ta mượn tiền cơ chứ, lại nói nữa Tưởng Ngọc Trân còn có thù oán với Sơn Trà, nào có ai nguyện ý lấy ơn trả oán đem tiền đưa cho kẻ thù mượn làm gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-250.html.]

Bà cụ nhà họ Chu mượn không đúng thời điểm, bỏ mất cơ hội biện giải tốt nhất, bà ta vốn dĩ đã không chiếm được lý gì, lại thêm việc ngất đi rồi cũng không có biện pháp đổi trắng thay đen, mọi người lại càng thêm không thích bà ta.

Tưởng Vệ Quốc còn không biết mình nhất thời não tàn ý đã đem nhà họ Chu đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, bản thân ông ta thì vội vàng đem bà cụ nhà họ Chu đi về phía trạm y tế, gió thu thổi đến lạnh run mà bản thân lại một thân mồ hôi, mãi cho đến khi đã đem người đưa đến trạm y tế ông ta cuối cùng mới có thể thở dài một hơi.

Người tới hỗ trợ sau khi đem người đưa đến trạm y tế thì liền mặc kệ, ông ta ở bên ngoài canh giữ hơn nửa ngày mới nhớ tới, nếu như bà cụ nhà họ Chu thực sự có cái tai bệnh gì, ông ta một người đàn ông nếu ở chỗ này cũng không thích hợp, bọn họ tới thôn Tam Tuyền cũng đã nửa ngày, Tưởng Ngọc Trân cửa còn không có mở ra nữa, trở về vẫn là nên đến nói với cô ta một tiếng, để cô ta bất luận là như thế nào trước tiên cũng cần phải chăm sóc người cho tốt trước rồi lại nói, bằng không bị người ta nghị luận lại mất mặt.

Mà bên kia, Triệu Xuân Hoa thừa dịp nhà họ Chu rơi vào tình trạng lộn xộn, lặng lẽ gõ cửa phòng Tưởng Ngọc Trân, sau khi bà ta bước vào cửa đã không đợi Tưởng Ngọc Trân nói tình huống ở trong nhà mà nhanh chóng đánh gãy lời cô ta nói: “Con mau đem đồ con thu dọn cho ổn thoả, đem tiền trong nhà đều lấy ra, nhân lúc nhà họ Chu không có ai, chạy nhanh đi.”

Bà ta cùng với Tưởng Vệ Quốc không có cùng suy nghĩ, khi bà ta đã biết được nhà họ Chu không thể kiếm được tiền tài, suy nghĩ duy nhất của bà ta đó chính là nhanh chóng đem Tưởng Ngọc Trân tiễn đi, cô ta hiện tại mới hơn hai mươi tuổi, cho dù là ở bên ngoài trốn mấy năm, như vậy cũng bất quá khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, chờ đến khi chuyện này kết thúc thì cô ta cũng có thể gả chồng.

Còn về số tiền kia, ai thích thì mặc kệ, dù sao mẹ con bọn họ tuyệt đối sẽ không trả.

May

Loading...