Quang Âm Chi Ngoại - Chương 389: Chấn động thần hồn. (2)

Cập nhật lúc: 2025-04-19 17:11:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Thanh chẳng buồn để tâm, một bước đạp xuống, đã hạ lên chiến hạm.

Hắn nâng tay phải, chỉ về phía thiếu nữ kia người dù hai mắt nhức nhối rưng rưng lệ, nhưng vẫn gắng gượng mở to, nhìn hắn bằng ánh mắt vừa si mê vừa mang theo bệnh thái kinh diễm.

Trong khoảnh khắc, sấm sét gào thét, thanh sắt đen chớp mắt lao ra, tốc độ cực nhanh, chỉ trong sát na đã tới trước trán thiếu nữ, định xuyên thủng mi tâm cô ta. Nhưng ngay lúc ấy, áo trắng khẽ thở dài, nâng tay phải lên, nhẹ nhàng điểm chỉ ra một cái.

“Oong” một tiếng, thanh sắt đen rung lên dữ dội, bị một chỉ kia b.ắ.n ngược ra xa mấy chục trượng, sau đó lại vèo một tiếng quay về bên cạnh Từ Thanh, không chút tổn hao, sát khí càng đậm, lôi điện càng dữ.

Áo trắng nhìn thanh sắt đen một cái thật sâu, rồi lại liếc xuống dưới chân Từ Thanh, ánh mắt sau cùng dừng lại nơi Kim Ô phía sau hắn. Tất cả khiến y nhức đầu không thôi.

c.uối cùng, y nhìn Từ Thanh, khẽ thở dài.

“Vị đạo hữu này… cô ta đối với ta rất quan trọng…”

Từ Thanh nhìn chằm chằm áo trắng. Từ lúc thấy đối phương, hắn đã đoán được Đội trưởng chắc chắn đang mượn thân phận thiếu nữ kia để thực hiện kế hoạch điên c.uồng nào đó.

Cho nên hắn mới ra tay thử thăm dò. Kết quả đúng như dự liệu, đối phương ra tay cản lại.

Bởi thế, đối với lời nói hiện giờ của Đội trưởng, Từ Thanh chẳng lấy gì làm lạ. Nhất là khi đối phương dùng chữ “đạo hữu”, hiển nhiên không muốn để lộ thân phận, điều này càng khớp với suy đoán của hắn.

Hắn không hề do dự, thản nhiên mở miệng:

“Mười vạn linh thạch.”

Áo trắng trừng mắt, vừa định mở miệng thì thiếu nữ bên cạnh đột nhiên bật cười:

Thao Dang

“Ca ca, vị tiểu ca ca này thú vị quá đi, muội muốn để hắn làm hộ đạo giả của muội đó!”

Nói xong, cô ta nâng tay phải, nơi cổ tay có một chiếc vòng tay. Cô ta nhẹ nhàng rung cổ tay, vòng tay lập tức vang lên tiếng rắc rắc, rồi vỡ ra thành từng đoạn rơi xuống đất. Thế nhưng sau đó, nó lại tự động kết hợp trở lại, ngọ nguậy như vật sống rồi phình to ra, hóa thành một t.h.i. .t.h.ể khô cao gầy, nhắm nghiền hai mắt.

t.h.i. .t.h.ể ấy toàn thân buộc đầy dây đỏ, vừa xuất hiện liền tỏa ra sát khí nồng nặc. Hai mắt lập tức mở bừng, đỏ như m.á.u, bước một bước về phía Từ Thanh.

Bước chân ấy vừa hạ xuống, trong thân thể vang lên tiếng ầm ầm, hai ngọn Mệnh Hỏa lập tức bùng cháy, khiến hỏa diễm đỏ rực bao phủ toàn thân, tốc độ tăng vọt, lao thẳng tới chỗ Từ Thanh.

Nhưng còn chưa kịp đến gần…

Thanh sắt đen đột ngột bùng nổ lôi chấn, toàn bộ phù văn lôi hệ trên thân đồng loạt lóe sáng, tốc độ đột biến, như chớp đánh thẳng tới khô thi, chớp mắt đã đ.â.m xuyên.

Đồng thời, Bóng ảnh cũng lặng lẽ lan ra, trực tiếp tràn tới dưới chân khô thi, hơn trăm con mắt đồng loạt mở ra, toàn bộ nhìn chằm chằm vào t.h.i. .t.h.ể ấy.

Thân thể khô thi lập tức khựng lại, toàn thân lập tức xuất hiện dấu hiệu mục nát ở nhiều chỗ, dị chất trong cơ thể nhanh chóng tiêu tan. Cùng lúc đó, thanh sắt đen đã xuyên thẳng qua cổ, xoay một vòng, rồi xuyên ngược qua sau đầu.

Ngay khi ấy, Từ Thanh cũng bước một bước, tốc độ như gió, sát khí lẫm liệt, tay phải giơ lên, một chưởng ấn xuống mi tâm khô thi.

Tiếng rít gào vang lên, như thể chưởng này có thể phá nát muôn vật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-389-chan-dong-than-hon-2.html.]

Khô thi gầm nhẹ, toàn thân phát sáng đỏ rực, vậy mà lại gắng gượng chống đỡ một kích này, nhưng Từ Thanh không hề ngừng lại, cánh tay phải gập lại, khuỷu tay thúc mạnh về phía cằm khô thi.

“RẮC!”

Khô thi còn đỡ nổi một kích đầu, nhưng không chịu nổi cú thứ hai. Đầu gã nổ tung, bên trong là m.á.u thịt nhưng lại không hề có chút linh tính nào, rõ ràng là một con rối!

Hơn nữa, chỗ bị nứt vỡ còn xuất hiện vô số chất dính quấn lấy nhau, giống như có thể tự phục hồi.

Ánh mắt Từ Thanh ngưng lại, xông lên lần nữa, đầu gối giơ cao nện mạnh vào n.g.ự.c khô thi.

“ẦM!”

Đầu tuy nát, nhưng rối vẫn đang phục hồi. Cú đá khiến bụng gã nổ tung một mảng lớn, song chất dính ngày càng nhiều, phục hồi càng nhanh, cứ như là thứ không thể bị g.i.ế.t c.h.ế.t.

Từ Thanh hừ lạnh, nhìn khô thi không ngừng phục hồi kia, bỗng thi triển Kim Ô Luyện Vạn Linh.

Kim Ô sau lưng lập tức rít vang chói tai, từ phía sau Từ Thanh vọt thẳng ra, lao vào khô thi.

Lửa đen bùng cháy dữ dội. Khô thi bị Kim Ô bao phủ, quá trình phục hồi lập tức bị ngắt đoạn, không thể tiếp tục. Hỏa diễm thiêu đốt, không ngừng luyện hóa hắn.

Ngay sau đó, ba trảo của Kim Ô cùng lúc chụp xuống. “RẦM!” một tiếng, thân thể khô thi vỡ tan, bốn phía văng ra, nhanh chóng bị luyện hóa tan chảy.

Kim Ô đứng trên phần tàn thể đang tiêu tán ấy, há miệng hút mạnh một hơi, lập tức trong t.h.i. .t.h.ể kia bay ra một giọt m.á.u màu xanh thẫm đen đến cực điểm, bay vào miệng Kim Ô.

Sau cùng, t.h.i. .t.h.ể khô thi hoàn toàn bị luyện hóa, hóa thành tro bụi.

Kim Ô quay về, bay quanh Từ Thanh, đuôi lửa xõa xuống phủ lên người hắn, từng dòng chảy quanh thân, hợp lại phía sau như chiếc áo choàng hỏa diễm. Lúc gió thổi qua, áo lửa tung bay phần phật.

Còn thân thể Kim Ô thì thò ra từ bên phải Từ Thanh, ánh mắt băng lãnh, nhìn chằm chằm thiếu nữ và áo trắng.

Một cảnh tượng vừa tuyệt mỹ lại khiến người nghẹt thở!

“Thật tuyệt vời! Tiểu ca ca ơi, cảm ơn huynh đã giúp muội tiêu diệt chiếc vòng tay c.h.ế.t tiệt mà phụ vương ban cho. Trước đó muội đã tìm đủ mọi cách, không ngừng gây sự để dụ địch, mà vẫn chẳng g.i.ế.t được cái thứ có thể phục hồi đó.”

Tam công chúa nhìn cảnh ấy, liền vui sướng hô to, ánh mắt tràn ngập hưng phấn, quay sang nhìn áo trắng.

“Huynh đúng là không phải tộc Hải Thi! Huynh vốn dĩ không định làm hộ đạo giả của muội đúng không? Huynh thật xấu! Rõ ràng trước đó còn thề là sẽ làm hộ đạo, nếu không sẽ bị trời đánh ngũ lôi oanh đỉnh… Lại còn gạt muội là huynh muốn làm nam sủng của muội nữa!”

“Nhưng không sao đâu, Từ Thanh ca ca, huynh nhất định là người của Thất Huyết Đồng đúng không? Huynh quen biết tiểu ca ca này đúng không? Huynh muốn mượn danh hộ tống muội để trà trộn vào tộc Hải Thi, là nhắm vào chí bảo nào đó, hay là muốn phá hủy mật địa gì phải không?”

“Bất kể là gì, muội có thể giúp! Muội biết rất nhiều thông tin. Chỉ có một điều kiện: dẫn muội theo với!!”

Ánh mắt cô ta lấp lánh dị sắc, nhưng vừa nói xong thì nhìn thấy vẻ mặt của áo trắng bỗng trở nên khó coi, liền ngơ ngác hỏi:

“Từ Thanh ca ca, huynh sao thế?”

Từ Thanh ngẩng đầu, mặt không biểu cảm nhìn Đội trưởng. Trong cơ thể, Mệnh Đăng bắt đầu bùng cháy.

Loading...