Quân Hôn Cưng Chiều: Cô Vợ Thiên Kim Không Dễ Bắt Nạt - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-04-10 16:15:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Tâm Nhu bị nhốt lại, khóa trái cửa bên ngoài.

 

Hàng xóm bên cạnh đương nhiên là nghe thấy động tĩnh, hai vợ chồng đứng ở chân tường nghe lén.

 

"Lý Đại Cương này thật độc ác, con gái vừa về đã bị gả đi, lại còn gả cho tên đồ tể kia.”

 

Người phụ nữ nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của Lý Tâm Nhu, trong lòng không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

 

"Ai bảo không phải chứ? Đáng trách chỉ có thể trách con bé đầu thai nhầm chỗ, sao lại là con gái của Lý Đại Cương? Số khổ, haiz!”

 

Mọi người tuy đồng cảm, nhưng cũng sẽ không xen vào việc của người khác, dù sao cũng là chuyện nhà người ta.

 

"Thôi, không liên quan đến chúng ta, về ngủ đi.”

 

Trong làng xảy ra chuyện như vậy, mọi người nghe xong cũng chỉ biết thở dài vài câu, không ai ngu ngốc đến mức ra mặt thay người khác.

 

Lý Tâm Nhu kêu đến khản cả giọng, cũng không thấy ai đến quản.

 

Lúc này cô ta cũng ý thức được, nơi này là vùng nông thôn hẻo lánh lạc hậu, không phải thành phố, mọi người căn bản sẽ không ra tay giúp đỡ.

 

Lý Đại Cương như vậy, ý thức pháp luật kém, e rằng ngay cả bản thân phạm pháp cũng không biết.

 

Nghĩ đến sáng ngày kia mình sẽ phải gả cho tên đồ tể đầu trọc kia, cô ta muốn c.h.ế.t quách cho xong.

 

Lý Tâm Nhu náo loạn cả một đêm, đến tận rạng sáng vẫn chưa chịu dừng.

 

Lý Đại Cương tức giận vô cùng, vừa ngủ thiếp đi đã bị đánh thức, trực tiếp cầm chổi vào đánh Lý Tâm Nhu một trận.

 

Từ Tú Liên tiến lên can ngăn, cũng bị đánh, nhất thời gà bay chó sủa.

 

Đến lúc sau Lý Tâm Nhu mới chịu im lặng, chạy trốn cũng không thoát, còn bị đánh cho một trận, đến lúc đó sức cùng lực kiệt, thì mọi chuyện coi như xong.

 

Lý Tâm Nhu bình tĩnh lại, bắt đầu nghĩ cách khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-cung-chieu-co-vo-thien-kim-khong-de-bat-nat/chuong-149.html.]

Sáng hôm sau, cô ta vẫn luôn tìm cơ hội trốn thoát, nếu không được thì cô ta sẽ đến đồn cảnh sát báo án, cô ta không tin Lý Đại Cương có thể một tay che trời.

 

Nhưng Lý Đại Cương căn bản không cho cô ta cơ hội đó, luôn ở trong sân giám sát, còn bảo hai con trai ra ngoài báo tin cho người trong làng chuyện ngày mai cưới xin.

 

Từ Tú Liên không đành lòng, chạy đến trước mặt chồng vừa quỳ xuống vừa cầu xin, muốn thả Lý Tâm Nhu đi.

 

Kết quả nhận lại là một trận đòn nhừ tử từ Lý Đại Cương, Lý Văn Phương đau lòng không thôi, vội vàng đỡ mẹ vào nhà.

 

Vào lúc này, Chu Định Quốc đã vội vã đến làng, vừa vào đến đầu làng chưa được mấy bước thì gặp ngay một người dân định ra đồng làm việc.

 

"Đồng chí này, cho tôi hỏi thăm một chút, anh có biết Lý Tâm Nhu không? Tôi là bạn cô ấy ở Bắc Kinh, đến đây có việc cần tìm cô ấy.”

 

Người đàn ông nghe vậy, ban đầu còn chưa kịp phản ứng, mọi người tuy biết nhà họ Lý có một cô con gái trở về, nhưng tên cụ thể là gì thì thật sự không rõ.

 

"Lý Tâm Nhu? Không biết.”

 

Vợ anh ta nghe thấy, vội vàng chạy lại.

 

"Sao lại không biết? Lý Tâm Nhu chẳng phải là đứa con gái bị trao nhầm của Lý Đại Cương đó sao? Vừa rồi anh trai cô ta còn đến báo, ngày mai em gái lấy chồng, nhìn anh kìa, cả ngày ngơ ngơ ngẩn ngẩn.”

 

Chu Định Quốc nghe vậy, cả người đều sững sờ.

 

"Chị gái, chị nói gì cơ? Lý Tâm Nhu muốn lấy chồng?”

 

Người phụ nữ gật đầu.

 

"Đúng vậy, ngày mai lấy chồng, nghe nói là gả cho đồ tể làng bên.”

 

Nói đến đây, cô ấy cũng thở dài não nề, hiển nhiên là biết chuyện gì đang xảy ra, tên đồ tể đó là người nổi tiếng trong vùng, ai mà không biết ông ta là loại người gì?

 

Lý Đại Cương gả con gái cho ông ta, hoàn toàn là vì ham tiền.

 

Chu Định Quốc vừa nghe đến đồ tể, sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi. Lý Tâm Nhu là người như thế nào? Ở trong đại viện cũng là đối tượng được nhiều cậu ấm theo đuổi, không ngờ bị đưa về quê, lại sa cơ lỡ vận đến mức phải gả cho đồ tể.

 

Loading...