Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 269

Cập nhật lúc: 2024-12-14 14:55:20
Lượt xem: 47

Hàng loạt vụ án lớn nhỏ được xem xét lại, khi gặp những vụ án khó, cả hai người còn có thể ngồi đối diện để bàn bạc cách xử lý. Hạ Lan Từ đọc lại bộ luật Đại Ung từ đầu đến cuối hai lần, thậm chí còn phát hiện ra một số điểm sơ hở trong luật pháp mà họ có thể lợi dụng.

Nàng lắc cây bút trong tay, hỏi: “Có nên báo lên Hình Bộ không?”

Lục Vô Ưu đáp: “Tạm thời không cần, có một số sơ hở có lẽ là cố ý. Nhưng nếu có thể dâng tấu lên Hình Bộ, ta cũng góp vài ý kiến.”

Hạ Lan Từ ngước nhìn hắn: “Hả?”

Lục Vô Ưu nhìn nàng: “Trước đây có một vụ án, một cô nương nhà lành suýt bị làm nhục. Theo luật, nếu thành tội thì bị xử treo cổ, nếu chưa thành tội thì bị phạt một trăm bảy mươi gậy, lưu đày ba ngàn dặm. Ta đề nghị kẻ chưa thành tội cũng nên bị thiến cho xong chuyện.”

Hạ Lan Từ im lặng một lúc, rồi nói: “… Ồ.”

Nàng luôn có cảm giác rằng hắn muốn nhắm vào Tiêu Nam Tuân.

Ngoài việc thẩm lý vụ án, việc tiêu diệt thổ phỉ cũng đang được tiến hành.

Tôn Lý thành công học theo cách của Lục Vô Ưu thuyết phục được Hứa lão tam quy phục. Sau đó, hai nhóm người ngồi canh tại bến thuyền, Lục Vô Ưu phái thêm vài người nữa cùng canh giữ, mỗi khi gặp những thủy phỉ khác thuộc bang Thương Sơn liền áp dụng kế sách “bắt giặc bắt vua trước”, họ tóm giữ kẻ cầm đầu trước rồi tấn công mạnh vào đám ô hợp theo sau.

Thậm chí Lục Vô Ưu còn phát lương cho họ.

Chỉ trong một thời gian ngắn, số người mai phục tại bến thuyền ngày càng nhiều thêm.

Một ngày kia, có một chiếc thuyền chở khách đi ngang qua, vừa nhìn thấy tình hình liền sợ hãi muốn quay đầu rời đi, nhưng lại thấy mấy tên đàn ông cao lớn đứng bên bờ sông, mặt mày tươi cười trông rất dễ gần, trong tay giơ cao tấm quan bài của phủ Tùy Nguyên.

Rất nhanh sau đó, bọn người trong bang Thương Sơn phát hiện ra, dường như người của chúng giống như bánh bao thịt bị chó nuốt mất, một đi không trở lại.

Số người trong bang cũng thấm thoát dần dần ít đi trông thấy.

Lục Vô Ưu dành chút thời gian rảnh, dẫn người thẳng đến hang ổ của chúng.

Hạ Lan Từ vốn đang bận rộn sắp xếp hồ sơ trong phủ, không biết tại sao hắn lại nhất quyết mang nàng cưỡi ngựa theo hắn đi một chuyến, chẳng làm gì ngoài việc chứng kiến Lục Vô Ưu đánh nhau. Cũng may tốc độ hắn ra tay rất nhanh, từ cửa trại của bang Thương Sơn, hắn dẫn theo đội ngũ mà hắn đã xách động quét sạch từ đầu đến cuối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./phu-quan-nhu-y/chuong-269.html.]

“Các ngươi phản hết rồi!”

“Tên Tôn lão nhị kia! Là ai sai ngươi tạo phản! Ngươi lấy đâu ra cái gan đó!”

Người ngoài không biết rõ còn tưởng rằng bang Thương Sơn đang xảy ra nội chiến.

Tôn Lý nhếch miệng cười, trên gương mặt dữ tợn lại cười rất hả hê: “Chẳng phải nắm đ.ấ.m ai mạnh hơn thì người đó có quyền nói chuyện sao? Nếu bang chủ đánh thắng được vị kia, ta sẽ lập tức đầu hàng ngay!”

Tên đầu lĩnh nhìn chằm chằm vào thiếu niên tuấn tú có vẻ ngoài thư sinh trắng trẻo kia, ai mà ngờ hắn lại đánh đ.ấ.m giỏi đến thế.

Thậm chí hắn còn biết bay.

Cho đến khi Lục Vô Ưu đạp bang chủ của bang Thương Sơn – một đại hán cao thước chín, trong tay cầm hai lưỡi búa, từng hô hào mình đến phái Đương Sơn học võ nghệ – xuống dưới chân, cảm giác như đang giẫm lên một cọng lông vũ, đến nếp áo của hắn cũng không xô lệch chút nào.

Hạ Lan Từ đứng một bên xem hết quá trình, nhận ra Lục Vô Ưu vẫn không ngừng liếc nhìn mình. Nàng ngẫm nghĩ rồi vỗ tay, khen ngợi hắn bằng vài tràng pháo tay.

Lục Vô Ưu hài lòng dời ánh mắt đi, sau đó dẫn nàng đi thẳng vào nhà kho của bọn chúng.

Một lúc sau, Hạ Lan Từ hiểu ra vì sao hắn dẫn nàng theo tới đây. Trong nhà kho có đủ các loại tang vật, những thứ có giá trị và không có giá trị đều chất đống lộn xộn cùng một chỗ, chỉ trong thời gian ngắn khó lòng phân biệt được.

Lục Vô Ưu nói: “Đối chiếu với hồ sơ trước đó, nếu là đồ của dân chúng phủ ta hãy mang về trả lại cho họ trước.”

Hạ Lan Từ gật đầu lia lịa như giã tỏi.

“Hàng không có chủ thì mang đi sung vào công quỹ.”

Nàng lại tiếp tục gật đầu, trong lòng còn thấp thỏm, nàng đã bắt đầu cảm thấy việc làm sơn tặc thật sự khá thú vị.

Một đám người đông như thế, giam vào ngục cũng không đủ chỗ.

Sau khi Lục Vô Ưu đánh xong, hắn tìm một đài cao đứng trên đó bắt đầu dùng lý lẽ để thuyết phục, đại ý là: Phủ Tùy Nguyên sắp tới sẽ bắt đầu nạo vét bùn đất để khai thông đường sông, cần rất nhiều nhân lực, quan phủ sẽ trả tiền công và cung cấp bữa ăn. Nếu họ đồng ý thì có thể lấy công chuộc tội, không đồng ý thì sẽ bị nhốt vào ngục, tiến hành xử phạt từng tội một. Sau khi hoàn thành việc khai thông đường sông xong, họ có thể đăng ký hộ tịch ở phủ Tùy Nguyên, vẫn được xem là dân lương thiện.

Xong xuôi mọi thứ, chẳng bao lâu sau, văn thư từ Công Bộ và nha môn Hà đạo cũng gửi tới, đại ý là: Ngươi muốn mở rộng vận tải đường thủy hay tu sửa đê điều cũng được, nhưng hiện giờ thật sự không có tiền, ngươi tự giải quyết đi.

Loading...