Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 81

Cập nhật lúc: 2024-12-12 11:28:08
Lượt xem: 92

Thực ra cũng không khó đoán, vốn dĩ trước khi kết hôn, tân nương tặng túi thơm hoặc tín vật cho tân lang là chuyện bình thường. Túi thơm này của Hạ Lan Từ dùng màu chàm, vừa nhìn đã biết là cho nam nhân, không giống đồ mà nữ tử sẽ dùng.

Hạ Lan Từ sửa lời lại: “Vốn là thế.”

“Nói thật, ta chưa từng thấy túi thơm nào đặc biệt như vậy… Vừa nghĩ đến là nàng thêu ra, lại còn…” Lục Vô Ưu cười run cả đôi vai, đôi mắt hoa đào cong lên như trăng khuyết, nhìn thấy ánh mắt trừng to của Hạ Lan Từ, hắn nuốt nửa câu sau xuống: “…Vậy ta nhận lấy nhé.”

Khuôn mặt Hạ Lan Từ chợt nóng lên: “Không muốn thì đừng miễn cưỡng.”

Mặc dù vốn định tặng hắn, nhưng nàng luôn không dám đưa ra, dù cho Diêu Thiên Tuyết đã ra sức an ủi nàng, ít nhất thì đống chỉ đen đó cũng khá tròn.

Lục Vô Ưu đã bỏ túi thơm vào trong n.g.ự.c áo, nghiêm túc chuyển chủ đề: “Chúng ta vẫn nên nói đến chuyện trang hoàng nhà cửa đi, nàng muốn bố trí thế nào, có lẽ lần sau gặp mặt là trong hôn lễ rồi.”

***

Đợi đến khi Hạ Lan Từ về đến phủ mới nhận ra một việc. Bánh ú đường… quên đưa cho hắn rồi.

Hạ Lan Giản ôm cây hành cao hơn cả người hắn, ngạc nhiên hỏi: “Thật sự có cây hành lớn đến vậy sao! Em rể tìm đâu ra thế?”

Hạ Lan Từ nói: “Khoan đã… bây giờ hắn vẫn chưa phải.”

Hạ Lan Giản nói: “Hai người các muội tình cảm tốt như vậy, có sao đâu! Đúng rồi, hắn khỏe hơn nhiều chưa? Đừng để đến lúc muội gả qua lại biến thành xung hỷ, đem một con gà trống lớn đến bái đường gì đó nha! Vậy thì đừng trách ta gây sự!”

Lục Vô Ưu đã đi lánh nạn, Hạ Lan Từ ở nhà đóng cửa không ra ngoài, phải nói là hoàn toàn không có vẻ vui sướng gì của người sắp thành thân.

Hạ Lan Từ hàng ngày đều lo lắng có chuyện không hay bất ngờ xảy ra, giống như Lệ Quý Phi đột nhiên triệu nàng vào cung, hoặc Nhị Hoàng tử trực tiếp đến phủ tìm nàng, hoặc Lục Vô Ưu đột nhiên báo tin dữ,…

Kết quả là không có gì xảy ra, bao gồm cả việc bà mối và người thân của Lục Vô Ưu đến nhà đưa sính lễ, mọi việc diễn ra hết sức bình yên.

Chỉ có Diêu Thiên Tuyết thường xuyên hăng hái đến giúp nàng chuẩn bị của hồi môn, nhất quyết nhét vào tấm chăn và hai cái bao gối đã thêu sẵn cùng nhiều đồ thêu màu đỏ cho nàng

Có một ngày, nàng ấy còn làm ra vẻ thần bí kéo Hạ Lan Từ vào trong phòng, hạ thấp giọng xuống tận cùng, khuôn mặt đỏ hồng nói: “Mẹ ta sợ muội không hiểu, đặc biệt bảo ta mang cái này cho muội, để tránh sau này muội bị ăn hiếp.”

Sau đó nàng ấy lấy ra hai cuốn sổ nhỏ.

Hạ Lan Từ ban đầu còn tưởng là loại tương tự như quyển sách đã thấy ở chỗ ca ca, vừa mở ra thấy hình vẽ trước mắt, nhất thời nàng ngây người ra, đầu óc nổ ầm ầm, hai gò má như cháy bừng lên.

Diêu Thiên Tuyết giống như đã dự đoán trước, vẫn đỏ mặt nói: “Tiểu Từ, muội cũng giật mình đúng không, nhưng… mẹ ta nói rồi, cũng không nhất định sẽ rất đau, chỉ là, muội cũng đừng quá sợ…” Nàng ấy lắp bắp nói vài câu, đến sau cũng xấu hổ không nói tiếp được.

Lúc này Hạ Lan Từ lại nhớ đến một số chuyện không nên nhớ.

Trong đầu óc quay cuồng của nàng lúc này tràn ngập những hình ảnh mờ mịt và rời rạc trong cung điện vắng lặng đêm ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./phu-quan-nhu-y/chuong-81.html.]

Thực sự không quá đau… nhưng cảnh tượng Lục Vô Ưu ôm lấy eo nàng, nói những lời trêu chọc bên tai lại rõ ràng như mới hôm qua.

Giọng hắn kéo dài mang theo vẻ nũng nịu và hờ hững, nương theo động tác, những cái hôn vụn vặt phủ lên tai nàng nói từng chữ một, toàn là những lời khen không thể tin được, khiến người nghe phải đỏ mặt tới mang tai, hắn còn khuyến khích nàng cũng nói ra.

Sao nàng có thể nói ra được. “Á!”

Hạ Lan Từ dùng tay ôm lấy đầu mình.

Diêu Thiên Tuyết giật mình: “Sao vậy Tiểu Từ, nếu muội sợ thì đừng xem nữa… dù sao… không phải hắn vẫn đang bệnh nặng sao! Có khi còn không thể làm gì đâu! Đúng rồi, chắc chắn là không thể —”

Hạ Lan Từ: “…”

Không ai rõ hơn Hạ Lan Từ rằng Lục Vô Ưu có thể hay không.

Điều này khiến nàng ngoài cảm thấy lo lắng, lại còn căng thẳng và xấu hổ đến mức không thể diễn tả.

Sau vài ngày kể từ khi Lục Vô Ưu nhờ người thân tặng sính lễ đến nhà.

Có người gửi tới vài chiếc rương lớn, Hạ Lan Từ ban đầu chỉ nghĩ là rương của hồi môn mà Lục Vô Ưu đưa nàng nên liền bảo Sương Chi cho người nhận lấy.

Không lâu sau, Sương Chi mặt đầy kinh ngạc chạy vào nói: “Tiểu thư, tiểu thư, người mau đến xem này!”

Trong chiếc rương đã được mở, đập vào mắt là những bộ váy áo bảy màu, từ đỏ cam vàng lục lam chàm tím, mỗi màu một chiếc, kiểu dáng khác nhau nhưng đều đơn giản và nền nã, tiện cho việc di chuyển, chất liệu đều là loại cao cấp như lụa mềm, gấm thêu, có thể thấy rõ hoa văn và chỉ vàng bạc.

Rương thứ hai cũng chứa bảy chiếc váy với kiểu dáng và màu sắc khác nhau.

Hai rương tiếp theo là trang phục mùa đông, áo choàng bằng nhung, áo choàng lông cáo, tất cả đều được may tinh xảo, chạm vào có cảm giác rất thoải mái.

Đến chiếc rương cuối cùng, chiếc rương này lớn hơn các rương trước, hơn nữa bên trên còn treo một chiếc khóa vàng hình song hỷ như ý.

Sau khi mở ra, ngay lập tức một ánh vàng chói lóa đập vào mắt, bên trong đặt một bộ giá y đỏ thẫm cực kỳ lộng lẫy và rực rỡ, vai áo và áo choàng được thêu đầy hoa văn long phượng bằng chỉ vàng, mép áo đính những viên ngọc đỏ, dây tua rua dài, váy dài chạm đất, viền váy thêu hoa văn kéo ra như đuôi công bằng bằng vàng, dưới ánh mặt trời lấp lánh rực rỡ.

Đặt bên trên giá y là một bộ trang sức mũ phượng hoàn chỉnh được chế tạo tinh xảo, bao gồm hoa điền, bông tai, còn có một đôi trâm vàng hình phượng hoàng, một đôi trâm tịnh đế liên, những chuỗi ngọc treo dài — lễ phục giá y được triều đình chấp nhận, thường không có giới hạn về độ hoa lệ.

Hạ Lan Từ ngây người đứng đó.

Một lá thư viết dòng chữ “Thấy chữ như thấy người” được đặt ở giữa rương. Nàng lấy lại bình tĩnh, mở thư ra.

Chữ của Lục Vô Ưu phóng khoáng tự nhiên, từng nét đều ẩn chứa sự sắc bén, viết một câu ngắn gọn đầy ý nghĩa sâu xa.

“Đền bù cho thê tử của ta – Ưu.”

Loading...