Nương Tử Là Thần Y - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-04-20 09:21:59
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình thường phải sau ba ngày mới hoàn thành xong mớ đậu hũ này, nhưng có mọi người trong thôn giúp đỡ chỉ cần một đêm là làm xong, về sau chính là chờ chúng lên men, sau đó làm thành đậu hũ thối với chao.

“A Uyển,” sau khi kết thúc công việc, Du Phong gọi Du Uyển lại.

Du Uyển cắt gọn một khối đậu hũ cuối cùng bỏ vào bình: “Làm sao vậy đại ca?”

“Có chuyện huynh muốn nói với muội một chút.”

“Là chuyện đơn đặt hàng sao?”

“Muội cũng phát hiện?”

“Ân.” Du Uyển gật đầu. “Chúng ta nhận đơn đặt hàng, nhà mình tự làm cũng không dư dả được bao nhiêu, có lẽ để trả công cho cả thôn thì sẽ không đủ.”

Nói trắng ra là, muốn nuôi sống nhiều người như vậy, thì họ chắc chắn sẽ bị lỗ vốn.

Thua thiệt một hai ngày còn có thể, nhưng nếu bị lỗ nhiều hơn thì bọn họ sớm muộn gì cũng phá sản mất.

Du Uyển nghĩ nghĩ, nói: “Chúng ta phải khuếch trương việc làm ăn này lớn hơn một chút, ngày mai huynh với muội lên trấn nhìn một chút đi.”

“Được.” Du Phong vốn còn đang bận tâm Du Uyển sẽ giảm bớt người, nhưng bây giờ lại nghe nàng nói muốn khuếch trương việc làm ăn ra, thì âm thầm thở ra, “Để huynh đưa muội về.”

Hai người ra khỏi lão trạch.

Nghĩ đến một chuyện, Du Uyển liền nói: “Nhị ca thế nào rồi? Cả ngày nay muội cũng không thấy huynh ấy.”

Du Phong nhíu mày: “Không biết hắn đang nháo cái gì, ăn cơm cũng ăn trong phòng.”

“Đúng rồi.” Lúc này Du Phong lại hỏi nàng, “Nghe nói cách vách nhà muội mới có người chuyển đến, là một tiên sinh?”

Chuyện người thôn Hạnh Hoa nháo đến tận cửa ngày hôm đó là ngày người Du gia về nhà ngoại của đại bá mẫu, nên hôm nay lúc làm việc mới nghe mọi người kể lại, bằng không Du Phong cũng không biết thôn bọn họ lại có một người lợi hại như vậy.

Du Uyển thầm nói, tiên sinh cái gì? Là một tên nhị thế tổ rãnh đến nhức cả trứng thôi!

...

Sáng sớm hôm sau, Du Uyển cùng với Du Phong ôm hai bình đậu hũ thối tự chế cùng với một bình chao đi lên trấn.

Phiên chợ ngoài trấn không có mở, nhưng chợ trong trấn đã bắt đầu mở cửa buôn bán, xác thực như Du Phong nói, có thương hội Hứa gia dính vào, giá cả hàng hóa được ổn định vô cùng tốt.

Hai huynh muội đi một vòng trong trấn, quan sát lưu lượng khách, cảm thấy cũng không thể thỏa mãn được nhu cầu của họ.

“Bán muối cũng tốt a.” Du Phong thần xui quỷ khiến nói ra.

Bán muối là bao lời, bọn họ biết cách chế biến muối tinh luyện, có thể đem muối chát biến thành muối tinh luyện ở đẳng cấp thượng thừa, như vậy, coi như không cần lượng khách đông đảo cũng có thể khiến bọn họ kiếm tiền đầy túi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nuong-tu-la-than-y/chuong-160.html.]

Du Uyển cười cười, “Không phải ai cũng giống như Bạch tiểu thư có thể giữ kín bí mật như vậy.”

Đây là lời nói thật, ở Đại Chu, buôn bán muối lậu là phạm pháp, một khi bị truyền đi, có thể khiến cả nhà bọn họ rơi vào lao ngục.

Du Phong thở dài: “Huynh chỉ là thuận miệng nói thôi.”

“Du cô nương!”

Hai người nghe thấy thanh âm quen thuộc, không hẹn mà cùng xoay người lại, thấy Thôi chưởng quỹ nhảy xuống từ một chiếc xe ngựa.

Thôi chường quỹ vui mừng nói: “Thật sự là cô nương a! Tôi còn tưởng là mình nhận lầm đây! Du Phong tiểu huynh đệ cũng ở đây sao?!”

“Thôi chưởng quỹ.” Hai người chào hỏi ông.

“Hai người muốn đi đâu? Để tôi đưa hai người đi một đoạn.” Thôi chưởng quỹ nói.

Du Uyển mỉm cười lắc đầu: “Không, chúng tôi chỉ đang đi dạo quanh trấn thôi, xem xem có chỗ nào để bán đậu hũ thối không.”

Thôi chưởng quỹ lên tiếng: “Đậu hũ thối nhà cô nương còn sợ bán không được sao? Tiêu ngũ gia nói, đậu hũ thối cung không đủ cầu nha!”

Du Uyển nói: “Hiện tại cần làm nhiều hơn so với trước.”

“Làm nhiều... là bao nhiêu?” Thôi chưởng quỹ hỏi.

Du Uyển làm một động tác tay.

Thôi chưởng quỹ líu lưỡi.

Ông vốn muốn nói, hai người cung hóa cho Bạch Ngọc Lâu đi, gần đây sinh ý của Bạch Ngọc Lâu không tệ, nhưng sau khi thấy sản lượng Du Uyển đưa ra, ông liền câm nín, một cái tửu lâu trong trấn nhỏ không cần nhiều đến vậy.

“Có rồi!” Ông vỗ đùi, “Hai người có thể đến Thiên Hương lâu!”

Thiên Hương lâu là đệ nhất tửu lâu ở Kinh Thành, họ có tổng cộng bảy chi nhánh, trừ bỏ sản nghiệp là tửu lâu, thì khắp nơi trên Đại Chu này đều có thương hội của họ.

Nếu có thể cung hóa cho Thiên Hương lâu, vậy là không cần phải lo lắng việc kiếm tiền rồi.

“Nhưng bất quá...”

“Bất quá làm sao?” Du Uyển hỏi.

Thôi chưởng quỹ liều mạng nói: “Đối với nhà bọn họ, bọn họ rất kén cá chọn canh, mặc dù tôi có lòng tin với tay nghề của nhà cô nương... Nhưng cô nương có nghe qua Đỗ nương tử chưa? Trù nghệ của bà ấy là nhất đẳng, vậy cô nương có biết không, thực ra bà ấy là đệ tử của đệ nhất thần trù Thiên Hương lâu?!”

Thanh danh của Đỗ nương tử bay xa, nên có thể nói nơi Đỗ nưởng tử xuất sư, là dạng Thần Trù gì?!

Du Uyển gật đầu, dư quang nhìn thoáng qua Du Phong đang trầm tư: “Đại ca, huynh thế nào?”

Du Phong trong mắt đầy vẻ phức tạp nói: “Cha huynh lúc trước từng làm việc ở một tửu lâu, chính là Thiên Hương lâu.”

Loading...