Chuyện này, Giản Vân Đình thật sự đã giúp đỡ rất nhiều, không chỉ bảo vệ sự trong sạch cho con gái bà, ngày hôm sau vì danh tiếng của con gái bà còn cố ý lên tiếng giải thích rõ ràng, nếu đổi lại là người khác thì chưa chắc đã làm được đến mức này.
Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Mỹ Liên ít nhiều gì cũng có chút thay đổi cách nhìn về Giản Vân Đình.
"Muốn đi chơi thì cứ đi đi, nhưng nhất định phải chú ý an toàn, buổi tối phải về sớm, biết chưa?”
Lý Văn Thư gật đầu lia lịa.
"Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ về sớm.”
Trương Mỹ Liên ra ngoài, Lý Văn Thư bèn nằm đọc sách một lúc, nghĩ đến dáng vẻ thê thảm vừa rồi của Lý Tâm Nhu, nhịn không được bật cười thành tiếng.
Sống lại một đời thật tốt, sự cưng chiều của bố mẹ anh trai là của cô, cơ duyên cơ hội cũng là của cô, ngay cả người đàn ông mà Lý Tâm Nhu thích cũng là của cô.
Đời này cô nhất định phải đạp cái tai họa này dưới chân, không cho nó ngóc đầu lên được.
Buổi tối hôm đó Lý Văn Thư ngủ một giấc ngon lành. Còn Lý Tâm Nhu ở phòng bên cạnh lại trằn trọc khó ngủ, cẩn thận ngẫm nghĩ lại những chuyện xảy ra gần đây, chỉ cảm thấy bản thân mình là đang phạm Thái Tuế, nếu không thì sao lại liên tiếp xảy ra nhiều chuyện xui xẻo như vậy?
Ngày mai nhân lúc được nghỉ, cô ta phải đi chùa cầu thần bái phật, giải đen một phen.
Sáng sớm hôm sau, Lý Văn Thư dậy từ rất sớm, ra bếp nấu cháo kê, còn nhào bột làm hai cái bánh, trong sân có một vườn rau nhỏ, trồng một ít rau củ quả, cô hái từ trong đó hai quả dưa chuột rửa sạch, làm một đĩa dưa chuột đập.
Đợi đến khi Trương Mỹ Liên bọn họ thức dậy, bữa sáng đã chuẩn bị xong xuôi.
Lý Văn Thư gọi mọi người mau ăn sáng, còn làm bữa sáng bổ dưỡng cho mèo con mới sinh.
Lý Tâm Nhu vừa ra khỏi sân đã nhìn thấy cảnh tượng này, nhịn không được thầm mắng trong lòng. Sáng sớm không ngủ, dậy làm bữa sáng cho cả nhà, đúng là đầu óc có bệnh, biểu hiện như vậy thì có lợi ích gì cho cô chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-cung-chieu-co-vo-thien-kim-khong-de-bat-nat/chuong-74.html.]
Trương Mỹ Liên nhìn thấy Lý Tâm Nhu đi ra, liền vẫy tay gọi cô ta lại ăn cơm.
Trong lòng Lý Tâm Nhu tuy có oán giận, nhưng cũng không dám biểu hiện ra, chỉ có thể gượng cười trên mặt.
"Chị gái thật siêng năng, lại làm bữa sáng cho chúng ta rồi, em nhất định phải uống thêm hai bát, nhìn ngon quá.”
Thấy cô ta vô tư lự như vậy, Lý Văn Thư đương nhiên cũng tiếp lời.
"Thích thì ăn nhiều một chút, sau này chị ngày nào cũng làm cho em.”
Hai người trong lòng âm thầm so, trên mặt lại là mây trôi nước chảy.
Cả nhà vây quanh bàn ăn cơm, Lý Tâm Nhu dè dặt quan sát biểu tình của mọi người. Thật ra cô ta cũng có chút sợ hãi, sợ người nhà tin lời Tôn Phi Phi nói, từ nay về sau sẽ không thích cô ta nữa.
Nhìn thấy người nhà sắc mặt như thường, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra chuyện mình ngất xỉu hôm qua coi như lật sang trang mới rồi.
Cô ta nghĩ quá đơn giản, cho rằng bản thân đủ thông minh, có thể lừa cả nhà, nào ngờ hiện tại cả nhà đều đã nghi ngờ cô ta.
Lý Minh Hạ đã tính toán âm thầm điều tra chuyện đám côn đồ bỏ thuốc Lý Văn Thư.
Ăn cơm xong, là Trương Mỹ Liên rửa bát, Lý Văn Thư nghĩ lát nữa muốn ra ngoài chơi, bèn về phòng trang điểm một chút.
Chọn một chiếc váy mình thích, thoa kem dưỡng da, còn buộc tóc thành hai bím.
Soi gương một chút, trong lòng vô cùng hài lòng, kiếp trước cô cũng có một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, nhưng ngu ngốc không biết lợi dụng, đến cuối cùng người khác đều tưởng cô chỉ là một con mèo con ch.ó nhỏ không đáng.