Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 195

Cập nhật lúc: 2024-12-13 15:11:56
Lượt xem: 58

Hai năm trước, nàng ấy được chọn làm Tuyển thị, sau đó theo về phủ Nhị Hoàng tử, vốn dĩ đây là một vinh quang có thể giúp nàng ấy một bước lên mây, nào ngờ hơn một tháng trước, nàng ấy bị đưa ra ngoài trong một chiếc quan tài mỏng, vội vàng chôn cất, nói là c.h.ế.t vì bạo bệnh, nhưng gia đình và thân nhân nàng ấy đều không tin, cha nàng ấy còn dẫn người bí mật đào mộ giữa đêm, muốn khám nghiệm tử thi con gái, không ngờ sau khi Nhị Hoàng tử biết được, cha nàng ấy cũng mất luôn chức quan.

Việc này vốn được giấu kín như bưng, nhưng không biết tin đồn từ đâu lan truyền ra ngoài, nói đến sinh động như thật, ngay cả vết tích bị ngược đãi trên t.h.i t.h.ể cô nương kia cũng như được tận mắt nhìn thấy. Thêm vào đó, tin đồn nàng ấy vốn có một người yêu tâm đầu ý hợp thế nhưng lại bị Nhị Hoàng tử chia cắt, cũng bắt đầu lan truyền, vừa khéo lại trùng khớp với tình tiết của vở kịch《 Phá hoại nhân duyên 》. Trong thời gian ngắn, khắp cả Kinh thành đều là những lời đồn như vậy.

Tất nhiên các gánh hát không dám diễn nữa, vội vàng đồng loạt ngừng vở kịch này, dường như càng làm nổi bật thêm sự thật của vụ việc.

Lại có tin tức truyền đến, nói rằng cha cô nương ấy bị cường quyền ép buộc, rơi vào bước đường cùng nên đã treo cổ tự sát, càng làm cho khắp thành đầy rẫy những lời đồn đại.

Lời đồn đã lan đến mức bắt đầu có quan ngôn dâng sớ yêu cầu điều tra nghiêm ngặt việc này để làm rõ sự thật, cũng lần lượt có những quan ngôn khác dâng sớ buộc tội Nhị Hoàng tử phẩm hạnh không đoan chính… Còn có người nhân cơ hội này đề xuất để Nhị Hoàng tử sớm ngày đại hôn rồi dời đến đất phong, rời xa Kinh thành. Dư luận nhất thời dậy sóng.

Trong phủ Nhị Hoàng tử, bầu không khí cũng căng thẳng như dầu sôi lửa bỏng.

Ánh mắt Tiêu Nam Tuân lạnh lẽo như gió rét thấu xương tháng Giêng, giọng điệu dính đặc kéo dài: “Tại sao một chuyện đơn giản như vậy lại có thể gây ra rắc rối lớn đến mức này?”

Thị vệ và thái giám quỳ thành một hàng trên mặt đất, nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào.

Tiêu Nam Tuân lại hỏi: “Ai là người xử lý thi thể?” Lúc này, cả đám chỉ có thể đẩy ra một kẻ chịu tội thay.

Tên thái giám đó lập tức quỳ sụp xuống đất, khóc lớn nói: “Nô tài thực sự đã xử lý ổn thỏa rồi, người cũng đã được chôn xong, nào ngờ bọn chúng lại có thể đào t.h.i t.h.ể lên. Đây, đây… đây chắc chắn là do người phía Đại điện hạ làm! Chắc chắn là bọn họ cho người giám sát phủ chúng ta ngày đêm! Nô tài mới, mới nhất thời sơ suất mới mắc mưu bọn chúng. Nhị điện hạ, nô tài biết sai rồi! Nô tài biết sai rồi!”

Tiêu Nam Tuân đã sớm biết vị Đại ca thoạt nhìn có vẻ ôn hòa, nhu nhược kia của mình không phải hạng người lương thiện gì, nhưng quả thật hắn là người giống Phụ hoàng nhất, không chỉ về ngoại hình mà cả tính cách cũng giống — nhưng có lẽ chính vì vậy mà Phụ hoàng mới đặc biệt không thích Đại ca hắn.

Chỉ là không ai ngờ đuôi cáo của hắn lại lộ ra sớm đến vậy. Một người phụ nữ mà thôi.

Cũng đâu phải hắn không mời đại phu cho nàng ấy, chỉ tại thân thể nàng ấy quá yếu, sau khi sẩy thai thì tự mình không chịu nổi, không thể trách hắn được — huống chi, vốn là do nàng ấy si tâm vọng tưởng, lén đổ thuốc tránh thai, hắn không định giống Phụ hoàng mình, để sinh ra một đứa con trưởng hèn mọn làm mình khó chịu.

Nhưng dù sao đi nữa nó cũng được xem như Hoàng tự, chân tướng thì không tiện nói ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./phu-quan-nhu-y/chuong-195.html.]

Tiêu Nam Tuân lại tùy tay lật mở tấu chương buộc tội mình, những quan viên dám dâng tấu buộc tội hắn, phía sau đều có quan hệ chằng chịt, phần lớn là người của Đại ca hắn, số ít là những kẻ đã sớm chọn phe phái, còn có vài kẻ đục nước béo cò.

Hắn cảm thấy hơi bực bội, ngón tay đeo ngọc ban chỉ cao quý chỉ vào tên thái giám vẫn còn quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, nói: “Lôi tên này xuống đánh hai trăm gậy, đánh thật mạnh, nếu chịu không nổi thì dùng chiếu cuốn lại quăng đi.”

“Vâng!”

Xung quanh im phăng phắc, chỉ còn lại tiếng cầu xin thảm thiết không ngừng của tên thái giám bị kéo đi.

Giữa tiếng kêu gào thảm thiết ấy, Tiêu Nam Tuân đã lấy lại được chút bình tĩnh, bắt đầu cùng thuộc hạ và phụ tá bàn bạc đối sách.

Khi kết thúc, hắn có chút mệt mỏi tựa vào ghế dài, tiếp đó lại bắt đầu nghĩ đến người mình không chiếm được, thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp kia.

Hai ả “ngựa gầy” đưa đến phủ Trạng nguyên không hề có động tĩnh gì, giống như đã chết, hay là đưa thêm vài người nữa qua đó, hoặc là… Rõ ràng có biết bao nữ nhân mong muốn sinh con cho hắn, tại sao nàng lại không chịu?

***

Hạ Lan Từ thực sự rất lo lắng cho Lục Vô Ưu: “Lời đồn này không phải do chàng thả ra thật đấy chứ? Nếu tra được đến chỗ chàng thì làm sao đây?”

Lục Vô Ưu vỗ nhẹ lên vai nàng, trấn an nói: “Không tra đến được đâu, vở kịch này hạ màn sớm, cũng chưa kịp để nàng xem, đúng là có chút đáng tiếc, người viết lời hát đó thật sự không tệ. Đương nhiên việc dâng tấu buộc tội cũng không phải công lao của một mình ta, lòng người dễ thay đổi, Tiêu Nam Tuân vốn đã không được lòng người, huống chi chuyện này cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.” Sợ Hạ Lan Từ lo lắng, hắn còn giải thích thêm vài câu: “Nàng có biết Đông Phong Bất Dạ Lâu không?”

Hạ Lan Từ gật đầu: “Là cửa hiệu đó sao?”

“Đúng vậy, chính là cửa hiệu làm ăn rất lớn kia, giá y của nàng cũng được đặt may ở hiệu may của họ, đương nhiên không chỉ có hiệu may, mà họ còn kinh doanh nhà trọ, tửu lâu, kịch viện và nhiều thứ khác nữa, ngoài ra họ còn một chuyện làm ăn bí mật nữa, đó là mua bán và truyền tin tức, thậm chí đôi khi còn không thua kém Cẩm Y Vệ.” Lục Vô Ưu cầm một miếng điểm tâm đưa vào miệng: “Ta đã nói với nàng, nhà ta là một bang phái trong giang hồ, nhưng lại có giao dịch làm ăn rất lớn với Đông Phong Bất Dạ Lâu, chủ lâu và bá phụ ta là cố nhân nên tương đối nể mặt, lấy tiền bạc từ bên đó hay nhờ giúp đỡ cũng rất dễ dàng… Nàng còn nhớ trước khi thành thân, ta đã tặng nàng một tấm lệnh bài Huyền Thiết không?”

Hạ Lan Từ tiếp tục gật đầu: “Ta để trong rương quần áo rồi, chàng muốn ta đi lấy cho chàng sao?”

“Không cần, ta chỉ muốn nói với nàng, thấy lệnh bài như gặp được ta, nếu khi nào nàng cần, có thể mang lệnh bài đến bất kỳ cửa hiệu nào của Đông Phong Bất Dạ Lâu, đều có thể tìm được sự giúp đỡ.”

Hạ Lan Từ luôn cảm thấy Lục Vô Ưu sắp khai báo hết sạch sẽ gia sản của mình với nàng rồi.

Loading...