Đệ tử Thất Huyết Đồng khi gặp tình huống như thế này, đại đa số sẽ nói như vậy. Dù là đồng môn, cũng không có nghĩa vụ nhất định phải tương trợ.
Ngay khoảnh khắc lời nói của đệ tử Đệ Tam Phong vang lên, tên Hải Thi mặc hắc bào đang bố trí trận pháp liền nhíu mày, thân hình khẽ động, gào thét lao thẳng đến chỗ Từ Thanh!
Trong lúc lao tới, hai tay gã liên tục kết ấn, ngay lập tức cấm chế quanh khu vực được mở rộng, lực lượng cắt đứt liên hệ của lệnh bài thân phận càng bao phủ lấy Từ Thanh.
Dưới góc nhìn của gã, tên đệ tử Thất Huyết Đồng trước mặt này căn bản đã không còn cơ hội rút lui.
Đã chạm mặt ở đây thì phải g.i.ế.t cho bằng được.
Gã có đầy đủ tự tin. Tuy chưa mở được Huyền Diệu Thái, nhưng đã mở ra hai mươi chín pháp khiếu!
Thêm vào đó, thân thể của tộc Hải Thi vốn cường hãn, lại có năng lực khôi phục vượt xa nhân tộc, phối hợp với dị chất bao trùm nơi đáy biển, gã tin rằng có thể g.i.ế.t c.h.ế.t hầu hết các tu sĩ đồng cấp, huống chi chỉ là một tên Nhân Tộc Trúc Cơ!
Gã từng g.i.ế.t không ít người như vậy.
Pháp khiếu trong cơ thể mở ra, tốc độ bùng nổ. Nhưng đúng lúc này, ánh mắt gã bất ngờ hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì… tên đệ tử Thất Huyết Đồng kia, lại không lùi mà ngược lại, bỗng lao thẳng đến gã!
“Dựa vào thực lực mà tự tin? Không trốn mà lại xông tới?” Gã lạnh giọng cười, tốc độ không hề giảm, tựa như muốn dùng thân thể đ.â.m nát Từ Thanh!
Khoảnh khắc ấy, cả hai như hai luồng sáng phóng nhanh, không ngừng rút ngắn khoảng cách.
“Áo bào tím... là người của Đệ Thất Phong! Đệ tử Đệ Thất Phong không nên ngu ngốc như vậy mới đúng…” Đệ tử Đệ Tam Phong vừa bị vây công bên kia định nhân cơ hội thoát thân, nhưng không thể, đành gắng sức phòng ngự. Nhưng giây kế tiếp, mắt y bỗng trợn tròn.
Khoảng cách giữa Từ Thanh và tên Hải Thi kia chỉ còn mười trượng thì cả hai... đồng thời bạo phát!
Từ Thanh dùng một chiếc lông vũ pháp khí, còn tên Hải Thi thư sinh kia thì lấy ra một cây quạt giấy đen.
Tốc độ của cả hai trong chớp mắt tăng vọt, nhưng phương hướng lại hoàn toàn khác biệt.
Từ Thanh đột nhiên chuyển hướng, mục tiêu không phải tên thư sinh, mà là hai tên Hải Thi đang vây công đệ tử Đệ Tam Phong!
Đánh vào kẻ yếu trước, đó là chiến thuật mà Từ Thanh luôn sử dụng.
Lần này cũng thế, kết hợp cùng lông vũ pháp khí khiến tốc độ hắn càng thêm kinh người. Nhưng đúng lúc hắn chuyển hướng, phóng tới hỗ trợ đệ tử Đệ Tam Phong, thì tên Hải Thi thư sinh kia cũng đồng thời đổi hướng, mục tiêu cũng không phải Từ Thanh, mà là… đệ tử Đệ Tam Phong!
Hóa ra từ đầu đến c.uối, lời nói muốn va chạm bằng thân thể, thách đấu chiến lực... tất cả chỉ là giả!
Gã cố tình dùng lời nói để đánh lạc hướng, che giấu mục đích thực sự.
Chớp mắt sau, cả hai hóa thành cầu vồng sáng, cùng xuất hiện trong trận chiến giữa đệ tử Đệ Tam Phong và hai tên Hải Thi.
Ầm!!!
Tiếng nổ rung trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-339-la-nguoi-2.html.]
Đệ tử Đệ Tam Phong phun ra một ngụm m.á.u tươi, thân thể lảo đảo lùi lại. Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, trên cổ y hiện lên một hình xăm đóa hắc liên hoa (hoa sen đen).
Đóa liên hoa hiện ra, nổi trên đỉnh đầu y, hóa giải một kích chí mạng từ tên Hải Thi thư sinh.
Thao Dang
Bên kia, Từ Thanh đã đến!
Toàn thân Hắc Sát Chi Hỏa bùng nổ, thanh sắt đen gào thét mang theo sát cơ đáng sợ, cùng lúc với đòn đánh của Từ Thanh!
Chỉ trong nháy mắt, hai tên Hải Thi đang vây công đệ tử Đệ Tam Phong, một tên bị xuyên thủng mi tâm, tên còn lại bị đoẳn đao cắt toạc yết hầu!
Tên bị xuyên mi tâm gào lên, lùi nhanh, lập tức kết ấn trước n.g.ự.c tạo ra một pho tượng thần sáu tay khổng lồ, rống lên bốn phía, ngăn chặn thanh sắt đen tiếp tục đ.â.m tới.
Nhưng tên bị đ.â.m trúng yết hầu thì không may mắn như vậy.
Lưỡi d.a.o của Từ Thanh lập tức hóa thành hỏa diễm, bao phủ toàn thân gã. Cùng lúc đó, tay trái Từ Thanh siết c.h.ặ.t thành quyền, một quyền đánh thẳng vào lồng n.g.ự.c, phá toang huyết nhục, đ.â.m sâu vào tim!
Hai mươi tám pháp khiếu toàn lực vận chuyển, Hắc Sát Chi Hỏa tràn ngập.
Phừng!
Tên Hải Thi lập tức hóa thành hỏa nhân, gào thét thê lương trong đau đớn. Mà đúng lúc đó, bóng ảnh cũng nhân cơ hội tràn tới, há miệng hút mạnh!
Trong khoảnh khắc, nửa thân thể tên Hải Thi khô quắt lại, khiến ngọn lửa thiêu đốt càng dữ dội. Tiếng hét thảm cũng dần tan biến, hồn phi phách tán.
Bên trong bóng ảnh, khí tức tộc Hải Thi thoáng tăng lên, nhưng rất nhanh đã bị nó tự tiêu hóa, áp chế xuống.
Tất cả xảy ra trong chớp mắt.
Sau khi c.h.é.m xong một tên, Từ Thanh quay đầu nhìn tên Hải Thi thư sinh, trong mắt lóe lên chút kinh ngạc, bởi đối phương cũng lựa chọn giống hệt như hắn.
Tên Hải Thi thư sinh kia cũng lần đầu hiện ra vẻ mặt nghiêm trọng, không nhìn đệ tử Đệ Tam Phong vừa thoát c.h.ế.t, mà là gắt gao nhìn chằm chằm vào Từ Thanh.
Đúng lúc này, truyền tống trận nơi xa bỗng dưng d.a.o động!
Hào quang chớp lóe, khí tức lờ mờ lan ra, dường như có gì đó đang quan sát thế giới bên ngoài.
Nhưng khoảnh khắc sau, thứ khí tức đó bỗng khựng lại, nó đã phát hiện ra Từ Thanh!
Khiến trận pháp đột nhiên chấn động dữ dội, một tiếng gầm như vang vọng từ hư vô, xuyên qua truyền tống trận vọng tới.
“Là ngươi!! Đợi ta truyền tống xong, ta nhất định g.i.ế.t ngươi!!”
Trong tiếng gầm giận dữ đó, một luồng uy áp của Huyền Diệu Thái bộc phát từ trong trận pháp!
Đúng vậy, là kẻ từng bị Từ Thanh nhiều lần quấy rối pháp trận, mãi không thể truyền tống thành công, tu sĩ Huyền Diệu Thái của tộc Hải Thi!
Hiện tại, khi y nhận ra khí tức của Từ Thanh, cơn giận dữ như lửa cháy trời cao, đang… lao đến!