Quân Nhân Xuất Ngũ Sủng Thê Như Mạng - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-04-12 16:03:10
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh ấy rất tốt." Lương Bảo Trân nhớ lại cảnh Hứa Thịnh Kiệt bôi thuốc cho mình, mặt hơi nóng, lập tức chuyển chủ đề: "Chị Hoa, chị kết hôn khi nào vậy?"

 

"Đã nhiều năm rồi, em không hỏi thì chị cũng không nhớ ra." Kết hôn nhiều năm, Lưu Niệm Hoa chỉ thấy thời gian trôi qua từng ngày, chớp mắt mà con cái đã học tiểu học.

 

Năm đó bố cô là tài xế xe buýt, mẹ cô vì sinh Lưu Niệm Hoa mà bị thương không thể sinh nở nữa, trong nhà chỉ có mình cô là con gái độc nhất. Gia đình cô sống khá giả còn Chu Quốc Bình là con cả trong một gia đình nghèo khó, anh em đông đúc, đói đến mức mặt mày xanh xao.

 

Lúc đó bố mẹ đều không đồng ý cho hai người ở bên nhau nhưng Lưu Niệm Hoa thấy Chu Quốc Bình đối xử tốt với mình, cô kiên quyết muốn lấy anh. Thế là đã gần mười năm trôi qua, công việc tài xế xe buýt của bố cô cũng được Chu Quốc Bình tiếp quản.

 

"Mọi người trong khu tập thể đều nói gia đình chị là tốt nhất, còn được bình chọn là gia đình năm tốt nữa." Ngày đầu tiên Lương Bảo Trân đến khu tập thể thấy Lưu Niệm Hoa còn mặc quần áo chắp vá chồng chắp vá, cô thấy hơi lạ. Theo lý mà nói điều kiện gia đình cô ta không đến nỗi như vậy, sau đó nghe bà kể cô mới biết Lưu Niệm Hoa vẫn luôn tiết kiệm. Thích tích cóp tiền mua quần áo đẹp cho chồng con, còn bản thân cô ta thì không mấy khi mua vải may quần áo mới.

 

Nói đến gia đình năm tốt, Lưu Niệm Hoa hiếm khi cười e thẹn, đó thực sự là vinh quang của gia đình cô. Cô còn nhớ năm ngoái khi ủy ban phường đến trao thưởng, rất nhiều người đến xem đều nói cô tìm được một người đàn ông tốt, con cái cũng ngoan ngoãn.

 

Hai người vừa nói chuyện vừa sửa sang găng tay, không lâu sau đã tháo xong găng tay. Mỗi người cầm hai chiếc găng tay, một người dùng hai tay quấn chỉ còn một người dùng hai tay luân phiên cuộn chỉ, quấn chỉ thành từng cuộn sau đó mới bắt đầu đan găng tay.

 

"Mùa đông lạnh giặt quần áo thì tay sẽ bị lạnh, bị nẻ vừa ngứa vừa khó chịu, có một đôi găng tay thì dễ dàng vượt qua mùa đông." Lưu Niệm Hoa rất có kinh nghiệm, bây giờ nghĩ đến chuyện này vào mùa hè cô cũng thấy ngón tay mình ngứa ngáy.

 

Trước đây Lương Bảo Trân không bị nẻ vào mùa đông, lúc đó giặt quần áo đều là việc của Lương Chí Cao và Lương Bảo Quân. Tống Xuân Hoa lo lắng mấy đứa con gái sẽ bị nứt nẻ tay, bà nói hai bố con họ da dày thịt chắc không sợ lạnh.

 

"Chị Hoa, vậy chị nên để anh Chu giặt chứ, đàn ông họ không sợ lạnh."

 

Lưu Niệm Hoa sửng sốt sau đó lắc đầu: "Không phải em đang ở nhà sao."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quan-nhan-xuat-ngu-sung-the-nhu-mang/chuong-92.html.]

 

Chớp mắt đã đến mười một giờ, Lương Bảo Trân thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà nấu cơm trưa, cô đứng dậy chào tạm biệt Lưu Niệm Hoa lại chào tạm biệt Chu Quốc Bình đang ở trong nhà.

 

"Vợ của Tiểu Hứa, ăn cơm xong rồi hãy đi." Chu Quốc Bình nhiệt tình hiếu khách, cười nói giữ khách lại.

 

"Đúng vậy, trong nhà còn bánh rau dền làm từ hôm qua, em cứ ở lại ăn đi."

 

Trước lời khuyên của hai vợ chồng, Lương Bảo Trân kiên quyết từ chối: "Không cần đâu, lát nữa bà nội cũng về rồi, em về hâm nóng thức ăn là có thể ăn được. Hai người cứ từ từ ăn, em đi trước, không làm phiền hai người nữa."

 

"Được rồi, ngày mai chúng ta lại hẹn nhau đan tiếp."

 

Chu Quốc Bình đi theo đến cửa tiễn khách: "Được, đi chậm thôi nhé, rảnh thì đến chơi."

 

Nhìn Lương Bảo Trân đi xa, Lưu Niệm Hoa định đi đến bếp nấu ăn nhưng thấy Chu Quốc Bình vừa cười vừa nói lúc nãy giờ đã quay sang cau có: "Sau này em ít qua lại với vợ của Tiểu Hứa đi."

 

Lưu Niệm Hoa thấy lo lắng, nhìn chồng mình nói lí nhí: "Bảo Trân rất tốt..."

 

"Tốt cái gì?" Chu Quốc Bình đi vào nhà, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Một đứa con gái nhà quê lại không có việc làm, em suốt ngày ở với cô ta có ích gì?"

 

Quay đầu lại nhìn, sắc mặt Lưu Niệm Hoa không được tốt lắm, Chu Quốc Bình thở dài rồi nói tiếp: "Em không có việc làm, ngày nào cũng ở nhà, có thời gian thì đi tìm những người có việc làm trong khu tập thể của chúng ta để trò chuyện nhiều hơn như Trình Thái Lệ chẳng hạn. Cô ấy còn là nhân viên bán hàng của hợp tác xã cung ứng tiêu dùng, nếu mối quan hệ của các em tốt thì mua đồ lỗi có phải sẽ tiện hơn không? Còn có dì Trương, bà ấy có nhiều họ hàng, trong số đó cũng có không ít người có địa vị chứ đừng suốt ngày ở với mấy đứa con dâu nhà quê như vậy."

 

Loading...