Quang Âm Chi Ngoại - Chương 333: Có kẻ truyền tống. (2)
Cập nhật lúc: 2025-04-09 15:57:53
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Thanh hơi nheo mắt lại. Hắn biết trên hòn đảo này còn có một người nữa cũng nhận nhiệm vụ giống mình. Thân hình khẽ lay động, hắn lập tức lao thẳng về phía tòa thành gần nhất.
Lối vào thế giới dưới nước, bất kể là đảo nào, đều nằm trong thành trì, điều này Từ Thanh đã có kinh nghiệm từ trước.
Mặc dù phần lớn thành trì của tộc Nhân Ngư đều đã trở thành phế tích, nhưng trong ngọc giản mà Hoàng Nham đưa hôm đó, có ghi chép rất chi tiết về đảo Di Ách. Hắn nhớ rõ nơi này có một thông đạo dẫn vào, cách đây không xa.
Vì thế, trong lúc phi hành lao đi, Từ Thanh triển khai tốc độ giữa không trung, nhằm thẳng hướng đó mà tiến tới. Dọc đường, thỉnh thoảng có núi lửa bộc phát, đất rung trời chuyển, tiếng nổ vang trời khiến người ta điếc cả tai, từng bông tuyết đen lạnh lẽo không ngừng rơi xuống.
Một nén nhang sau, từ xa xa Từ Thanh đã nhìn thấy một tòa thành đổ nát. Hắn không hề dừng lại, lập tức bay thẳng tới. Trên đường cũng bắt gặp vài đệ tử Thất Huyết Đồng, nhưng đôi bên chỉ lướt qua nhau mà không ai chào hỏi.
Chẳng mấy chốc, Từ Thanh đã tìm được lối vào. Khu vực này đã được khai phá, trong thông đạo phía dưới lan tỏa khí lạnh rợn người xen lẫn mùi tanh m.á.u. Nước biển vốn nên ngập sâu dưới đáy, giờ đây cũng dâng lên không ít, có thể nhìn thấy rõ từ bên ngoài.
Từ Thanh nheo mắt, đứng bên rìa lối vào, cúi đầu quan sát một hồi, sau đó lấy ra một túi độc dược rồi ném xuống. Chờ cho độc hòa tan vào nước, thân hình hắn lóe lên, trực tiếp nhảy vào.
Lặn vào nước, thân thể hắn linh hoạt di chuyển, nắm lấy túi độc, lao nhanh xuống dưới. Chỉ trong hơn ba mươi hơi thở, Từ Thanh đã lặn sâu vào lòng biển, tiến gần đến lối ra.
Càng xuống sâu, xung quanh càng trở nên yên tĩnh. Sự ồn ào bên ngoài bị cách trở bởi nước biển, thậm chí cả tiếng gầm rú của núi lửa cũng chỉ còn vang vọng mơ hồ nơi đây.
Nhưng sự cảnh giác của Từ Thanh vẫn không hề giảm sút. Gần tới cửa ra, hắn liền ném mạnh túi độc, khiến nó bùng nổ, hàng loạt độc dược khuếch tán ra xung quanh. Nhân lúc đó, thân hình hắn nhanh như chớp lao v.út ra ngoài.
Thao Dang
Nhìn quanh bốn phía, nơi đây phần lớn kiến trúc đã sụp đổ, san hô và hải quỳ mục rữa, có lẽ do ngày đó Hắc Vụ bộc phát, nhấn chìm tất cả mọi thứ.
“Ta phải nhanh chóng tìm được pháp trận truyền tống cỡ nhỏ của tộc Hải Thi.” Từ Thanh thu ánh nhìn lại, thản nhiên nói.
Một lúc sau, thấy không có động tĩnh gì, hắn liền rót linh năng vào tinh thạch tím trong cơ thể, khiến nó phát ra một luồng áp chế. Ngay sau đó, bóng ảnh lập tức chỉ thẳng về một hướng.
Từ Thanh nhận nhiệm vụ này chính vì biết rõ bóng ảnh của mình vô cùng nhạy cảm với dị chất. Người khác muốn tìm ra truyền tống trận vận hành bằng dị chất dưới đáy biển này e là rất khó, cần có pháp khí đặc biệt hỗ trợ.
Nhưng hắn thì không cần. Thậm chí, Từ Thanh còn cảm thấy… có khi pháp khí cũng chẳng sánh được với sự mẫn cảm của bóng ảnh.
Chỉ có điều khiến hắn không vui, đó là bóng ảnh lại không tự mình ra tay, nên hắn chậm rãi mở miệng:
“Kỳ khảo hạch của ngươi, trừ mười ngày.”
Bóng ảnh run lên, lập tức dốc hết sức cảm ứng. Lúc này, trong thanh sắt đen, vang lên giọng nói u ám của lão tổ Kim Cang Tông:
“Chủ nhân chớ giận, bóng ảnh có thể chưa hiểu hết người, nhưng tiểu nhân thì biết! Chủ nhân vất vả lắm rồi, cần chúng ta chủ động san sẻ! Ưu chủ nhân ưu, sầu chủ nhân sầu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-333-co-ke-truyen-tong-2.html.]
Nghe thấy vậy, bóng ảnh lập tức toát ra sát khí.
Từ Thanh lại thấy lời của lão tổ Kim cang Tông rất có lý, liền lạnh lùng liếc nhìn bóng ảnh một cái, trong chớp mắt đã trấn áp ba lần.
“Ta không thích sát khí của ngươi.”
Bóng ảnh run rẩy, có vẻ rất oan ức, chỉ đành ngoan ngoãn, ra sức dẫn đường trong khi lão tổ thì ra chiều đắc ý.
Theo chỉ dẫn, Từ Thanh nhanh chóng bay đến khu vực được chỉ. Nơi đây là một vùng đất lõm, có vẻ từng bị pháp thuật oanh kích, nên vô cùng tan hoang.
Cảnh giác tìm kiếm, Từ Thanh đã phát hiện ra trận pháp ẩn giấu trong lớp bùn, không hề có d.a.o động pháp thuật, cực kỳ khó nhận biết. Chỉ có điều, dị chất nơi đây đậm hơn xung quanh một chút.
Cúi đầu quan sát, hắn phát hiện trận pháp này dường như chưa từng được kích hoạt. Theo mô tả trong nhiệm vụ, hắn tìm ra trận nhãn, nhấc chân phải giáng mạnh một cước.
“Ầm!”
Trận pháp lập tức vỡ nát.
Không cần Từ Thanh phải nhắc, bóng ảnh đã nhanh chóng dò xét, chỉ ra nơi tiếp theo.
Từ Thanh lướt đi như gió, phá hủy trận truyền tống thứ hai rồi đến thứ ba. Khi vừa chuẩn bị phá hủy trận thứ tư thì, trong khoảnh khắc, trận pháp này đột nhiên lóe sáng!
Từ Thanh khẽ “ồ” một tiếng, lập tức chăm chú cảm nhận, rất nhanh đã nhận ra một luồng khí tức Trúc Cơ từ ánh sáng của trận pháp. Có người đang truyền tống từ đầu bên kia.
Khí tức ấy không mạnh, dường như chưa đạt đến cảnh giới Mệnh Hỏa. Từ Thanh lập tức nheo mắt, không vội phá hủy mà nhanh chóng lấy ra độc phấn, bố trí từng lớp quanh trận pháp.
Trong hơn mười hơi thở, hắn đã tung ra hơn trăm loại độc, trộn lẫn với nhau, bao phủ khắp trận pháp. Đồng thời, thanh sắt đen cũng v.út bay, ẩn nấp một bên.
Trên thanh sắt còn buộc một chiếc chuông.
Chiếc chuông này có thể ảnh hưởng đến hồn phách của người có huyết nhục, nhưng lại vô hiệu với khí linh, vì vậy Từ Thanh mới buộc nó lên.
Lão tổ Kim Cang Tông trong thanh sắt rõ ràng rất phấn chấn, như thể thời khắc thể hiện lại đến.
Bóng ảnh cũng sốt ruột, không chịu thua, lập tức tản ra, chuẩn bị nhào lên bất cứ lúc nào. Còn Từ Thanh thì lấy ra chiếc pháp thuyền đề phòng bất trắc, lùi về sau vài bước rồi ngồi thụp xuống, ánh mắt lóe lạnh, hắc hỏa trong cơ thể bốc lên, hóa thành một thanh đoản đao trong tay.
“Sắp đến rồi...”, Từ Thanh thì thầm trong lòng.
Đúng lúc này, ánh sáng của trận pháp đột nhiên bùng lên, dị chất tràn ngập, một thân ảnh của tộc Hải Thi… đang từ từ hiện ra.