Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi - Chương 563: Thà về nhà bán khoai lang

Cập nhật lúc: 2025-04-17 04:04:13
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Muốn ly hôn, bản thân cô phải tự đứng lên trước, chứ không phải núp sau lưng nhà họ Dương, chờ họ giải quyết giúp mình.

Nếu không, sau này cô sẽ không bao giờ đứng lên được.

Hơn hai mươi năm qua, Vương Thúy Thúy luôn nghe theo sự sắp đặt của Từ Quế Phương, bảo đi đông không dám đi tây, ngoan ngoãn như một con rối sống theo ý người khác.

Nhưng giờ đây, cô không muốn tiếp tục sống như một con rối nữa.

Cô muốn sống cho chính mình.

Vương Trấn Hải không muốn ly hôn? Cũng được, vậy thì cùng nhau đau khổ đi.

Dù sao trong tay cô cũng có rất nhiều bằng chứng có thể tống hắn vào tù lần nữa.

Miễn là hắn không ngại ăn cơm tù, cô cũng chẳng sợ.

"Đồ tiện nhân!" Từ Quế Phương tức giận đến mức muốn xé xác Vương Thúy Thúy.

...

...

"Tiện nhân ư? Không phải do các người bức ép sao?" Vương Thúy Thúy không hề tức giận, chỉ cười nhạt nói, "Ngày mai, tôi sẽ làm thủ tục ly hôn."

"Ngươi..." Từ Quế Phương trợn mắt.

"Nếu không, những thứ tôi có thể giao nộp cho công an," Vương Thúy Thúy nói, "Vậy thì xem hắn bao giờ mới ra được."

"Quả nhiên chó cắn không sủa." Từ Quế Phương cuối cùng chỉ có thể ném ra câu này rồi bỏ đi.

Khi bà ta đi khỏi, Vương Thúy Thúy mới ngồi phịch xuống đất.

Lúc nãy, nếu không phải vì biết phía sau còn có Chu Chiêu Chiêu ủng hộ, có lẽ cô đã sợ hãi đầu hàng rồi.

May mắn thay, cô đã kiên trì được.

"Chị Chiêu Chiêu, em làm được rồi, em làm được rồi." Vương Thúy Thúy ôm mặt khóc nói, "Em không sợ bà ấy nữa."

Từ nay về sau, Từ Quế Phương đừng hòng chà đạp cuộc đời cô nữa.

Hôm sau, Vương Trấn Hải được bảo lãnh ra tù, mặt xám xịt đến văn phòng đăng ký kết hôn. Vương Thúy Thúy nhìn thấy hắn, bản năng run rẩy.

Một bàn tay trắng nõn ấm áp nhẹ nhàng đỡ lấy tay cô, "Đừng sợ."

Là Chu Chiêu Chiêu.

Vương Thúy Thúy lắc đầu.

"Vương Thúy Thúy," Vương Trấn Hải cười lạnh nói, "Mấy ngày không gặp, không ngờ mày đã có bản lĩnh thế."

Chỉ vào tù vài ngày, con đàn bà này đã dám đòi ly hôn.

Hơn nữa, còn dùng bằng chứng để đe dọa hắn.

Thật là lớn gan.

Vương Thúy Thúy muốn nói, Chu Chiêu Chiêu kéo tay cô lắc đầu, "Việc chính quan trọng hơn."

Không cần tranh cãi với loại người này.

Vương Trấn Hải hừ lạnh một tiếng, miễn cưỡng đi theo vào trong.

"Ly hôn?"

Một nữ nhân viên nhìn hai người, nhíu mày nói với Vương Thúy Thúy, "Cô gái tử tế thế này, sao lại ly hôn?"

"Đồng chí," Chu Chiêu Chiêu mỉm cười nói, "Chị cũng biết là cô gái tử tế."

Không thì ai tử tế lại bỏ cuộc sống tốt đẹp mà đi ly hôn?

Nữ nhân viên bị chặn họng, liếc nhìn Chu Chiêu Chiêu, "Cô là ai? Mồm mép thế này, không trách xúi người ta ly hôn."

"Tôi thấy đồng chí này có định kiến giới tính với phụ nữ," Chu Chiêu Chiêu nói, "Phụ nữ là một nửa thế giới, chính chị cũng là phụ nữ, vừa gặp đã trách em tôi, đây là thái độ làm việc của chị?"

"Các người còn muốn ly hôn không?" Nữ nhân viên tức giận nói, "Không muốn thì cút đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/chuong-563-tha-ve-nha-ban-khoai-lang.html.]

Nói xong, đứng dậy khỏi ghế, "Tan làm rồi, hôm khác đến."

"Chị nói tan làm là tan làm? Phòng đăng ký này là nhà chị à?" Chu Chiêu Chiêu tức giận nói, "Lãnh đạo của chị đâu? Gọi lãnh đạo ra đây."

"Lãnh đạo của chúng tôi mà gặp là gặp à?" Nữ nhân viên cười nhạo, "Muốn ly hôn? Nói cho mà biết, hôm nay có tôi ở đây thì đừng hòng."

Vương Trấn Hải ngồi đó vắt chân chữ ngữ, thản nhiên nói, "Làm sao đây? Không ly được rồi."

Như thể từ đầu hắn đã không lo sẽ ly hôn.

Chu Chiêu Chiêu nhìn qua lại giữa hai người, có vẻ họ quen biết nhau.

Không trách Vương Trấn Hải dám đến ly hôn.

Hóa ra là có chuẩn bị trước.

Vương Thúy Thúy ngồi bệt xuống đất, mặt mày tái mét.

Cô cảm nhận rõ, người phụ nữ này đang thiên vị Vương Trấn Hải, nếu hôm nay không ly được, thì qua ngày khác cũng vậy.

"Làm sao đây?" Vương Trấn Hải cười nói với Vương Thúy Thúy, "Thúy Thúy, anh thật sự không muốn ly hôn, em đừng để người ta xúi giục mà mất phương hướng."

"Chúng ta về nhà sống tốt đi." Hắn liếc nhìn Chu Chiêu Chiêu, "Đừng để người ta xem thường."

"Anh sẽ yêu thương em hết mực." Hắn cười nói.

Vương Thúy Thúy nghe vậy, toàn thân run rẩy.

"Yêu thương" của Vương Trấn Hải là đánh cho đau, đau đến mức không muốn sống.

"Chị Chiêu Chiêu." Vương Thúy Thúy nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Chiêu Chiêu, mặt tái nhợt.

"Đừng sợ." Chu Chiêu Chiêu lạnh lùng nhìn Vương Trấn Hải, nắm tay Vương Thúy Thúy nói với nữ nhân viên, "Bây giờ là xã hội pháp quyền, tôi không tin không có nơi nào công bằng."

Lại nhìn quanh đại sảnh cười nói, "Tôi muốn gặp lãnh đạo của chị, nếu ngài bận cũng không sao, tôi không ngại mời bạn báo chí đến đây phỏng vấn."

"Mấy chữ 'phục vụ nhân dân' này có nghĩa là gì?" Cô cười nói, "Mới mười giờ đã tan làm, đây là kiểu phục vụ nhân dân nào vậy?"

Sợ có chuyện nên hôm nay họ đến từ sớm.

Phiêu Vũ Miên Miên

"Tôi... tôi đau bụng không làm việc được, không được sao?" Nữ nhân viên ôm bụng nói.

"Tôi không tin cả phòng đăng ký không làm việc được vì một người?" Chu Chiêu Chiêu chê trách, "Nếu ốm thì xin nghỉ, đừng ảnh hưởng người khác."

Nữ nhân viên lại bị chặn họng.

Người này nói chuyện sao giống lãnh đạo hơn cả lãnh đạo.

"Dĩ nhiên, nếu chị không biết làm việc, có thể đổi người." Chu Chiêu Chiêu cười nói, "Không thể chiếm chỗ không làm việc."

"Cô... cô nói ai đấy?" Nữ nhân viên mặt mày khó coi, "Người như cô nói chuyện thật khó nghe."

"Tôi có biết làm việc hay không cũng không phải do cô quyết định." Cô đảo mắt nói, "Các người đi đi, hôm nay không làm được."

"Có làm được hay không, cũng không phải do chị quyết định." Chu Chiêu Chiêu nói, "Nếu lãnh đạo của chị thấy cách làm này không sai, tôi sẽ hỏi lãnh đạo cấp trên."

"Làm quan không vì dân, thà về nhà bán khoai lang."

"Đây là có chuyện gì vậy?" Khi Chu Chiêu Chiêu vừa dứt lời, một người từ trong đi ra.

"Đây là giám đốc phòng đăng ký của chúng tôi." Có người nói nhỏ.

"Xin chào giám đốc," Chu Chiêu Chiêu cười nói, "Em tôi muốn làm thủ tục ly hôn, nhờ giám đốc xem giấy tờ đã đủ chưa?"

Hoàn toàn không nhắc đến chuyện vừa xảy ra.

Vị giám đốc sửng sốt, rồi cười nói, "Để tôi xem."

Xem xong liền nói với Chu Chiêu Chiêu, "Giấy tờ đầy đủ rồi."

Nhíu mày nhìn nữ nhân viên, "Cô không xem giấy tờ à? Người như thế này không ly hôn ngay, còn đợi Tết à?"

Thời buổi này, du đãng cũng lấy được vợ?

Lấy vợ rồi không biết trân trọng, còn ăn chơi bên ngoài?

Loading...