Quang Âm Chi Ngoại - Chương 338: Là ngươi! (1)

Cập nhật lúc: 2025-04-15 14:11:25
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dao động mạnh mẽ truyền đến, kèm theo là những tiếng ầm ầm nặng nề và từng luồng pháp lực khuếch tán.

Bước chân của Từ Thanh khựng lại. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong đầu lập tức xoẹt qua vô số suy nghĩ.

Phía trước rõ ràng là một pháp trận truyền tống vừa được kích hoạt, có tu sĩ Trúc Cơ của tộc Hải Thi đến nơi.

Tiếng giao chiến vang lên không ngớt, có thể khẳng định là có tu sĩ Thất Huyết Đồng đang chạm mặt bọn chúng.

Hiện tại phần lớn đệ tử đều đã rời khỏi tông môn để nhận nhiệm vụ, tuy trong thế giới dưới đáy biển này cũng có người hoạt động, nhưng suốt hai tháng qua Từ Thanh gặp được không nhiều.

Vì vậy rất có khả năng, đó là người đang nhận nhiệm vụ tìm kiếm pháp trận giống như hắn.

Từ Thanh không hành động mù quáng, mà là ẩn giấu khí tức lặng lẽ tiếp cận. Khi đã gần đến chiến trường, hắn ngồi xổm xuống, cúi đầu nhìn bóng ảnh dưới chân.

Bóng ảnh đã theo Từ Thanh khá lâu, từ lâu đã hiểu rõ tính tình của hắn. Lại thêm một tháng trước bị lão tổ Kim Cang Tông quét qua một lần, nên giờ đây càng ra sức, lập tức lan ra như nước.

Ánh sáng trong thế giới dưới đáy biển đến từ những cụm san hô tỏa ra quang mang rực rỡ bốn phía. Ánh sáng ấy giúp tu sĩ nhìn thấy xung quanh, nhưng lại không quá mạnh, khiến cho bóng ảnh của Từ Thanh gần như không thể phát hiện.

Nhờ vậy, bóng ảnh cứ âm thầm lan rộng, chậm rãi tiếp cận khu vực giao chiến.

Nó nhanh chóng quan sát, rồi lập tức quay về, truyền cho Từ Thanh một ít cảm xúc, thậm chí còn sảng khoái vẽ lên mặt đất mấy hình thù mà chỉ mình Từ Thanh có thể thấy.

Từ Thanh cúi đầu nhìn, hắn tuy có thể điều khiển bóng ảnh, nhưng vẫn chưa đạt đến mức mượn tầm nhìn của nó để quan sát thế giới.

Nhưng hình vẽ mà bóng ảnh phác ra, vẫn đủ để cho Từ Thanh nắm rõ tình hình trước mắt.

“Ba tên Trúc Cơ của tộc Hải Thi, đang vây công một tu sĩ Trúc Cơ của Thất Huyết Đồng... Trong cảm nhận của ngươi, bọn chúng đều chưa đạt đến trạng thái Huyền Diệu?”

Từ Thanh thì thào.

Bóng ảnh lập tức gật đầu lia lịa, sau đó tỏa ra luồng khí thế khát khao muốn ra tay.

“Ngươi chắc chắn đã xem kỹ chưa đấy, Tiểu Ảnh (ý là bóng ảnh). Ngươi nhất định phải giống như lão phu, đặt sự an nguy của chủ nhân lên hàng đầu, ngàn vạn lần không được lơ là sơ suất.”

Lão tổ Kim Cang Tông trong thanh sắt đen nhân cơ hội lên tiếng, giọng nói trầm thấp vang lên.

Trong lòng lão thì cười thầm, nghĩ rằng nếu lát nữa mọi việc suôn sẻ, những lời này có thể giúp mình lấy lòng Từ ma đầu, hưởng ké công lao của bóng ảnh. Mà nếu bóng ảnh thật sự sơ suất, thì lời lẽ vừa rồi sẽ khiến Từ ma đầu càng thêm tín nhiệm lão.

Bóng ảnh lập tức toát ra sát khí, nhắm thẳng vào thanh sắt đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-338-la-nguoi-1.html.]

Từ Thanh không để tâm đến màn tranh chấp ấy, sau khi trầm ngâm thì tiếp tục di chuyển lên phía trước.

Giờ đây hắn đã mở ra hai mươi tám pháp khiếu. Theo tính toán của hắn, nếu g.i.ế.t thêm hai ba tên nữa, chắc chắn có thể đột phá ba mươi pháp khiếu.

“Không thể bỏ qua!”

Từ Thanh thu liễm khí tức, lặng lẽ tiến gần chiến trường. Lúc này d.a.o động phía trước ngày càng mãnh liệt, tiếng nổ vang liên hồi.

Cho đến khi đến gần, c.uối cùng Từ Thanh đã thấy được pháp trận truyền tống.

Ở một khu vực mọc đầy hải thảo, pháp trận bị những sợi hải thảo dài rậm rạp che khuất, nhưng ánh sáng truyền tống đang từ từ tắt đi thì không thể giấu được.

Trên pháp trận ấy, một tên Trúc Cơ của tộc Hải Thi đang ngồi xổm, điều chỉnh pháp trận rất nhanh, dường như đang chuẩn bị truyền tống thêm người đến.

Tên Hải Thi này sinh tiền là nhân tộc, giờ đây ngoài nước da và khí tức tử thi thì cũng không khác người sống là mấy.

Gã trông như một thư sinh, mặc đạo bào màu đen, tu vi d.a.o động dữ dội.

Phía bên kia chiến trường, một đệ tử của Thất Huyết Đồng, mặc đạo bào màu vàng sậm, đang giao chiến với hai tên Hải Thi Trúc Cơ có khí tức yếu hơn một chút.

Xung quanh còn có một vài bố trí đặc biệt, vừa khi Từ Thanh bước vào phạm vi này thì lập tức cảm thấy lệnh bài thân phận mất liên lạc, bị ngăn cách hoàn toàn.

Từ Thanh không để tâm, tập trung quan sát kỹ chiến trường.

Đệ tử của Đệ Tam Phong kia, trên tay đeo găng tay mỏng màu đen, mỗi khi vung tay đều có hắc khí tỏa ra, hình thành từng bóng mờ mịt quỷ dị quanh người.

Trên ấn đường của y còn hiện ra một cái bóng như tranh vẽ, đang cố gắng xoay người, nhưng như bị phong ấn nên mãi không thể xoay lại hoàn toàn.

Thao Dang

Hai tên Hải Thi đang đấu với y, cho Từ Thanh cảm giác tương đương với tu sĩ Trúc Cơ của Đệ Tam Phong, đều chưa đạt đến trạng thái Huyền Diệu, nhưng hẳn đã mở hơn hai mươi pháp khiếu.

Chúng sử dụng dị chất để xâm thực, phối hợp cùng nhục thân cường hãn và tử độc, lại là hai chọi một, khiến cho đệ tử Thất Huyết Đồng kia nhiều lần lâm vào hiểm cảnh.

“Thuật pháp của Đệ Tam Phong quả thật quỷ dị!”

Từ Thanh nheo mắt lại, chăm chú nhìn bóng ảnh kia nơi ấn đường đối phương, nhớ lại lời đánh giá của tông môn về Đệ Tam Phong.

Ngay lúc đó, bọn họ cũng chú ý đến Từ Thanh.

Đệ tử Đệ Tam Phong kia lập tức đánh lui hai tên Hải Thi xung quanh, quát lớn về phía Từ Thanh:

“Nơi này bị tộc Hải Thi bố trí cấm chế, khó truyền âm! Mau lại giúp ta, sau này ta nguyện trả ngươi mười vạn linh thạch!”

Loading...