Bố Tôn lớn tiếng gọi, Lý Quốc Bang buông tờ báo trên tay xuống, đứng dậy.
"Ở nhà, Thủ Cương đấy à, anh là khách quý đấy, hôm nay sao lại rảnh rỗi ghé chơi thế?”
Hai nhà ngấm ngầm không ưa gì nhau, nhưng gặp mặt vẫn phải giả bộ xã giao.
Nhìn thấy Tôn Phi Phi mắt đỏ hoe, tim Lý Tâm Nhu đập nhanh không tự chủ được.
Nhìn bộ dạng này của cô ta, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì rồi, Lý Văn Thư cái con nhỏ nhà quê c.h.ế.t tiệt! Miệng kín như bưng, hỏi mãi không nói.
Bây giờ người ta tìm đến tận nhà rồi, muốn nói với Tôn Phi Phi vài câu cũng không có cơ hội.
"À, chị dâu có nhà không? Tôi đến đây là có chuyện muốn nói với mọi người.”
Lúc này Trương Mỹ Liên vẫn chưa nhận được thông báo của tổ điều tra, hoàn toàn không biết người đứng sau là ai, nhưng nghe bố Tôn nói vậy, bà lau tay vào tạp dề, vội vàng đi ra.
Cả đám người vào nhà chính, bố Tôn mới bắt đầu nói chuyện chính.
"Con bé Phi Phi này đầu óc không được sáng suốt, lại đi viết thư tố cáo đến Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, nói chị dâu thiên vị cho Văn Thư, nhét con bé vào trường, khiến Văn Thư và chị dâu bị bôi nhọ, bị oan ức, chuyện này là do con bé gây ra, tôi với tư cách là phụ huynh của nó, muốn xin lỗi mọi người.”
Bố Tôn cảm thấy chuyện này nhà họ Lý chắc chắn sẽ biết, đã vậy, chi bằng trước khi nhà họ Lý tìm đến, ông ta đến nói rõ ràng mọi chuyện trước.
Trương Mỹ Liên và Lý Quốc Bang nghe ông ta nói vậy thì vô cùng kinh ngạc, vừa rồi Trương Mỹ Liên về đã kể với chồng chuyện này rồi, nhưng hai người trong lòng không có quỷ, tự nhiên cũng không sợ, cứ chờ kết quả từ phía Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật.
Không ngờ người tố cáo lại là Tôn Phi Phi, mọi người đều là người trong cùng một đại viện, cho dù không ưa gì nhau, thì cũng là ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, con bé này lại có thể làm ra chuyện như vậy, thật sự là khiến người ta phải kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-cung-chieu-co-vo-thien-kim-khong-de-bat-nat/chuong-68.html.]
"Đã làm sai thì phải bị trừng phạt, Phi Phi đã bị giữ lại đồn cảnh sát để giáo dục phê bình rồi, chúng tôi vừa mới đón con bé về, chuyện này chúng tôi cũng không còn gì để nói, nhưng mà…”
Nói đến đây, bố Tôn cố ý úp úp mở mở, ánh mắt lại theo bản năng nhìn về phía Lý Tâm Nhu.
Lý Tâm Nhu trong lòng "lộp bộp” một tiếng, mồ hôi lạnh túa ra, cô ta không kịp suy nghĩ gì khác, vội vàng chạy tới, vẻ mặt đầy phẫn nộ nhìn Tôn Phi Phi.
"Phi Phi, cậu quá đáng lắm, tôi coi cậu là bạn tốt nhất, cậu vậy mà lại âm thầm làm ra chuyện như vậy, tôi thật sự rất thất vọng về cậu.”
Lúc này Lý Tâm Nhu đã ý thức được Tôn Phi Phi tám chín phần mười là đã bán đứng mình, chi bằng thừa dịp bọn họ chưa kịp chỉ chứng, ra tay trước chiếm thế thượng phong.
Dù sao Tôn Phi Phi cũng không đưa ra được chứng cứ, chỉ cần cô ta cắn c.h.ế.t không thừa nhận, ai cũng không làm gì được cô ta.
Lời nói của Lý Tâm Nhu trực tiếp khiến bố Tôn ngây người, nhưng sau khi phản ứng lại, trong lòng càng thêm tức giận.
Đúng là cái miệng lưỡi trơn tru, thấy mình tìm tới cửa, phản ứng cũng thật nhanh nhạy.
Cũng khó trách con gái mình luôn bị người ta lợi dụng, chỉ số thông minh căn bản không cùng một đẳng cấp.
Bố Tôn trong lòng vừa giận vừa bực, cũng không để ý Lý Tâm Nhu nói gì, trực tiếp đem chuyện con gái kể cho ông ta nghe ra.
"Phi Phi làm vậy là không đúng, nhưng con bé đầu óc đơn giản, mọi người cũng biết, nếu không phải Tâm Nhu xúi giục nó viết lá đơn tố cáo này, nó cũng không làm ra chuyện như vậy.”
Lời này vừa nói ra, không khác gì ném một quả b.o.m nặng ký vào nhà họ Lý.