Quân Nhân Xuất Ngũ Sủng Thê Như Mạng - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-04-12 06:54:48
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đi vào trong một chút!"

 

"Đừng chặn cửa!"

 

Những ông bà bác lớn tuổi phía sau có sức khỏe, liên tục thúc giục mọi người đi vào trong, người đông chen chúc nhau thì không đứng vững nhưng lại không ngã xuống, chỉ bị kẹp trái kẹp phải, hơi thở cũng có chút khó khăn.

 

Đột nhiên, Lương Bảo Trân cảm thấy khuỷu tay phải của mình bị ai đó nắm lấy, một cảm giác ấm áp truyền đến.

 

Cô giật mình, chẳng lẽ trên xe này còn có kẻ biến thái?

 

Chưa kịp phản ứng, cô đã bị một lực kéo ra khỏi đám đông, quay đầu đã vào một thế giới khác, xung quanh không còn hành khách chen chúc, lập tức thấy thoải mái hơn nhiều.

 

Hứa Thịnh Kiệt kéo cô đến trước mặt mình, bên cạnh một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, đôi vai rộng che chắn đám đông phía sau, một tay nắm lấy tay vịn phía trên: "Đứng đây, thả lỏng một chút."

 

Nói xong, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lương Bảo Trân, lại đưa tay mở toang cửa sổ trước mặt.

 

Xe buýt cũ kỹ, cửa sổ hơi kẹt, bà cô ngồi gần cửa sổ trước đó chỉ mở được một khe nhỏ, còn chửi bới hai câu. Bây giờ thấy chàng trai trẻ dễ dàng đẩy ra, chỉ thấy từng cơn gió mát thổi vào, hít thở cũng thông thoáng hơn nhiều.

 

"Chàng trai biết thương vợ nhỉ." Bà ta mắt tinh, liếc một cái đã nhìn ra mối quan hệ của hai người, vui vẻ trêu chọc một câu.

 

Ai ngờ, một câu nói khiến khuôn mặt vừa hạ nhiệt của Lương Bảo Trân lại nóng hơn, ngay cả tai Hứa Thịnh Kiệt cũng hơi đỏ.

 

——

 

Xuống xe buýt, phải đi thêm vài trăm mét mới đến được bách hóa.

 

"Tiền anh đều mang theo, em thấy thích gì thì mua."

 

"Xem đã." Lương Bảo Trân cũng có nhiệm vụ, tối qua Tống Xuân Hoa đã đặc biệt dặn cô, chung sống là phải có qua có lại, bảo cô nhớ mua cho Hứa Thịnh Kiệt một ít đồ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-nhan-xuat-ngu-sung-the-nhu-mang/chuong-65.html.]

Mới cưới thì tiêu nhiều tiền một chút cũng là chuyện bình thường, ngày vui bắt đầu phải thuận lợi, sau này mới luôn thuận buồm xuôi gió.

 

"Đồng..." Vừa thuận miệng định gọi một tiếng đồng chí Hứa, Lương Bảo Trân thấy không ổn, hắng giọng đổi lời: "Thịnh Kiệt, vừa rồi hai người cãi nhau trong viện là sao vậy?"

 

Cô tò mò trong lòng, nếu không phải mới đến nhà họ Hứa, còn chưa quen với Hứa Thịnh Kiệt thì cô đã hỏi ngay rồi.

 

Hứa Thịnh Kiệt bất ngờ bị cô gọi thân mật, suýt nữa không phản ứng kịp, thấy Lương Bảo Trân khá bình tĩnh, anh cũng bình tĩnh chấp nhận: "Anh Lục và chị Trình à, nghe nói kết hôn năm kia, hai người thường xuyên cãi nhau, mọi người trong viện đều quen rồi."

 

Hứa Thịnh Kiệt nhớ lại một chút, mình mới xuất ngũ không lâu, đã thấy hai ba lần. "Anh Lục là công nhân bậc ba của nhà máy thép, chị Trình là nhân viên bán hàng của hợp tác xã cung ứng, công việc của hai người đều tốt, là công nhân viên chức, được coi là sống khá giả trong viện chúng ta, chỉ là thích gây chuyện."

 

"Thế à." Lương Bảo Trân gật đầu, nhớ lại trước đó nghe Trình Thái Lệ mắng Lục Nguyên mấy câu, cũng không tiện hỏi.

 

Thấy Lương Bảo Trân hiếm khi có hứng thú, Hứa Thịnh Kiệt kể cho cô những gì mình biết: "Trong viện không có nhiều nữ đồng chí có công việc chính thức, chị Trình là người có công việc tốt nhất trong số đó, cũng rất tự tin, chưa bao giờ chiều anh Lục, lần trước anh Lục say rượu về nhà, chị ấy nhất quyết không mở cửa, để anh ấy ngủ ngoài một đêm."

 

"Chị Trình lợi hại vậy sao?"

 

"Đương nhiên, hôm sau các dì trong viện đều khuyên chị ấy, ngược lại chị ấy nói đến mức những người khác không nói nên lời, thực sự rất lợi hại."

 

Lương Bảo Trân nghĩ đến hình ảnh người đàn ông kia ngủ ở cửa, quay đầu nhìn Hứa Thịnh Kiệt: "Sau này anh sẽ không say rượu về nhà chứ?"

 

Cô đã từng thấy có người trong làng say rượu, mấy người đàn ông khỏe mạnh cũng không ngăn được.

 

Hứa Thịnh Kiệt dừng bước, nhìn đôi mắt hạnh chứa đầy ý cười của Lương Bảo Trân, anh cũng hiếm khi nở nụ cười: "Sẽ không."

 

Anh không nghiện rượu, hơn nữa tửu lượng cũng tốt."Nếu thực sự say rượu về nhà, anh sẽ tự ngủ ngoài cửa."

 

Nụ cười trên môi Lương Bảo Trân càng tươi hơn: "Vậy thì tốt, rất có ý thức tự giác."

 

...

 

Giờ này, trong bách hóa không có nhiều người, những người có thể đến đây mua sắm đều có điều kiện gia đình khá giả.

Loading...