Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!! - 73
Cập nhật lúc: 2025-01-26 20:07:04
Lượt xem: 43
Không khí đột nhiên im lặng vài giây.
Phó Hướng Ngung đáp rất lạnh nhạt: “Tôi không muốn đến lắm.”
Hắn thoáng thấy sự mất mát thoáng qua trên mặt Thu Trì, nhưng anh vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: “Biết rồi.”
“Mau tắm đi,” Thu Trì nói, “Lát nữa lạnh.”
Phó Hướng Ngung không kìm được dùng tay ướt vuốt ve nốt ruồi nhỏ trên lông mày anh, vẻ mặt dịu đi, rồi sửa lời: “Tôi sẽ đến.”
Thu Trì ngẩng đầu nhìn hắn.
“Đột nhiên lại muốn đến.”
Thu Trì thấy hắn cười, là đang trêu anh.
“Sau này không được nhân lúc tôi tắm mà làm phiền nữa,” Phó Hướng Ngung trả đũa mà xoa mặt anh, “Lạnh c.h.ế.t tôi.”
Thu Trì nhanh chóng đẩy hắn vào phòng tắm.
***
Nhà họ Phó.
Phó Hướng Ngung vừa đến đã bị mọi người vây quanh trong phòng khách, có người nói đùa: “Phó thiếu sao lại bận hơn cả thống soái thế? Đến cả buổi không thấy người đâu.”
Bị đưa một ly rượu khai vị pha chế từ nước bưởi và nho, Phó Hướng Ngung nhấp một ngụm, rồi nói: “Trường học có việc đột xuất.”
“Việc gì mà muộn thế?” Có người nói, “Tôi nhớ Tần Úy với cậu cùng trường, tối nay Cừu thiếu cũng ở đây, bảo anh ta gọi điện thoại báo cho trường biết.”
Rồi có người cười nói tiếp: “Tôi nhớ trường kia hình như nhà họ Cừu mở phải không nhỉ? Là giáo sư nào không có mắt làm Phó thiếu phải bận rộn? Mau bảo anh Cừu gọi điện thoại giáo dục lại!”
Khi nói chuyện, Alpha được gọi là “anh Cừu” bước đến, đưa tay ra với Phó Hướng Ngung, cười: “Cừu Ngạn Minh. Chúng ta chắc đã gặp nhau rồi.”
Phó Hướng Ngung không nhớ gã, nhưng biết hiệu trưởng chỉ có một trai một gái, nên hắn nói: “Phải không?”
“Hình như thấy anh trên báo, ‘thanh niên gương mẫu tích cực làm việc thiện’.”
Cừu Ngạn Minh hơi ngượng ngùng: “Đó là tin tức cũ rồi, Phó thiếu sao còn để ý. Lúc đó còn trẻ, nhiệt huyết nên mới làm vậy, báo chí viết hơi phóng đại.”
“Việc thiện gì thế? Tôi chưa từng nghe nói.” Có người hỏi.
Cừu Ngạn Minh đáp vài câu xã giao. Không ai bắt tay, gã đành thu tay lại.
Đoàn Hâm Diệp bê rượu đứng ở đó một lúc, không chen vào được, cậu ta nhìn Cừu Ngạn Minh, rồi dùng khuỷu tay thúc Tần Úy: “Ai thế? Chưa từng gặp.”
Người này không chơi cùng họ, lại lớn tuổi. Tần Úy nhỏ giọng nói: “Con trai hiệu trưởng trường, nghe nói già rồi mới có con, nên rất cưng chiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/73.html.]
“Trời ạ.” Đoàn Hâm Diệp dù chưa gặp gã, nhưng đã nghe nói nhiều chuyện về gã, người này chịu chơi hơn Tần Úy nhiều, không tôn trọng chuyện “tình một đêm”, hay gây rắc rối.
Rõ ràng đã kết hôn sinh con, nhưng vẫn không yên phận, vài lần bị đăng báo, may nhà có thế lực nên bị dập tắt.
“Sao trước đây không thấy anh ta đến?” Đoạn Hâm Diệp nhỏ giọng hỏi.
Tần Úy kéo thằng miệng rộng này sang một bên, may phòng khách ồn ào nên không ai để ý.
“Ba anh ta sắp nghỉ hưu,” Tần Úy nhỏ giọng nói, “Trước gây ra nhiều chuyện, sợ bị trả thù, nên cố ý đến nịnh nọt chú Phó.”
“Chuyện gì cứ để sau khi mọi người đi rồi nói, chứ người đứng cạnh cậu cũng nghe thấy hết.”
Đoàn Hâm Diệp vẫn không phục: “Kệ chứ.”
Một lúc sau, Đoàn Hâm Diệp lại nghe Tần Úy nhỏ giọng hỏi: “Phó Hướng Ngung có nói gì không, với tên Beta kia ấy?”
Đoàn Hâm Diệp sững sờ: “Cậu ta nói với anh à?”
“Không thể nào.”
Ban đầu hai người đánh giá Phó Hướng Ngung chỉ là chơi chơi thôi, dù chơi cùng nhau từ nhỏ, nhưng rất ăn ý, không can thiệp đời tư của nhau. Tần Úy đoán Phó Hướng Ngung ở với lao công kia có lẽ chỉ là để giải quyết nhu cầu sinh lý, chơi vài tháng là chia tay.
Dù sao cũng cùng trường, lại đẹp trai, không tệ.
Nhưng thân phận hơi khó xử, nên hai người không bao giờ nhắc đến chuyện này với hắn.
“Sao lại nói thế?” Đoàn Hâm Diệp hỏi.
Tần Úy nhìn về phía Phó Hướng Ngung, rồi nói: “Lúc xuống xe, tôi ngửi thấy mùi dầu gội của cậu ta.”
Đoàn Hâm Diệp nhìn anh ta, kỳ lạ: “Anh ngửi cái này làm gì? Anh là gay à?”
Tần Úy thấy mình bị thằng ngốc này làm cho tức điên, chuyện hay ho, lại bị nó làm cho bực mình.
“Mũi tôi nhạy chứ sao?” Tần Úy nhỏ giọng mắng, anh ta tự nhận là sành sỏi, chi tiết này rất chuẩn, không thì không có nhiều người nhớ đến anh ta, “Dù sao dầu gội cậu ta thường dùng chắc chắn không phải loại này, tóc cũng vừa gội.”
Đoàn Hâm Diệp vẫn không hiểu: “Thế chứng minh điều gì? Chứng minh hôm nay cậu ta đổi dầu gội?”
“Mẹ kiếp,” Tần Úy mắng, “Mai tôi dẫn cậu đi bệnh viện kiểm tra IQ nhé? Thế mà cũng đỗ đại học được? Ba cậu mua điểm cho cậu à?”
“Hai người đó dùng loại dầu gội đó cả chục năm rồi, tôi ngửi phát ra ngay.”
“Hồi nãy gọi điện thoại, cậu ta có nói là ở “dưới ký túc xá” đúng không? Mà phải đợi cả tiếng mới đến, cậu ta ít khi đến muộn, dù muộn cũng không muộn thế. Đến còn gội đầu, chắc còn tắm nữa, trời này có nóng thế không? Chắc vừa từ trên giường ai đó xuống!”
Nói một hồi, Đoàn Hâm Diệp mới hiểu ra.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Nên cậu đi hỏi cậu ấy đi,” Tần Úy xúi giục, “Hỏi bóng gió chút.”