Quân Hôn Cưng Chiều: Cô Vợ Thiên Kim Không Dễ Bắt Nạt - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-04-10 16:09:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy thường xuyên bị chồng đánh, nhưng trong chuyện này, bà vẫn muốn bảo vệ con gái.

 

Lý Đại Cương tức giận ném đôi đũa xuống bàn.

 

"Chúng tôi đang nói chuyện, bà đừng có xen vào, một người đàn bà thì biết cái gì?”

 

Lý Văn Phương lại tỏ ra bình tĩnh một cách kỳ lạ, đưa tay kéo nhẹ vạt áo mẹ.

 

"Mẹ, mẹ đừng nói nữa.”

 

Từ Tú Liên thở dài não nề, nhịn không được lại cằn nhằn thêm vài câu, kết quả chọc giận Lý Đại Cương, ông ta cầm bát cơm ném thẳng về phía bà.

 

"Ăn thì ăn cho tử tế, không ăn thì cút.”

 

Thấy vậy, Lý Văn Phương vội vàng đứng dậy, chắn trước mặt mẹ.

 

"Mẹ, chúng ta về phòng ăn cơm thôi.”

 

Lý Tâm Nhu nhìn thấy Từ Tú Liên bị đánh, trong lòng không hề động tâm, chẳng những không cảm thấy Lý Đại Cương quá đáng, ngược lại còn cho rằng bà ấy đáng đời.

 

Đã không có bản lĩnh thì đừng có lo chuyện bao đồng.

 

Nhìn thấy hai mẹ con họ về phòng ăn cơm, Lý Đại Cương vội vàng gắp một miếng thức ăn cho Lý Tâm Nhu.

 

"Nào, Tâm Nhu, con ăn đi.”

 

Nhìn thấy thái độ của Lý Đại Cương đối với mình, trong lòng Lý Tâm Nhu thầm đắc ý, quả nhiên dù ở đâu, cô ta vẫn là người được yêu thích.

 

Nhưng nhìn Lý Đại Cương bẩn thỉu, có lẽ cả tháng không đánh răng, cô ta không dám ăn thứ ông ta gắp, chỉ có thể nhân lúc không ai chú ý mà lén lút vứt đi.

 

Còn Từ Tú Liên và Lý Văn Phương đang nhỏ giọng bàn luận về Lý Tâm Nhu trong phòng.

 

"Mẹ, cô ta căn bản không coi chúng ta là người thân, mẹ cũng đừng có ngốc nữa, người ta không muốn nhận chúng ta đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-cung-chieu-co-vo-thien-kim-khong-de-bat-nat/chuong-134.html.]

 

"Dù sao đó cũng là chị con…”

 

Từ Tú Liên cũng không phải kẻ ngốc, bà tự nhiên cảm nhận được sự chán ghét của Lý Tâm Nhu đối với mình, nhưng bà không để tâm, dù sao Lý Tâm Nhu từ nhỏ đã được người khác nuôi nấng, không có tình cảm với bà cũng là chuyện bình thường, thời gian lâu dần, cô ta sẽ hiểu được tấm lòng của bà.

 

Lý Văn Phương biết tính tình của mẹ mình, thở dài một tiếng không nói nữa, xem ra bố cô ấy và tên đồ tể kia đã bàn bạc xong xuôi rồi, phỏng chừng sắp tới sẽ cưới Lý Tâm Nhu về nhà.

 

Dù sao cô ta cũng xấu tính như vậy, vừa rồi còn nói Trụ Tử là người tốt, vậy thì để cô ta gả cho ông ta thử xem.

 

"Con nhớ chị quá, mẹ, con muốn viết thư cho chị ấy.”

 

Trước đây không cảm thấy người chị này tốt đẹp gì, bây giờ không có sự so sánh thì không có sự tổn thương, so với Lý Tâm Nhu, Lý Văn Thư tốt hơn không chỉ một chút.

 

"Đừng viết nữa, chị con bây giờ sống rất tốt, chúng ta cũng đừng làm phiền con bé, biết nó sống tốt là được rồi.”

 

Tuy rất nhớ Lý Văn Thư, nhưng Từ Tú Liên không muốn làm phiền cô, bà biết rõ tình cảnh của gia đình mình, dính líu đến họ sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.

 

"Vâng ạ.”

 

Lý Văn Phương suy nghĩ một chút, quả thật là như vậy, bèn thôi không nhắc đến nữa.

 

Họ nhớ đến Lý Văn Thư, lúc này Lý Văn Thư cũng đang nhớ đến họ, cô đã viết rất nhiều lá thư, dự định khi nào đó sẽ gửi về nhà một thể.

 

Vài hôm nữa là đến Tết Đoan Ngọ rồi, nhân dịp được nghỉ, cô có thể về thăm mẹ và em gái, nhưng trước mắt vẫn là phải tập trung kiếm tiền.

 

Trong tay không có tiền, làm gì cũng bất tiện.

 

Nghĩ đến đây, cô không nhịn được mà nói với Trương Tĩnh Mỹ về kế hoạch của mình.

 

"Ngày mai được nghỉ, tôi định đến thành phố bên cạnh lấy hàng, cậu có muốn đi cùng tôi không? Đến lúc đó, tiền kiếm được chúng ta chia đôi.”

 

Nghe vậy, Trương Tĩnh Mỹ cũng hứng thú, năm nay những người buôn bán nhỏ lẻ đã bắt đầu xuất hiện, tuy vẫn bị người khác coi thường, nhưng có quan hệ gì đâu? Kiếm được tiền mới là thật.

 

Loading...