Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-10-22 22:09:10
Lượt xem: 75
Nếu không chị ta đã không đến đây, khi không bị mắng một trận.
Thấy hai người nhà họ Thẩm chẳng có vẻ gì là đồng tình.
Chị dâu Thẩm cực lực khuyên nhủ, phóng ra đại chiêu: "Hơn nữa, thằng nhóc nhà họ Hứa kia còn đang làm việc ở Phòng đặc vụ. Nếu Mỹ Vân thành công hẹn hò với nó, nói không chừng vợ chồng hai người cũng được hưởng lợi từ Mỹ Vân đó."
Chị dâu Thẩm vốn tưởng mình nói đến nước này rồi.
Vì tương lai của mình, hai vợ chồng họ chắc chắn sẽ đồng ý ngay tắp lự.
Nhưng không ngờ.
Thẩm Hoài Sơn chỉ nhìn chị ta bằng ánh mắt dò xét, giọng điệu quả quyết nói: "Chị dâu, đối phương đã cho chị điều kiện gì mà khiến chị nỗ lực đến vậy?"
Chị dâu Thẩm ngạc nhiên, chị ta đương nhiên không nói được, điều kiện của đối phương là nếu lần này Thẩm Mỹ Vân tham gia xem mắt.
Đối phương sẽ đồng ý cho con gái Thẩm Mỹ Quyên của chị ta một cơ hội.
Cơ hội tham gia hội xem mắt ở Tây Thành.
Phải biết là chị ta nghe ngóng được ông cụ Quý cũng tham gia.
Người nhà họ Quý là ai? Tính đến ba đời, toàn là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong kinh.
Nghe nói trong đám vãn bối của nhà họ Quý, đứa con trai út có tiền đồ xán lạn nhất!
Nếu con bé Mỹ Quyên nhà mình có thể gả vào nhà họ Quý.
Thì cả nhà sẽ thắp hương cảm tạ tổ tiên!
Nhưng chị ta không thể nói như vậy với nhà chú nhỏ.
Thẩm Hoài Sơn thấy chị dâu im lặng, ông ấy đã có quyết định.
"Đối phương có khuyết điểm gì?"
Chị dâu Thẩm nói theo phản xạ: "Tốt mà."
Thẩm Hoài Sơn và Trần Thu Hà đều không tin, lạnh mặt nhìn chị ta.
Chị dâu Thẩm nóng nảy: "Tôi nói chứ, Mỹ Vân nhà anh đã là gái lỡ thì, còn gánh theo một đứa vướng víu, thân mang bệnh tật, nó được tham gia buổi xem mắt ở Tây Thành là may mắn lắm rồi đấy nhé?"
Con gái của chị ta muốn đi còn không được đây này.
Nếu không chị ta đã không chường mặt tới chỗ này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe đến đó.
Thẩm Mỹ Vân không chịu nổi nữa, rầm một tiếng...
Cô đẩy cửa ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-51.html.]
Căn phòng ồn ào nháy mắt yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người nhìn theo quá khứ.
Mọi người nhìn qua.
Người phản ứng đầu tiên là Trần Thu Hà, bà ấy đánh rơi chiếc chổi lông gà, hoảng hốt nói: "Mỹ Vân, Mỹ Vân, con về rồi à?"
"Không phải, con nghe hết rồi hả?"
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, giao Miên Miên cho mẹ Trần Thu Hà.
Rồi nhặt cây chổi lông gà dưới đất lên và cầm nó trong tay.
Cô quay đầu đi tới trước mặt chị dâu Thẩm, nhìn đối phương một lát.
Sau đó, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, cây chổi lông gà cứ thế đập xuống.
Chị dâu Thẩm thật sự không ngờ, cháu gái trông có vẻ u ám hướng nội kia lại bất ngờ ra tay.
Chị ta né không kịp, kêu lên một tiếng, da mặt truyền đến cảm giác đau đớn nóng bỏng.
Người ta nói, đánh người không đánh mặt, nhưng Thẩm Mỹ Vân thì cố tình chọn mặt mà đánh.
Quá đáng rồi đấy.
Chị ta đau c.h.ế.t mất.
Trước khi chị dâu nhà họ Thẩm nổi đóa.
Thẩm Mỹ Vân rút chổi lông gà về, thờ ơ nói một câu.
"Bác gái, thay vì quan tâm hôn sự của con, về lo cho Thẩm Kiến Minh không phải tốt hơn sao?"
Thẩm Kiến Minh là đứa con trai duy nhất của chị dâu Thẩm, cũng điểm mấu chốt của chị ta.
"Kiến Minh thế nào?"
Quả nhiên, sự chú ý của chị dâu Thẩm bị dời đi.
Thẩm Mỹ Vân nhéo ngón tay, thờ ơ châm chọc: "Thẩm Kiến Minh à? Hắn không làm gì nhiều, chỉ làm lớn bụng cô nương Lý gia ở đầu cầu."
Cô vừa dứt lời.
Chị dâu Thẩm bất chấp đau đớn, vô thức đóng cửa lại: "Thẩm Mỹ Vân, con đừng nói bậy? Kiến Minh nhà chúng ta đã kết hôn rồi."
Nếu người ngoài biết chuyện Kiến Minh có vấn đề về hành vi nam nữ thì chẳng phải xong đời rồi sao?
Chưa kể chị ta còn ấp ủ mộng tưởng Mỹ Quyên nhà mình được gả đến nhà họ Quý.
Thẩm Mỹ Vân nhàn nhã vuốt chổi lông gà, cười dịu ngoan nhưng mắt lạnh như băng.
"Là thật hay giả, bác đi hỏi không phải sẽ biết à?"