Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:47:23
Lượt xem: 17

Vậy Tưởng Ngọc Trân làm sao đồng ý được?

Trước khi mẹ cô ta chạy, cô ta đã nghĩ đến ý định chạy trốn nhưng có phần không chắc chắn, sau đó, mẹ cô ta nói rằng Sơn Trà không muốn cho vay tiền, cô ta không còn cách nào khác nếu không chạy trốn.

Từ lâu cô ta đã biết con nhỏ Sơn Trà muốn giẫm cô xuống bùn, làm sao có thể bằng lòng giúp cô ta được.

Cô không có nhiều tiền trong tay, đi đâu cũng không biết, sợ người đòi nợ biết đã chạy theo nên cô không dám ở lại An Thành, cô đến ga tàu mua đại một chiếc vé rồi chạy nhanh lên tàu.

Khi tàu đến ga, cô ta nhận ra rằng nơi đến có tên là Trung Bình.

Để tồn tại ở nơi xa lạ này mà không cho mọi người biết thân phận thực sự của mình, cô ta đã móc nối với một người đàn ông đã có gia đình, với sự giúp đỡ và che chở của ông ta, cô đã ổn định cuộc sống ở nơi này.

May

Trong hai năm qua, cô ta đã làm đủ mọi việc không công nhưng chẳng tiết kiệm được đồng nào, cũng không dám liên lạc với mẹ, vì sợ bọn đòi nợ không chịu từ bỏ mà tìm đến chỗ cô ta đòi tiền.

Mãi cho đến khi cách đây một thời gian Lý Trường Căn nói rằng xưởng trà đang thuê một vài phụ nữ đến làm việc, cô ta mới lập tức lấy lại tinh thần.

Lý Trường Căn được một người nào đó giới thiệu cách đây không lâu đến một nhà xưởng trà, sau khi vào không lâu, cô ta mới phát hiện đãi ngộ bên trong rất tốt, nên cô ta muốn cùng vào với Lý Trường Căn làm việc.

Đáng tiếc Lý Trường Căn lại rụt rè như chuột, nói xưởng trà hoàn toàn không có tuyển người, không dám cùng phó xưởng nói chuyện, khiến cho cô ta phải đợi thêm vài tháng, bây giờ vất vả lắm mới có cơ hội vào, cô ta bằng mọi cách phải lấy được.

Tưởng Ngọc Trân tới cửa văn phòng, nhìn thoáng qua nên trong cửa sổ, liếc mắt nhìn thấy có một người ngồi ở bàn phía trước đang nói chuyện với Lý Quốc Đống, lúc này cô ta mới vội vàng gõ cửa.

“Mời vào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-260.html.]

Tưởng Ngọc Trân mở cửa tiến vào, nhìn về phía Lý Quốc Đống và nói: “Ngài là Phó xưởng trưởng Lý ạ, xin lỗi, tôi tên Triệu Quế Trân tới tuyển dụng công dân, trong nhà có chút chuyện nên tôi tới hơi chậm.”

Lý Quốc Đống thấy cô ta sạch sẽ và nhanh nhẹn, ăn nói khá, nên cũng không so đo tới chuyện cô ta đến trễ: “Đồng chí Triệu đúng không, không sao đâu, cô tìm chỗ ngồi trước đi.”

Lý Quốc Đống vừa dứt lời, thì Triệu Quế Trân xấu hổ ngẩng đầu nhìn anh ta và nói: “Phó xưởng trưởng Lý, anh thật tốt.”

Lý Quốc Đống thấy người này hơi khách khí, nói cảm ơn cũng kỳ lạ nữa nhưng anh ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ muốn làm thật nhanh để hội tụ cùng đám Tạ Tri Viễn, nên cũng không để trong lòng, hướng về phía người kia vẫy vẫy tay.

“Tuy rằng hôm nay chúng tôi tuyển dụng nhiều người nhưng xưởng của chúng tôi chỉ cần 10 người, cần 6 người nam làm việc nặng và 4 người nữ làm việc xào trà. Cho nên mọi người chờ chút, một chút nữa tôi sẽ nói rõ với mọi người, bây giờ tôi sẽ dẫn mọi người đi dạo vòng quanh xưởng, nếu có chỗ nào muốn hỏi thì mọi người cứ nói. Cụ thể nhân viên làm gì thì chút nữa xem xong sẽ nói với mọi người.”

“Về phần tiền lương, đợi khi nào nhân viên xác nhận thì chúng tôi sẽ nói với cô sau, không riêng gì nói ngoài miệng, chúng tôi cũng sẽ ghi vào hợp đồng, yên tâm, khẳng định không xằng bậy.”

Tưởng Ngọc Trân đã sớm biết chỉ cần 4 người nữ, vì thế lúc vào cửa tìm chỗ ngồi, cô ta cũng đã nhìn xung quanh, đúng là nữ không ít, hình như vừa rồi có tới 10 người.

Nhiều người nguyện ý đến xưởng trà này tìm việc làm, bởi vì vậy có thể thấy xưởng trà này đãi ngộ nhất định là không tồi.

Hơn nữa còn có rất nhiều người ký hợp đồng ở thời buổi này, Tưởng Ngọc Trân đã từng một lần nghe nói đó từng là một nhà xưởng bị hỏng của Sơn Trà.

Hiện tại vừa nhìn, khẳng định là con tiện nhân Sơn Trà kia học được từ nơi khác, quay đầu thì ở trong thôn giả vờ coi đó là đồ của mình, phi!

Mấy năm nay chỉ cần nhớ tới Sơn Trà, trong lòng Tưởng Ngọc Trân như có ngàn cây kim đ.â.m vào rất khó chịu, cô ta cảm thấy mình biến thành hôm nay đều là do cơn Sơn Trà kia.

Loading...