Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!! - 68
Cập nhật lúc: 2025-01-25 23:04:29
Lượt xem: 49
Tần Úy lập tức gọi lại: “Bức ảnh đó là thật hay giả?”
“Tôi có kỹ thuật đó à?” Đoàn Hâm Diệp nhỏ giọng nói, “Hơn nữa tôi muốn làm giả cũng không thể ghép hai người họ với nhau chứ!”
“Tôi nói sao hồi nãy thấy cậu ta lái xe hướng đó, ký túc xá của chúng ta rõ ràng ở bên kia, tôi còn tưởng cậu ta rảnh rỗi đi dạo chơi…”
Đoàn Hâm Diệp thao thao bất tuyệt: “Mẹ kiếp Phó Hướng Ngung cũng quá bá đạo, hai người đó qua lại lâu rồi mà không nói với tôi câu nào.”
Tần Úy bình tĩnh hơn: “Nói với thằng ngốc miệng rộng như cậu, cậu ta định nhờ cậu làm MC họp báo à?”
“Mẹ kiếp anh mới ngốc, mẹ anh mới miệng rộng!”
“Tóm lại đừng nói với ai,” Tần Úy nói, “Cứ làm như không thấy gì, hiểu chưa?”
Đoàn Hâm Diệp kêu thảm: “Tôi nói với ai? Tôi nói với anh rồi, nếu cậu ta định g.i.ế.c tôi diệt khẩu, anh phải che chở tôi… Anh biết tôi phải nghẹn bao nhiêu chuyện không, nghẹn đến muốn nổ tung rồi.”
…
Tối chủ nhà nghỉ mang nửa quả dưa hấu ướp lạnh đến, nói là nhà tự trồng, còn chu đáo chuẩn bị cho mỗi người một cái thìa nhỏ.
Tắm xong, hai người ngồi ở ban công ngắm sao, gió biển thoang thoảng.
Thu Trì ôm dưa hấu ngồi cạnh Phó Hướng Ngung, anh múc phần giữa ngon nhất, đưa đến miệng Phó Hướng Ngung.
“Anh ăn đi,” Phó Hướng Ngung nói, “Tôi không thích ăn dưa hấu lắm.”
Thu Trì liền ăn phần ngọt nhất, giòn, mát lạnh.
Anh ăn vài thìa, Phó Hướng Ngung thấy anh ăn ngon, liền đến gần, nói: “Cho tôi thử chút.”
Thu Trì đưa thìa không có hạt cho hắn, Phó Hướng Ngung nhai vài cái, rồi nhận xét: “Không ngon.”
“Vậy cậu…còn muốn ăn không?”
Phó Hướng Ngung đến gần, nhỏ giọng nói: “Tôi muốn ăn cam.”
Mặt Thu Trì vẫn đỏ, anh hơi choáng váng, mặt Alpha ngày càng gần, khi Phó Hướng Ngung sắp chạm vào môi anh, Thu Trì đột nhiên thấy mũi ngứa.
Anh không kìm được dùng tay dụi, rồi dụi ra máu.
Thu Trì ngơ ngác, Phó Hướng Ngung cũng sững sờ.
Tỉnh lại, Thu Trì vội bịt mũi, Phó Hướng Ngung vào phòng lấy khăn giấy cho anh.
Máu nhanh chóng ngừng.
Phó Hướng Ngung chạm vào mặt anh, vẫn hơi nóng: “Có phải bị say nắng không?”
Thu Trì lắc đầu.
Dù Beta này khăng khăng không sao, nhưng Phó Hướng Ngung vẫn đưa anh đến phòng khám gần đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/68.html.]
Phòng khám toàn khách du lịch bị dị ứng hải sản và viêm dạ dày ruột cấp tính, Thu Trì vừa đến đã bị một y tá kéo đi xét nghiệm máu.
Kết quả nhanh chóng có.
Bác sĩ đẩy kính lên, nhìn kết quả một lúc, rồi nói: “Nồng độ pheromone trong m.á.u anh rất cao, đang động dục à?”
Phó Hướng Ngung trả lời: “Anh ấy là Beta.”
Bác sĩ nhìn Phó Hướng Ngung, rồi nhìn Thu Trì, hiểu ra: “Beta không thể tiêu hóa được nồng độ pheromone cao như vậy, nên tôi khuyên tốt nhất không nên đánh dấu. Vô ích thôi, hơn nữa pheromone cấp cao của cậu sẽ làm rối loạn chức năng tuyến thể người ta, đương nhiên sẽ khó chịu.”
Bác sĩ kê thuốc hạ sốt và miếng dán hạ nhiệt, dặn dò về nhà phải uống nhiều nước, nghỉ ngơi.
…
Trở về nhà nghỉ, Phó Hướng Ngung thấy trước cửa có một túi đồ ăn, hắn nhìn Thu Trì: “Anh gọi à?”
Thu Trì gật đầu. Rồi nhỏ giọng nói: “Hôm nay là sinh nhật tôi.”
Trước khi tắm, anh đã đặt bánh kem trên mạng, vì hơi muộn, mấy tiệm bánh kem gần đó chỉ nhận đặt trước, may vẫn còn một hai tiệm mở cửa và nhận đơn.
“Sao không nói?”
Thu Trì im lặng một lúc, rồi nói: “Được ra đây chơi tôi đã rất vui rồi. Hơn nữa tôi cũng đã đặt bánh kem.”
Anh đã nhiều năm không tổ chức sinh nhật. Hồi nhỏ, dù sinh nhật thường rơi vào ngày làm việc, nhưng mẹ anh luôn mua cho anh một chiếc bánh nhỏ, tối tan học muộn, mẹ anh luôn đợi anh ở phòng khách.
Chiếc bánh kem được đặt trên tủ đầu giường, Thu Trì cắm bảy cây nến lên. Phó Hướng Ngung cùng anh đốt nến.
“Anh 27 tuổi à?” Alpha hơi ngạc nhiên.
“Đúng rồi.” Bị Phó Hướng Ngung hỏi, Thu Trì mới nhận ra thời gian trôi nhanh thật, cuộc đời anh dường như bị dừng lại ở tuổi hai mươi, không thể tiến về phía trước.
Chớp mắt đã bảy năm.
Thu Trì chắp tay trước ngực, cầu nguyện rất lâu.
Phó Hướng Ngung không giục, chỉ nhìn anh. Hắn đoán anh có nhiều điều ước, nên định đợi Thu Trì mở mắt ra thì thực hiện một điều ước cho anh.
Thu Trì mở mắt ra, môi đột nhiên bị người ta bôi một ít bơ lên, anh không kìm được liếm. Ngọt.
“Không biết hôm nay sinh nhật anh, nên không chuẩn bị quà,” Phó Hướng Ngung nói, “Thế này nhé, tôi thực hiện một điều ước cho anh, anh muốn gì, cứ nói.”
Trên trán Thu Trì còn dán miếng dán hạ nhiệt Phó Hướng Ngung dán cho anh lúc nãy, nghe vậy hơi ngơ ngác.
“… Cái gì cũng được à?”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Phó Hướng Ngung cười: “Nhưng đừng quá đáng.”
Thu Trì cũng cười ngây ngô, anh không biết sao mình lại cười. Rồi anh nhìn chiếc bánh kem, suy nghĩ rất lâu.
Trong không gian im lặng, Phó Hướng Ngung thậm chí tự hỏi tiền của mình có đủ mua một căn nhà ở Thủ đô không. Nếu Thu Trì muốn, hắn sẽ cố gắng thực hiện.