Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 200

Cập nhật lúc: 2024-12-13 15:14:49
Lượt xem: 50

Cũng may, giờ phút này mọi người đều chú ý vào cuộc tỷ thí, không ai để ý đến đôi tay đan vào nhau của họ được che khuất dưới ống tay áo dài của bộ Kỳ Lân phục, thậm chí hắn còn vương đầu ngón tay, nhẹ nhàng gãi vào lòng bàn tay nàng.

Hạ Lan Từ rút tay lại, cuối cùng cũng rút được những ngón tay của mình ra, chợt nghe thấy tiếng cười khẽ bên tai của Lục Vô Ưu.

“Không đùa nàng nữa.”

Cuối cùng Hạ Lan Từ cũng có thể tập trung để xem thi đấu.

Tuy rằng hai mũi tên tiếp theo Sở Lan phát huy ổn định, nhưng không thể bù đắp sai lầm trước đó, nữ tử Bắc Địch kia vuốt ve mái tóc dài được điểm xuyến bằng vòng bạc và xích bạc, cười nói: “Cô rất giỏi, đáng tiếc ta càng mạnh hơn một chút.”

Sở Lan nghiến răng, trên gương mặt đầy quật cường và không cam lòng: “Lại một trận nữa.”

“Người đông như vậy, đợi lát nữa rồi nói sau.”

Ánh mắt nàng ta lướt qua những nữ nhi nhà võ tướng, cuối cùng dừng lại trên người Hạ Lan Từ, sau khi đầy hứng thú nhìn nàng một hồi, mới nói: “Cô cũng biết b.ắ.n tên?” Người này rõ ràng được Đại Ung mang đến để thêm màu sắc.

Hạ Lan Từ vẫn rất bình tĩnh nói: “Biết một chút.”

Nữ tử Bắc Địch cười quyến rũ nói: “Ta muốn tỷ thí với cô, không biết Hoàng Đế Đại Ung của các cô có thể đồng ý không?”

Hạ Lan Từ buộc phải nói: “Nhưng thần phụ thật sự chỉ biết một chút.”

Nữ tử Bắc Địch kia nói: “Không sao, ta có thể nhường cô, trong mười tên, chỉ cần cô b.ắ.n một mũi chính xác hơn ta, coi như cô thắng.”

Nàng ta đã nói đến mức này, quả thật khó lòng từ chối.

Thái giám bên cạnh Thánh thượng còn an ủi Hạ Lan Từ: “An nhân không cần lo lắng, Thánh thượng nói An nhân cứ việc tỷ thí, cho dù thua cũng sẽ được thưởng.”

Hạ Lan Từ cầm cung, trong lòng có hơi hối hận, sớm biết có hôm nay, nàng sẽ không luyện thêu thùa hay mấy chiêu thức cận chiến mà Lục Vô Ưu dạy, thay vào đó sẽ dốc sức tập b.ắ.n cung cho tốt — suy cho cùng, ai có thể ngờ đến sẽ có lúc thực sự cần dùng đến đâu.

Có thể thấy việc chuẩn bị chu đáo từ sớm không bao giờ là thừa.

Trái lại Lục Vô Ưu không hề lo lắng, chỉ khẽ nói: “Nàng cứ b.ắ.n thử hai mũi trước.”

Cung của Hạ Lan Từ là do Lục Vô Ưu định chế riêng, nhẹ nhàng và khá dễ kéo, nhưng lực b.ắ.n ra vẫn không giảm sút, bia ngắm cũng không đặt quá xa, Hạ Lan Từ lấy lại bình tĩnh, bắt đầu giữ vững tinh thần, kéo cung như khi luyện tập trong phủ thường ngày.

Thấy nàng kéo cung rất có phong thái và dáng vẻ, tuy biết nàng có thể biết b.ắ.n cung, nhưng vẫn làm cho mọi người vô cùng kinh ngạc, luôn cảm thấy dáng vẻ của Hạ Lan Từ chỉ như một tiên nữ biết cầm kỳ thi họa, thật sự không liên quan gì đến việc b.ắ.n cung.

“Hạ Lan phu nhân thật sự có thể kéo cung…” “Cung tên sẽ không làm nàng bị thương đó chứ.” “Nhưng Lục Trung Duẫn trông như rất bình tĩnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./phu-quan-nhu-y/chuong-200.html.]

Nhưng khi dây cung được kéo căng, thần trí Hạ Lan Từ càng sáng suốt hơn vài phần, Lục Vô Ưu từng nói nàng có thiên phú tốt, tập luyện một thời gian, mười mũi tên thì có sáu bảy mũi trúng đích — hơn nữa nàng cũng cảm thấy điều này khá thú vị. Hạ Lan Từ nín thở tập trung, giống như khi đang luyện chữ, quên hết mọi thứ, xem nhẹ hết thảy âm thanh ồn ào, động tác lưu loát b.ắ.n ra một mũi

tên.

“Vút ——”

Mũi tên cắm chắc vào bia, dù hơi lệch một chút, nhưng đã có người không nhịn được mà vỗ tay khen ngợi.

Đợi nữ tử Bắc Địch kia b.ắ.n xong, Hạ Lan Từ lại rút mũi tên thứ hai, cài tên vào dây cung, hơi rũ mắt, tập trung nhìn vào hồng tâm, điều chỉnh góc độ một chút, nàng thậm chí không quan tâm mình b.ắ.n thế nào, chỉ giống như làm mọi việc khác, vô cùng nghiêm túc, vô cùng tập trung mà siết chặt đuôi tên, kéo căng dây cung, sau đó buông tay.

Thân tên lao vùn vụt ——

Thật sự đã b.ắ.n gần hồng tâm hơn so với vừa rồi một chút.

Hạ Lan Từ thở một hơi dài, cảm thấy hơi phấn khích, nhiệt huyết dâng trào lên tận đại não.

Lục Vô Ưu từ từ bước về phía nàng, Hạ Lan Từ vừa định mở miệng đã thấy hắn mỉm cười, nói: “Bắn không tệ”, sau đó nhẹ nhàng vỗ vai nàng, một luồng nhiệt lượng dồi dào bỗng truyền vào cơ thể Hạ Lan Từ.

Trong khoảnh khắc đó, nàng đột nhiên cảm thấy bản thân tràn ngập sức mạnh, thân thể cũng nhẹ nhàng hơn hẳn, cây cung vừa rồi còn có chút nặng nề, dường

như nhất thời không còn sức nặng. Lục Vô Ưu lại nói: “Gác tên.” Giọng hắn rất nhẹ nhàng.

Hạ Lan Từ không hề do dự gác tên lên dây cung, lúc này trong đầu nàng vô cùng phấn khích, cảm thấy mình đang đang trong trạng thái tốt nhất, cứ như không gì cản nổi, tấn công nào cũng có thể khắc chế, giống như đã sớm luyện qua hàng vạn lần vậy — trên thực tế nàng cũng đã luyện qua vô số lần — lúc này nhìn bia ngắm lại có cảm giác gần trong gang tấc, đôi đồng tử đổ dồn vào mục tiêu, nàng sẽ làm được. Hạ Lan Từ hít sâu một hơi, kéo dây cung đến cực hạn, vẫn duy trì trạng thái kỳ lạ ấy trong khoảnh khắc, đột ngột buông ngón tay.

Tên dài rời cung, giống như một tia chớp lao thẳng b.ắ.n về phía trước.

Cùng với tiếng phá gió rõ ràng, tóc mai bên tai Hạ Lan Từ cũng bị luồng khí thổi bay.

Trong lúc nhất thời mọi người đều sững sờ.

Mũi tên mang theo khí thế không gì cản nổi tiến lên phía trước — đột nhiên cắm thật sâu vào hồng tâm.

Ngón tay Hạ Lan Từ đau nhức, nhưng nàng thậm chí không cảm thấy được. Chỉ cảm thấy thật sự quá sảng khoái!

Ngay sau đó, xung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, lúc này Hạ Lan Từ mới từ từ hoàn hồn, nhận ra Lục Vô Ưu đã lùi về, đang đứng giữa đám người khẽ cười vỗ tay, ngay cả nữ tử Bắc Địch kia cũng nhìn nàng bằng ánh mắt kinh ngạc.

“… Vừa rồi ta hoa mắt à.”

“Người đó thật sự là Hạ Lan phu nhân?” “Thật sự b.ắ.n trúng hồng tâm?”

“…Là thật! Thật đấy! Hơn nữa vừa rồi người Bắc Địch kia còn b.ắ.n lệch một chút!”

Loading...