Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 251

Cập nhật lúc: 2024-12-14 14:45:29
Lượt xem: 48

Hạ Lan Từ thấy không có cách nào lột áo hắn được, có chút không cam lòng, vừa đặt lọ thuốc xuống, nàng bỗng nghe Lục Vô Ưu nói: “Không cần, ta có rồi. Được rồi, đừng lo lắng cho ta, bất luận thế nào phu quân nàng cũng không c.h.ế.t được đâu. Nàng mà còn gầy thêm nữa, nếu ta không nhịn được mà vượt ngục thì mọi chuyện coi như xong. Còn nữa, nếu có kẻ nào làm khó nàng, nàng cứ quay về phủ của cha nàng sống trước, Ích Châu đã như thế, dù ông có bị thuyên chuyển công tác đến đó, Tiêu Nam Tuân cũng không có bản lĩnh hại ông nữa đâu.”

“Ta biết.” Hạ Lan Từ lấy lại bình tĩnh: “Chỉ là chút cảm lạnh, ta không sao, chàng… sau này định làm thế nào?”

Lục Vô Ưu thản nhiên nói: “Điều này còn phải xem khi nào việc xử lý ta được đưa ra.”

Hạ Lan Từ cũng trầm lặng một lúc.

“Sống cho tốt, ta không biết lần tới đến khi nào mới có thể đến thăm chàng nữa.”

“Không cần đến thăm ta.” Ngữ khí Lục Vô Ưu rất bình thản: “Nàng vào được đây, tám phần là nhờ công của biểu tỷ phu kia của nàng, hắn còn dặn người đối xử tốt với ta hơn, một lần không sao, đến nhiều lần sợ rằng sẽ có nguy hiểm.”

Hạ Lan Từ gật đầu: “Vậy ta sẽ không đến nữa.”

Lục Vô Ưu mấp máy môi: “Nhưng phải nhớ đến ta.” Hạ Lan Từ tiếp tục gật đầu: “Ừ.”

Lục Vô Ưu không nhịn được cười nói: “Nàng ‘Ừ’ cái gì? Thật sự nhớ ta sao?”

Hạ Lan Từ không nói gì: “Không nhớ chàng thì ta nhớ Tiêu Nam Tuân sao? À, quả thật ta cũng từng nghĩ đến… Tiếc là lúc đó không đập thêm mấy cái lên đầu hắn.” Dù sao nàng cũng không thể vạch trần chuyện hắn ngăn nàng ra khỏi thành.

Lục Vô Ưu nheo mắt nhìn nàng: “Nhắc đến hắn làm gì, mất hứng.” Hạ Lan Từ tích cực nhận sai: “… Đúng, là ta sai.”

Cai ngục lại thúc giục.

Hạ Lan Từ chuẩn bị đứng lên: “Khóa…” “Không sao, lát nữa ta tự khóa lại.”

Hạ Lan Từ lại do dự nhìn hắn một lần nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./phu-quan-nhu-y/chuong-251.html.]

Lục Vô Ưu ngồi trên đất, rũ mắt xuống, có vẻ đặc biệt yên tĩnh, những phạm nhân quan trọng trong chiếu ngục đều một người một phòng, cách nhau khá xa. Bình thường hắn ăn, mặc, ở hay đi lại đều rất chú trọng, miệng cũng không rảnh rỗi, nhưng bây giờ lại vì một chuyện vốn không liên quan đến mình mà rơi vào cảnh tù tội.

Tuy Lục Vô Ưu nói rất nhẹ nhàng, nhưng ở trong này không thấy ánh mặt trời, chờ đợi không biết ngày tháng, nỗi khổ đó không cần nói cũng có thể hiểu được.

Người này còn đặc biệt thích tỏ ra mạnh mẽ.

Cuối cùng nàng cũng mềm mại cong eo, cúi người về phía hắn — dù gì cũng trước lạ sau quen — đôi môi mềm mại nhẹ nhàng chạm vào môi Lục Vô Ưu, hắn cảnh giác giữ chặt vạt áo, Hạ Lan Từ cười khẽ, tiếng tim đập hơi nhanh hơn, nàng giữ lấy vai hắn, một cảm giác xúc động không biết từ đâu tới phá vỡ sự ngại ngùng, nàng thử thăm dò khẽ vươn đầu lưỡi ra, chạm nhẹ lên đôi môi khô khốc của hắn, thậm chí suýt nữa đã tiến vào sâu hơn.

Lục Vô Ưu dùng tay còn lại nhanh chóng siết chặt lấy eo nàng, hơi thở cũng nặng hơn vài phần, vừa định quấn lấy lưỡi của Hạ Lan Từ, lý trí đột nhiên tỉnh táo trong chớp mắt, tay hắn dần dần buông ra, nghe thấy Hạ Lan Từ nói: “Chỉ hôn một chút mà thôi, ta không định tính kế chàng.”

“… Nàng như thế mà còn nói không tính kế?” Lục Vô Ưu khàn giọng nói: “Nàng đi rồi, lát nữa ta làm sao đây? Hạ Lan tiểu thư, nàng thật là nhẫn tâm.”

Hắn thậm chí không dám làm quá.

“O…” Hạ Lan Từ chưa nghĩ tới điều này: “Chàng nhịn một chút… Sớm ngày ra tù.”

Nàng quấn chặt áo choàng, đứng dậy bước ra ngoài. Trêu chọc xong thì bỏ chạy.

Lục Vô Ưu nhìn bóng dáng mảnh mai mà nhanh nhẹn của nàng, suýt nữa bị nàng chọc đến tức cười.

Vụ án Ích Châu, từ cái c.h.ế.t của Thẩm Nhất Quang đến việc tiền bạc xây dựng đê điều bị tham ô, rồi tiếp đến những vụ tham ô lẻ tẻ khác liên quan đến tiền bạc và lương thực cứu trợ thiên tai, quy mô và số lượng lớn đến mức khiến người khác đều khiếp sợ, về việc bọn chúng bao che lẫn nhau, đối tượng bên trên mà chúng phục tùng lại càng kinh sợ hơn.

Ngay hôm đó, Thánh thượng đã ra lệnh cho tất cả quan viên liên quan đến vụ án ở Ích Châu tạm đình chỉ công tác, áp giải về Kinh thẩm tra xử lý, từ Tổng đốc Hà đạo chính Nhị phẩm, cho đến Kinh lịch và Tri sự thành Giang An, tổng cộng có bảy mươi tám quan viên lớn nhỏ.

Có thể nói, từ khi Thuận Đế lên ngôi đến nay, những vụ án quy mô thế này gần như có thể đếm trên đầu ngón tay.

Mọi công việc ở Ích Châu tạm thời giao cho những quan viên không liên quan đến vụ án này quản lý, hoặc điều động nhân lực từ các châu phủ gần đó. Ngoài ra, triều đình cũng đã bổ nhiệm một số quan viên mới, mang theo lương thực cứu trợ cùng đến Ích Châu. Đáng nhắc đến là nguyên Tả đô Ngự sử của Đô sát viện, Hạ Lan Cẩn, sắp được điều nhiệm làm Tổng đốc Ích Vân, nhưng vì ông ấy quỳ trước cửa cung một lúc mà người lại bị bệnh, nhất thời đoán chừng là còn chưa thể đi nhậm chức.

Tam Ti vốn phải bắt đầu bận rộn chuẩn bị Kinh sát, giờ đây cũng dừng lại hết, trên dưới đều tập trung xem xét lại hồ sơ của Ích Châu trong những năm qua, các tấu chương qua lại, sổ sách trình lên Hộ Bộ hàng năm, cùng so sánh với các chứng cứ mà Lục Vô Ưu cung cấp và những chứng cứ khác đã được dâng lên sau đó.

Loading...