Quân Hôn Ngọt Ngào: Trở Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 88: Cô Ấy Mang Thai

Cập nhật lúc: 2025-04-20 16:01:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe nói ảnh hưởng lớn đến mình, Chu Linh Vận lập tức căng thẳng.

"Trên điện thoại có lẽ không tiện, gặp mặt nói chuyện nhé."

"Được thôi, chiều nay em rảnh, gặp ở đâu ạ?"

"Em đang ở đâu?" Giang Thiếu Kiệt hỏi.

Chu Linh Vận nhìn xung quanh, "Em vừa từ tòa soạn báo ra, đang ở khu Trung Hoàn. Địa điểm cụ thể em không rõ lắm."

"Vậy gặp ở công viên Hoa Hạ đi, đúng lúc hoa mai nở, vừa ngắm hoa vừa nói chuyện."

"Công viên Hoa Hạ... Được ạ, em sẽ hỏi đường đi. Anh tới mất bao lâu?"

"Khoảng 40 phút, em đợi chút nhé."

"Vâng, em sẽ đi ăn trưa trước. Tạm biệt."

...

Cúp máy, Chu Linh Vận dạo quanh khu vực, tìm một quán hủ tiếu ăn xong rồi hỏi đường đến công viên Hoa Hạ.

Mùa đông ở đây lạnh hơn Lĩnh Nam nhiều, không khí cũng khô hanh.

Cô lấy tuýp kem dưỡng da thoa lên mặt để giảm bớt khó chịu.

Đến điểm hẹn, nhìn những cành mai nở rộ, tâm trạng cô bỗng vui hẳn lên.

Hoa mai đẹp hơn tưởng tượng.

Hương thơm thoang thoảng trong gió, những cánh hoa màu hồng, trắng, đỏ bay lượn tạo cảm giác thư thái.

Chu Linh Vận thả bước trong rừng mai, đắm chìm trong biển hoa.

Mải mê đến mức không nhận ra Giang Thiếu Kiệt đã tới.

"Tách!" - tiếng máy ảnh vang lên.

Cô quay đầu, phát hiện Giang Thiếu Kiệt đứng cách đó không xa: "Sao anh không gọi em?"

"Thấy em say sưa ngắm hoa nên không muốn làm phiền. Khoảnh khắc em đứng giữa những cánh hoa rơi thật tuyệt vời."

"Vậy sao? Chúng ta tìm chỗ ngồi đi." Cô không quên mục đích hẹn anh tới đây.

"Đợi chút." Giang Thiếu Kiệt gọi cô lại.

Chu Linh Vận dừng bước, ngơ ngác nhìn anh chàng đưa tay chạm nhẹ lên môi mình.

Cử chỉ gợi cảm đến khó tả, như nhắc nhở về đêm qua khiến mặt cô nóng bừng.

"Có cánh hoa trên môi em." Anh nhẹ nhàng lấy đi một cánh hoa nhỏ.

Chu Linh Vận sờ lên môi, tự hỏi sao mình không nhận ra.

Hay tại đêm qua hôn quá nhiều...

Càng nghĩ càng ngại, cô vội quay đi để che giấu sự bối rối.

Giang Thiếu Kiệt tưởng cô giận, vội xin lỗi: "Xin lỗi, anh không cố ý."

"Không phải tại anh, có lẽ em chưa quen thời tiết nên tối qua ngủ không ngon. Chúng ta nên ngồi ở đâu?"

Biết cô không giận, anh thở phào: "Đến lầu nghỉ chân kia đi."

"Được."

Trên đường đi, Chu Linh Vận dần lấy lại bình tĩnh. Khi hai người an vị, cô đã hoàn toàn thoải mái.

"Bây giờ có thể nói chưa ạ?"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Giang Thiếu Kiệt gật đầu, lấy từ túi ra một bản sao bệnh án.

Chu Linh Vận đọc những dòng chữ trên đó mà không dám tin vào mắt mình.

Bạch Vũ Phi từng mang thai và đã phá thai.

Sau khi phá thai, tử cung có vấn đề nên phải điều trị phụ khoa.

"Đứa bé là của ai?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-hon-ngot-ngao-tro-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-88-co-ay-mang-thai.html.]

Mặt cô tái đi, liệu có liên quan đến Nghiêm Mộ Hàn không?

Cô lật tiếp trang bệnh án, ghi rõ bệnh nhân được chồng đưa đi khám - và tên người chồng chính là Nghiêm Mộ Hàn!

Lúc này, cô cảm thấy m.á.u trong người như đóng băng!

Sao anh có thể lừa dối cô như vậy!

Như một cái tát nảy lửa vào mặt, đau đớn tột cùng!

Trái tim như bị d.a.o đâm, rỉ máu, đau đến nghẹt thở...

Một lúc lâu sau, cô mới lấy lại được lý trí.

Phải tránh xa người đàn ông như Nghiêm Mộ Hàn.

Đây cũng là bằng chứng để hủy hôn.

"Anh có chụp được ảnh gì không?"

Giang Thiếu Kiệt đưa cho cô một tấm ảnh: "Chỉ có tấm này là rõ nhất."

Bức ảnh bình thường, chỉ thấy Nghiêm Mộ Hàn đưa Bạch Vũ Phi đi bệnh viện, không đủ chứng minh "ngoại tình".

Nhưng kết hợp với bệnh án, mọi chuyện trở nên rõ ràng.

Dù sao thì bằng chứng cũng đã đủ.

Ông Nghiêm nhìn thấy những thứ này chắc chắn sẽ đồng ý cho cô hủy hôn.

Dù Nghiêm Mộ Hàn là người đàn ông xuất sắc, dù cô suýt nữa đã sa vào lưới tình của anh, nhưng cô không thể chấp nhận một mối quan hệ vấy bẩn.

Anh ta và Bạch Vũ Phi rốt cuộc không đơn giản.

Đã có con với nhau rồi còn diễn vở cao ngạo gì nữa?

Quá khứ không quan trọng, nhưng cô cảm thấy bị lừa dối, như ăn phải trái táo đẹp đẽ nhưng bên trong có nửa con sâu - kinh tởm và thất vọng.

May mắn là cô chưa quan hệ với anh ta.

"Cảm ơn anh đã giúp đỡ rất nhiều." Chu Linh Vận chân thành cảm ơn.

Giang Thiếu Kiệt biết cô đang kìm nén cảm xúc: "Không có gì, bạn học nên giúp đỡ nhau thôi."

"Giờ em định làm gì?"

Cô suy nghĩ một lát: "Đợi về quê, em sẽ dùng những bằng chứng này để hủy hôn."

"Anh rất vui vì có thể giúp em."

Giang Thiếu Kiệt bỗng thấy lòng nhẹ nhõm.

"Còn thời gian, anh dẫn em đi dạo nhé? Công viên này rất rộng."

Nghĩ đến việc Nghiêm Mộ Hàn đang ở cùng khách sạn, Chu Linh Vận không từ chối:

"Được, hiếm khi đến đây, nên đi ngắm cảnh."

Nụ cười của cô tươi nhưng không che giấu được nỗi buồn.

Hai người trò chuyện về nhiều thứ, đôi khi là chuyên môn, nhưng hôm nay Chu Linh Vận ít nói hơn hẳn.

"Anh không rành về cơ khí, nhưng nghe em nói cũng thú vị."

Giang Thiếu Kiệt nhìn cô chăm chú, dường như mọi chuyện không còn như trước...

"Đến giờ rồi, em phải đến buổi giao lưu độc giả của tòa soạn."

"Anh đưa em về nhé? Em mới đến nên dễ lạc đường."

"Vâng."

Chu Linh Vận không từ chối, vì cô không quen đường.

Hai người đi xe buýt rồi chuyển sang xe lam.

Thấy cô không vui, Giang Thiếu Kiệt im lặng đi bên cạnh.

Vừa đến cửa khách sạn, Chu Linh Vận chạm mặt Nghiêm Mộ Hàn bước ra.

Nhìn thấy Giang Thiếu Kiệt đi sau cô, lại đang nói gì đó bên tai, trán Nghiêm Mộ Hàn nhíu lại - dấu hiệu của sự không hài lòng.

Loading...