Quân Hôn Cưng Chiều: Cô Vợ Thiên Kim Không Dễ Bắt Nạt - Chương 141:

Cập nhật lúc: 2025-04-10 16:12:52
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng ông ta thật sự là hận c.h.ế.t đám người nhiều chuyện này.

 

"Anh, anh, anh đừng có nói bậy, ai nhận tiền của anh, anh đừng có ngậm m.á.u phun người.”

 

Người đàn ông bị đá rụng mất hai cái răng, đau đến mức nằm lăn lộn trên đất, giờ lại nghe thấy Trương Thiết Trụ trở mặt không nhận người, tức đến mức suýt nữa thì ngất xỉu.

 

Lúc này Lý Văn Thư đã đỡ Trương Tĩnh Mỹ ngồi xuống giường bên cạnh.

 

"Tĩnh Mỹ, cậu tính toán thế nào? Nếu báo án, những kẻ liên quan đến chuyện này đều sẽ bị bắt. Nhưng làm vậy có thể ảnh hưởng đến thanh danh của cậu, cho dù không có chuyện gì xảy ra, cũng khó tránh khỏi người ta dị nghị. Nếu cậu định bỏ qua chuyện này, chúng ta cũng sẽ không nói thêm gì nữa.”

 

Bất kể Trương Tĩnh Mỹ chọn gì, Lý Văn Thư đều tôn trọng quyết định đó.

 

Trương Tĩnh Mỹ ngẩng đầu, nhìn người bố đang cãi nhau để thoái thác trách nhiệm ở đằng xa, ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng.

 

Đã ông ta tuyệt tình như vậy, cô ấy hà tất phải giữ thể diện cho ông ta. Nếu bản thân cứ mãi nhu nhược như vậy, sau này e rằng sẽ không ai muốn giúp cô ấy nữa.

 

Nghĩ đến tấm lòng của Lý Văn Thư, cô Giang, Trương Tĩnh Mỹ lập tức quyết định.

 

"Tôi muốn báo án, tôi muốn bọn họ phải trả giá!”

 

Lý Văn Thư thở phào nhẹ nhõm, cô Giang liền đi ra ngoài.

 

Trương Thiết Trụ vừa nhìn thấy, cũng sợ hết hồn, chạy tới định làm loạn.

 

"Cái đồ không biết xấu hổ, vậy mà còn muốn báo cảnh sát bắt tao? Là ai nuôi mày lớn đến chừng này? Sao mày lại nhẫn tâm như vậy!”

 

Trương Thiết Trụ tức giận đến mức nước miếng văng tứ tung, như thể bản thân mình đã phải chịu uất ức rất lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-cung-chieu-co-vo-thien-kim-khong-de-bat-nat/chuong-141.html.]

 

Tuy nhiên, có Lý Minh Hạ ở đó, ông ta tự nhiên không thể đến gần Trương Tĩnh Mỹ, cô Giang đã ra ngoài, còn cặp vợ chồng trẻ kia cũng đứng bên cạnh xem và giúp đỡ.

 

Đây là lần đầu tiên họ gặp phải chuyện như vậy, coi như là được mở mang tầm mắt.

 

Người phụ nữ kia vừa thấy hoảng hốt, lần này không những không lấy được tiền lễ hỏi, bản thân còn phải bồi thường, làm sao cam tâm? Bà ta ầm ĩ muốn bỏ đi, Lý Văn Thư đương nhiên không đồng ý.

 

Tuy Trương Thiết Trụ bất nhân bất nghĩa, nhưng cách này chưa biết là ai nghĩ ra, vì người phụ nữ này cũng có mặt, tám phần là kẻ chủ mưu, nếu cứ thế để bà ta đi thì quá dễ dàng.

 

"Muốn đi sao? E là bà không đi được đâu, muốn đi thì đợi cảnh sát đến.”

 

Lý Văn Thư lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt, giọng nói lạnh như băng.

 

Người phụ nữ kia cuống lên: "Có bệnh à? Chuyện này đâu phải tôi làm, dựa vào đâu mà không cho tôi đi, tôi và Trương Thiết Trụ còn chưa đăng ký kết hôn, tôi cũng không định kết hôn với ông ta, mau giải tán đi!”

 

Người phụ nữ thấy không chiếm được lợi ích gì, tự nhiên không muốn dính líu đến chuyện này, tiền lễ hỏi không lấy được, Trương Thiết Trụ, người đàn ông này, bà ta cũng không cần nữa.

 

Bất kể bà ta nói gì, Lý Văn Thư cũng không cho bà ta đi, loại người này không giam bà ta vài ngày, sau này e rằng sẽ hại không ít người, tuyệt đối không thể dung túng.

 

Không lâu sau, cô Giang đã dẫn cảnh sát đến, sau khi tìm hiểu sơ bộ tình hình, liền gọi tất cả mọi người đến đồn cảnh sát.

 

Lý Văn Thư và những người khác cũng phải ở lại lập biên bản, ban đầu Trương Thiết Trụ một mực không thừa nhận, nhưng không chịu nổi việc bị thẩm vấn riêng, không lâu sau người phụ nữ kia đã lỡ lời, cuối cùng sự việc đã rõ ràng.

 

Đó là Trương Thiết Trụ đã nhận tiền, muốn để người đàn ông lớn tuổi kia quan hệ với Trương Tĩnh Mỹ, sau đó sẽ thuận lợi kết hôn.

 

Thời buổi này có bố mẹ giới thiệu kết hôn, nhưng nếu con cái trong nhà không đồng ý, e rằng cũng sẽ nghĩ cách khác, như Trương Thiết Trụ vì tiền mà trực tiếp để người ta hủy hoại con gái mình thì quả thực không có mấy ai.

 

Loading...