“c.uối cùng ngươi cũng chịu ra rồi à?”
Gần như ngay khoảnh khắc thân ảnh của Từ Thanh bước ra từ vòng xoáy giữa hai cột đá khổng lồ, hắn đã nghe thấy một thanh âm truyền đến từ phía trước.
Giọng nói của đối phương vô cùng bình tĩnh, không hề có chút d.a.o động.
Từ Thanh ngẩng đầu nhìn lại. Cảnh tượng trước mắt, thực ra hắn đã thông qua Bóng ảnh mà thấy được, nhưng khi tận mắt chứng kiến, trong lòng vẫn không khỏi trầm xuống.
Nơi này vốn có hơn ngàn tu sĩ tộc Hải Thi trấn thủ, nhưng giờ đây những người này đều đang quỳ rạp ở phía xa, không ai dám lại gần nơi này.
Ngay bên ngoài lối ra, chỉ có một người.
Người đó là một nam tử, khoác kim bào như đế vương, nhưng lại không đội đế quan. Toàn thân y da thịt trắng trẻo, không mang chút tử khí, khí tức sâu thẳm và trầm ổn, trong mắt dường như ẩn chứa tinh không.
Xét về dung mạo thì không thể sánh với Từ Thanh, nhưng khí chất cao quý phát ra từ y lại khiến nơi y đứng trở thành tâm điểm vạn chúng.
Lúc này y đang ngồi trên một cây linh chi đỏ to lớn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Từ Thanh, bên cạnh lơ lửng một làn hắc vụ, trong đó đang giam giữ chính là thanh sắt đen.
Rõ ràng, ngay khoảnh khắc xông ra khỏi lối vào, lão tổ Kim Cang Tông đã bị kẻ này bắt sống.
Còn Bóng ảnh thì vì đặc thù của nó mà không bị phát hiện, hiện đang ẩn mình trên cây linh chi kia, rón rén lan ra, dường như muốn đến gần nuốt lấy bóng của đối phương.
“Ta tên là Diểu Trần, là đạo tử đời này của tộc Hải Thi. Đồng bọn của ngươi đã bị trưởng lão Anh Linh truy sát, tất nhiên không thể thoát khỏi.”
“Còn ngươi, ta rất hiếu kỳ là kẻ nào lại dám đến đây làm càn đến thế, cho nên mới rời bế quan ra nhìn một cái.”
“Hiện giờ có hơi thất vọng rồi. Có điều, khí linh của ngươi thì không tệ, đưa ta đi, được chứ?” Diểu Trần bình thản lên tiếng.
Từ Thanh không nói một lời, đứng nơi cửa xoáy cảm nhận bốn phía, nơi đây vẫn còn sót lại d.a.o động ngăn cản truyền tống, phải đến khu vực xa hơn mới có thể thi triển được.
“Không cần nhìn nữa đâu.” Diểu Trần chậm rãi nói, “Dù không biết ngươi định thoát thân bằng cách gì, nhưng cũng vô dụng thôi, bởi vì hôm nay ngươi sẽ trở thành chiến lợi phẩm của ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./quang-am-chi-ngoai/chuong-408-dao-tu-toc-hai-thi-1.html.]
“Ngươi nói nhiều quá rồi!” Từ Thanh ánh mắt lạnh băng, nhìn chằm chằm vào nam tử kia, thốt lên câu đầu tiên sau khi gặp mặt.
Nghe vậy, Diểu Trần bật cười, cười càng lúc càng lớn, cho đến khi khuấy động bốn phương, tạo ra một trận cộng hưởng, dẫn động cả đất trời, hình thành c.uồng phong rít gào.
c.uồng phong ấy như sơn lở biển gầm, c.uốn tung bụi đất, thổi bay cả đàn bướm mặt quỷ, ép chúng rời khỏi phạm vi chiến trường.
Thao Dang
Gió gào gào quét qua khiến tóc áo Từ Thanh tung bay phần phật, nhưng thân hình hắn như bàn thạch, không hề lay chuyển, ánh mắt lạnh lẽo càng thêm sắc bén.
Từ Thanh lạnh lùng liếc nhìn nam tử đang tràn ngập khí thế trước mặt, bỗng nhiên thân hình nhoáng lên lao v.út đến, tốc độ cực nhanh, nhảy bật lên không, trực tiếp vọt tới chỗ Diểu Trần.
Trong cơ thể hắn, Mệnh Đăng cháy rực, Mệnh Hỏa bốc cháy, phía sau hiện lên đồ đằng Kim Ô rực lửa. Dưới sự gia trì của nhục thân cường đại, tốc độ và uy thế tăng vọt, xuyên qua gió lớn, trong nháy mắt đã tới trước mặt đối phương, hữu quyền nắm c.h.ặ.t, oanh một quyền giáng xuống.
Một quyền này, mang theo Kim Ô hiện hình, kèm theo sát hỏa nuốt hồn, càng ẩn chứa uy thế ngút trời của ngọn lửa thiêu đốt cả đại địa!
Quyền phong c.uốn tới, tám phương chấn động, trực tiếp oanh lên n.g.ự.c Diểu Trần.
Trong mắt Diểu Trần hiện lên vẻ khinh miệt, vừa muốn giơ tay phản kích, nhưng ngay lúc ấy, linh chi đỏ bên dưới y bỗng hóa thành đen kịt, dường như bị một luồng gì đó bao phủ, vô số con mắt mở bừng ra.
Những con mắt này mở ra lập tức sinh ra một cỗ quỷ dị, khiến động tác của Diểu Trần khựng lại.
Cùng lúc đó, thanh sắt đen đang bị vây khốn trong hắc vụ, bất ngờ bạo phát phù văn lôi điện, trong nháy mắt chấn nát hắc vụ, lao vụt ra ngoài với tốc độ kinh người, đ.â.m thẳng vào cổ của nam tử kia, hơn nữa theo sau còn vang lên một loạt tiếng chuông rung động tâm thần.
Rõ ràng lão tổ Kim Cang Tông bị bắt trước đó là kế sách dụ địch, không phải không thể phá cấm, mà là chờ Từ Thanh xuất thủ rồi mới nhân thời cơ đồng thời bộc phát.
Giờ phút này, cùng với Từ Thanh và Bóng ảnh đồng loạt phát động, uy lực vô cùng kinh khủng.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, lần đầu tiên sắc mặt Diểu Trần biến đổi, một quyền kia của Từ Thanh y không tránh được, trong giây phút nguy cấp, thân hình y chợt nhoáng lên, trên đỉnh đầu hiện ra một quan tài ngọc nhỏ tỏa sáng rực rỡ.
Quan tài vừa hiện, bảo quang tuôn trào như nước, bao phủ quanh thân, tạo thành tầng tầng phòng ngự, cú đ.ấ.m của Từ Thanh lập tức oanh thẳng vào lớp bảo hộ này.
Ầm một tiếng như thiên lôi giáng xuống, thân thể Diểu Trần bị đánh bay như diều đứt dây, còn thanh sắt đen lập tức truy kích, hung hăng đ.â.m tới, dù không đ.â.m thủng phòng ngự nhưng cũng khiến lôi điện xuyên thấu, giáng lên toàn thân Diểu Trần.
Cùng lúc ấy, Bóng ảnh cũng hiện hình sau lưng Diểu Trần, hư ảnh đại thụ mờ mờ lộ ra, há miệng hút mạnh một hơi, lập tức dị chất trong cơ thể Diểu Trần bị rút ra một lượng không nhỏ.