Quang Âm Chi Ngoại - Chương 396: Dị văn về tộc Hải Thi. (3)

Cập nhật lúc: 2025-04-19 17:11:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiểu A Thanh, ánh mắt ngươi nhìn ta là đang nhìn ta, hay là đang nhìn vị Tam công chúa mà ngươi yêu quý đó? Nếu việc này mà để các nữ đệ tử trong tông biết được, e là từng người một sẽ khóc òa lên mất thôi.”

Đội trưởng nói càng lúc càng hăng, hớn hở thu viên đan dược lại rồi lấy thêm một quả quýt, vừa bóc vừa ăn.

Thấy Từ Thanh dần cau mày, y vẫn định tiếp tục nói nữa thì bị cắt ngang.

“Công chúa, còn ba ngày nữa sẽ đến tộc Hải Thi, vết thương của ngài cần phải xuất hiện thêm một chút nữa rồi.”

Lời Đội trưởng lập tức nghẹn lại.

Từ Thanh đi lên, rút d.a.o ra đ.â.m một phát vào bụng Đội trưởng. Đội trưởng nhe răng trợn mắt, hít sâu một hơi rồi cũng rút d.a.o ra, trừng mắt nhìn Từ Thanh.

“Bản công chúa đây, còn cần hộ đạo giả của mình cũng phải có thêm vài vết thương nữa!”

Vừa nói xong y liền định đ.â.m trả, nhưng lại bị Từ Thanh tránh đi.

“Công chúa ngài chỉ là tu sĩ Ngưng Khí đại viên mãn, tốc độ hồi phục thương thế rất chậm. Ta là tu sĩ Trúc Cơ, tự thân hồi phục cực nhanh. Trong trạng thái bị truy sát, ta bảo vệ ngài, nên vết thương ngày càng nặng cũng không thể tự lành.”

“Còn ta, dù bị thương, nhưng hồi phục tốt, nếu mà giả vờ bị thương nặng thì lại quá giả rồi.”

Nói xong, Đội trưởng sững người.

Trong lúc y đang đờ ra, Từ Thanh lại tiến tới, từng nhát từng nhát d.a.o liên tiếp đ.â.m xuống, đến khi Đội trưởng ôm bụng né tránh, trừng mắt giận dữ nhìn hắn, nhưng lại bị ánh mắt nghiêm túc của Từ Thanh đè ép, đành thở dài một tiếng.

“Bản công chúa và hộ đạo giả bị truy sát, nhưng cũng không thể hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi. Nhất là hiện nay khi sắp đến gần tộc địa của Hải Thi, kẻ đuổi g.i.ế.t e cũng dè chừng, nên mới không đuổi theo nữa.”

Từ Thanh suy nghĩ một chút, gật đầu đáp lại.

“Phải, nhưng càng đến gần tộc địa, thương thế của công chúa lại càng trầm trọng, cận kề cái c.h.ế.t, nên mới được đưa đi cấm địa chữa trị ngay lập tức.”

Đội trưởng đau khổ nhìn những vết thương trên người, lại nhìn Từ Thanh, thấy gương mặt nghiêm túc kia, y chỉ biết thở dài một tiếng, nhắm mắt lại.

Từ Thanh trong lòng thoải mái vô cùng, bước lên lần nữa, đ.â.m thêm năm nhát dao, khiến thương thế trên người Đội trưởng càng thêm trầm trọng, đến mức cả người y trông vô cùng thảm thương, suy yếu cực độ, mới xem như hoàn tất “màn truy sát” lần này.

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua. Rất nhanh, ba ngày đã đến.

Chiếc chiến hạm gỗ mun đang phi hành không ngừng đã dần tiếp cận tộc địa của Hải Thi.

Từ xa xa đã có thể nhìn thấy đảo lục địa của tộc Hải Thi, ánh mắt Từ Thanh trở nên vô cùng nghiêm túc.

Hắn hít sâu kiểm tra toàn thân, xác nhận không có vấn đề gì nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, dứt khoát để Bóng ảnh tỏa ra một phần khí tức của tộc Hải Thi.

Với cách ngụy trang này, Từ Thanh gần như không có gì khác biệt với một Hải Thi thực thụ.

Thậm chí dưới sự luyện hóa của Kim Ô Luyện Vạn Linh, hắn còn có thể chủ động phát ra độc thi, thiên phú của tộc Hải Thi, khiến cho việc ngụy trang của hắn trở nên hoàn mỹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-396-di-van-ve-toc-hai-thi-3.html.]

Còn về phần Đội trưởng, tuy không có những thủ đoạn như thế, nhưng rõ ràng đã chuẩn bị rất lâu cho việc này, nên Từ Thanh cũng không lo y sẽ để lộ sơ hở.

“c.uối cùng cũng trốn về được rồi… về nhà rồi…”

Bên cạnh, Đội trưởng ôm bụng, dựa yếu ớt vào lan can boong tàu.

Từng cơn gió thổi qua làm mái tóc dài nhuốm m.á.u của y tung bay, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp yếu đuối đến động lòng người dưới làn tóc.

Làn da trắng bệch, ánh mắt đầy phức tạp khiến lúc này, y gần như chẳng khác gì Tam công chúa thật sự, thậm chí y còn hiểu rõ cả nội tâm của cô ta.

Nếu không phải Từ Thanh đã theo dõi quá trình giả trang và quá quen thuộc với Đội trưởng, thì có lẽ nhìn thoáng qua, hắn cũng sẽ bị đánh lừa.

“Suốt dọc đường… đã làm phiền ngươi rồi.”

Đội trưởng run rẩy yếu ớt, giọng nói khẽ khàng đầy vẻ yếu đuối nữ tử.

Tay y nắm lấy lan can đang run bần bật, thương thế trong cơ thể nặng nề đến mức chỉ cần thả lỏng một chút là sẽ lập tức phát tác, khí tức đoạn tuyệt.

Đặc biệt là n.g.ự.c y, có một vết thương cực kỳ hiểm ác, đ.â.m sát bên tim, chỉ cần lệch thêm chút nữa là sẽ vỡ tim mà c.h.ế.t. Mặc dù tránh được, nhưng vẫn tổn thương đến tâm mạch.

Về phần Từ Thanh, đạo bào trắng vốn mặc giờ đây đã bị m.á.u xanh lam nhuộm đẫm, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm trắng bệch.

Khí tức của hắn cũng vô cùng hỗn loạn, giống như đang gắng gượng duy trì, trong đó thương thế nặng nhất là ở cổ, có vẻ như từng bị cắt đứt khí quản.

Thao Dang

Giờ đây tuy đã khôi phục đôi chút, nhưng vẫn chưa thể mở miệng nói nhiều, m.á.u còn thấm ra từ mép vết thương.

Trước lời của Đội trưởng, Từ Thanh vẫn không biểu cảm, như thể tâm trạng không hề d.a.o động, cũng chẳng để ý đến thương thế trên mình, chỉ chắp tay hướng về Đội trưởng một lễ.

Ngay lúc ấy…

Một luồng d.a.o động mạnh mẽ từ phía trước ầm ầm quét đến, lập tức bao phủ toàn bộ chiến hạm của bọn họ, giáng xuống người Từ Thanh và Đội trưởng.

Chiếc chiến hạm lập tức khựng lại giữa không trung, không thể tiếp tục bay tới.

Luồng sóng mạnh mẽ kia không phải đến từ một tu sĩ mà là… lực trận pháp!

Đó chính là đại trận hộ tộc của tộc Hải Thi.

Do đang trong thời kỳ chiến tranh, đại trận của tộc Hải Thi được duy trì liên tục, vừa để ngăn cản kẻ địch xâm nhập, vừa tăng cường hiệu quả của tất cả các bố trí trong tộc địa.

Lúc này, khi d.a.o động trận pháp quét tới, Từ Thanh hiểu rõ, cửa ải đầu tiên để tiến vào tộc Hải Thi, đã đến.

Thế nhưng Từ Thanh và Đội trưởng đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu.

Ngay khi trận pháp khuếch tán bao phủ, trên người Đội trưởng tỏa ra một luồng d.a.o động phản hồi. Từ Thanh cũng đồng thời kích phát chiếc bình nhỏ trên người lập tức khí tức tỏa ra hệt như tộc Hải Thi.

Loading...