Quang Âm Chi Ngoại - Chương 354: Oan có đầu, nợ có chủ. (1)

Cập nhật lúc: 2025-04-15 14:11:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bước chân của Từ Thanh khựng lại, hắn liếc mắt nhìn xuống mấy quả trái cây rơi trên mặt đất.

Nhất là khi ánh mắt hắn dừng lại trên mấy quả táo, phát hiện bên trong còn có vài quả to tướng, Từ Thanh không khỏi sinh lòng tò mò, đối phương làm sao có thể nhét nhiều thứ như vậy vào trong trường bào?

Tên tộc Hải Thi áo trắng kia ban đầu đang cấp tốc lui lại, giờ cũng hơi khựng một chút, mũ trùm đầu bung ra, không để lộ dung mạo, nhưng tóc thì đã buông xuống vài lọn.

Thao Dang

Ánh mắt y cũng dừng lại trên đám trái cây rơi vãi kia.

Sau đó, hai người đồng thời ngẩng đầu lên, ánh mắt va chạm nhau giữa không trung.

Từ Thanh trầm mặc.

Tên tộc Hải Thi áo trắng cũng trầm mặc.

Ngay lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển, nước biển ngoài đảo chợt c.uộn trào dữ dội, từ nơi xa xăm vang lên một tiếng nổ trời long đất lở, âm thanh kinh thiên động địa dội về tứ phía như tiếng Thần Linh gào thét, khiến thiên địa nổi cơn c.uồng phong.

Cùng lúc đó, một luồng sáng màu tím từ xa như biển ánh sáng ồ ạt tràn đến, nếu nhìn kỹ có thể thấy nơi phát ra ánh sáng đó cũng là nơi phát ra tiếng gầm, đảo của tộc Nhân Ngư.

Đây chính là lực lượng trận pháp triều tịch của Thất Huyết Đồng được nhắc đến trong nhiệm vụ của Từ Thanh.

Dưới sự bao phủ của quang hải (biển ánh sáng) này, toàn bộ quần đảo Trân Châu bị trận pháp áp chế, khiến cho các trận pháp truyền tống trên các đảo có thể phần nào khởi động được.

Ngay sau đó, ánh sáng tím bao phủ bầu trời, trong sơn cốc phía sau Từ Thanh, trận pháp truyền tống đã được đệ tử Đệ Ngũ Phong điều chỉnh liền lóe sáng, nhóm đệ tử đầu tiên đứng trong trận, thân ảnh lập tức biến mất, được truyền tống rời đi.

Đồng thời, trên các hòn đảo khác trong quần đảo này, cũng đều xuất hiện hiện tượng truyền tống tương tự.

Cảnh tượng ấy, Từ Thanh đều nhìn thấy. Nhưng hắn chẳng mấy để tâm, dù đã cảm nhận được nhóm thứ hai đang chuẩn bị truyền tống trong cốc, thì lúc này trong lòng hắn, mối hứng thú với tên tộc Hải Thi áo trắng trước mặt còn lớn hơn nhiều.

Cho nên, ngay khi ánh mắt hai người vừa va chạm, Từ Thanh đột ngột lao tới, trạng thái Huyền Diệu kích phát khiến tốc độ hắn nhanh đến khó tin, Mệnh Đăng tỏa lực làm khí thế càng thêm kinh người, chớp mắt đã áp sát đối phương. Nhưng lần này, hắn không nhằm cổ đối phương nữa, mà vươn tay tóm lấy tóc y!

Hắn dường như cực kỳ hứng thú với tóc của tên tộc Hải Thi này.

Tên kia rít một hơi, Mệnh Hỏa trong người bùng phát, một làn sóng khí c.uồng bạo lan rộng, né tránh đòn của Từ Thanh, cơ thể vặn mình, lập tức lao vào hỗn chiến cùng Từ Thanh.

Ầm ầm nổ vang, Từ Thanh tốc độ quá nhanh, đám tu sĩ trong cốc căn bản không thể nhìn rõ, ngay cả nữ tu sĩ Đệ Nhị Phong chưa kịp truyền tống kia, dù đã kích phát Huyền Diệu trạng thái, cũng không cách nào nhìn rõ được, chỉ miễn cưỡng thấy tàn ảnh thoắt ẩn thoắt hiện.

Mặt đất rung chuyển, những cú va chạm dữ dội vang vọng bốn phương, đủ thấy trận chiến hung hiểm đến cỡ nào.

Tên áo trắng kia cũng không vừa, ra tay sắc bén, cùng Từ Thanh đánh đến mức cực hạn, đồng thời liều mạng bảo vệ mái tóc của mình.

Y quả thực là cao thủ dị thường, đến mức lão tổ Kim Cang Tông bên kia căn bản không thể xen vào, không thể đuổi kịp cũng chẳng thấy rõ, bóng ảnh cũng vậy, quá chậm so với tốc độ của y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-354-oan-co-dau-no-co-chu-1.html.]

Chỉ có Từ Thanh là ra tay vô cùng tàn độc, nhiều lần định giật tóc đối phương, lúc này hắn giơ tay phải lên, pháp lực c.uộn trào, tung một quyền mạnh mẽ, thân hình bỗng né sang bên, tránh khỏi cùi chỏ của tên tộc Hải Thi, rồi đầu gối vọt lên, húc mạnh vào hạ thể đối phương.

Sắc mặt tên áo trắng biến đổi.

Nhưng y cũng là kẻ tàn nhẫn, một tay đập mạnh xuống, vừa ngăn đầu gối của Từ Thanh, vừa há miệng phun ra một luồng thi độc nồng nặc.

Độc khí vừa ra, toàn thân Từ Thanh như muốn bị ăn mòn, nhưng sắc mặt hắn vẫn bình thản, đầu gối bị chặn, cơ thể xoay một cái, chân trái như roi quét thẳng vào đầu đối phương, chính là nơi nối với mái tóc!

Ầm! Hai người lướt ngang qua nhau, thoáng cái đã né khỏi đường tấn công của đối phương, Từ Thanh bấm quyết vung tay, tức thì từng đoàn hắc hỏa từ khắp người hắn lan tỏa.

Ngọn lửa đó hóa thành từng bàn tay cháy rực, ập thẳng về phía tên tộc Hải thi áo trắng.

Y thở dốc, hiển nhiên trận chiến đến nước này cũng là gánh nặng lớn với y.

Bèn gầm lên, tay trái giơ lên bấm quyết, đột nhiên ấn mạnh về phía Từ Thanh.

Một ấn này lập tức khiến hư không phía trước sụp đổ, từng lớp từng lớp không gian sụp lún ập về phía Từ Thanh.

Sắc mặt Từ Thanh biến đổi, lập tức né tránh.

Nhưng ngay khi vừa né xong, tên tộc Hải Thi áo trắng lập tức bùng tốc độ, xuất hiện ngay trước mặt hắn, vung tay đập xuống!

Miệng Từ Thanh tràn m.á.u, thân thể bị đánh văng lui trăm trượng, nhưng hắn cũng tăng tốc nhào tới lần nữa, Thiên đao hóa hiện, lần này một lượt mười thanh đao cùng giáng xuống, c.h.é.m tới rầm rầm.

Tên kia ánh mắt co rút, không kịp tránh né, bị c.h.é.m lùi mấy trăm trượng, m.á.u phun ra, lại tiếp tục lao lên.

Từ Thanh cũng vậy, hai người giao phong giữa không trung, đúng lúc sắp va chạm lần nữa, Từ Thanh lại vung gối, nhắm thẳng vào hạ thân đối phương mà húc tới.

Dường như trong mắt hắn, hạ thân của tên kia chính là yếu điểm chí mạng.

Tên tộc Hải Thi áo trắng rít một câu chửi, nhưng tiếng chửi bị tiếng nổ vang át hết.

Ánh mắt y hiện vẻ điên c.uồng, lần này không né tránh, mà cũng co gối lại, giữa không trung… hai người đầu gối va chạm cực mạnh!

Cùng lúc đó, Từ Thanh c.uối cùng cũng túm được tóc đối phương, một phát giật mạnh, bứt ra nguyên một nắm!

Tiếp sau là một tiếng rên trầm đục, kèm theo tiếng hét thảm, từ hai người đồng thời phát ra.

Từ Thanh rên rỉ, tên tộc Hải Thi kêu gào, tuy âm thanh không giống nhau, nhưng cả hai đều lùi lại, đầu gối cùng gập xuống một cách không tự nhiên.

Có điều so với Từ Thanh, đầu gối tên áo trắng không chỉ gập mà còn lõm hẳn vào, rõ ràng là bị thương nặng, trán y đổ mồ hôi vì đau.

Loading...