Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-12-09 21:31:12
Lượt xem: 45
Như Ý ngẫm lại thấy cũng đúng, hôm nay không phải vị ở Thiêm Hi lâu kia cũng được mấy cây gấm Vân Nam sao, còn có ban thưởng như nước chảy vào.
Như Ý nghỉ đến sau này tiểu chủ nhà mình được sủng ái, những thứ đồ tốt kia cũng sẽ chảy vào như nước, đến lúc đó không cần nhìn sắc mặt người khác nữa. Nghĩ vậy, động tác trong tay nàng cũng trôi chảy hơn vài phần, rất nhanh đã lấy hộp tử châu kia ra.
Chính điện của cung Trọng Hoa, Đức phi đang nằm trên ghế quý phi, cầm tập thơ xem rất chăm chú.
Uyển Hà vào điện đi tới bên cạnh Đức phi, quỳ gối xuống hành lễ: "Nương nương cát tường!"
"Đứng lên đi," Đức phi vẫn nhìn tập thơ: "Chuyện gì?"
"Nương nương quả nhiên liệu sự như thần, Tiền Thường tại đứng ngồi không yên, Phùng Quý nhân cũng có động tác." Uyển Hà châm chọc.
"Đây không phải là chuyện rất tốt sao?" Đức phi bỏ quyển sách trong tay xuống, ánh mắt không có tiêu cự: "Vào hậu cung này, không ai không có lòng tham. Có dã tâm thì thủ đoạn mới cay độc hơn."
Dưới sự nâng đỡ của Uyển Y, Đức phi nhẹ nhàng đứng dậy, đi qua ngồi xuống chiếc giường nhỏ: "Tiền Lạc Tích là một nữ nhân có dã tâm, chỉ cần cho nàng ta một cơ hội, nàng ta sẽ nắm thật chặt để bò lên."
"Vậy nương nương muốn giúp nàng ta ạ?" Uyển Hà hơi lo lắng nói: "Liệu có nuôi hổ thành họa hay không?"
"Phân vị của nàng ta quá thấp, dù có thăng vị nhanh đi nữa thì muốn lên trên tam phẩm cũng cần nhiều năm. Thiến Quý cơ không phải là một ví dụ sao? Hơn nữa nàng ta cũng không có tâm cơ như Thiến Quý cơ." Đức phi không mấy để ý: "Ngược lại vị Thẩm Đức dung kia cũng có vài phần thủ đoạn, tiến cung chưa được hai tháng đã từ Lương viện lên đến Đức dung rồi. Sau này à, hậu cung có thể náo nhiệt hơn rồi!"
"Nương nương nói phải ạ," Uyển Hà phụ họa: "Tiền Thường tại này có lẽ đã sắp đến, nàng ta mang đến cho nương nương một hộp tử châu."
"Cũng biết tính toán nhỉ, phấn trân châu trong cung dùng sắp hết rồi, đến lúc đó lấy đi mài thành phấn để dùng." Đức phi không chút do dự đã quyết định chỗ dùng của tử châu trân quý kia.
"Vâng, chắc hẳn tử châu này sẽ có tác dụng tốt hơn ạ," Uyển Y cười nhạo.
Giờ mẹo ngày kế, Thẩm Ngọc Quân thức dậy để các nha đầu xử lý trang dung.
Thẩm Ngọc Quân dùng chút trà nước, điểm tâm trong cung của mình rồi dẫn theo Thu Cúc và Trúc Vân đến cung Cảnh Nhân.
Vừa đến giờ thìn, Hoàng hậu nương nương đến chính điện của cung Cảnh Nhân để tiếp nhân các phi tần thỉnh an.
"Hoàng hậu nương nương cát tường!"
"Đều đứng lên đi," Hoàng hậu ngồi trên ghế chủ vị, giơ tay lên cho chúng tần phi đứng dậy.
Thẩm Ngọc Quân có phân vị thấp, ngồi ở vị trí sau cùng, vừa vặn ngay bên phải của Hoàng Quý dung. Sáng sớm hai người một trước một sau đi tới cung Cảnh Nhân, cũng có gật đầu chào nhau, không tiếp xúc nhiều, giờ ngồi kế nhau cũng chỉ nhìn nhau cười, không có trao đổi gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-16.html.]
"Hôm nay nhiều thêm một vị muội muội, mau tiến lên đây để bổn cung nhìn thử," Hoàng hậu nhìn về hướng của Thẩm Ngọc Quân, phát hiện nàng cúi đầu ngồi ở chỗ của mình, cũng không có quá nhiều động tác.
Thẩm Ngọc Quân nghe vậy lập tức đứng dậy tiến lên hành lễ: "Tần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an!"
Thẩm Ngọc Quân vẫn hướng ánh mắt xuống đất, bình ổn hành đại lễ.
"Ừm, đúng là chu đáo, mau đứng lên nào," Hoàng hậu nương nương có vẻ như rất hài lòng về lẽ nghĩa của Thẩm Ngọc Quân, cũng không làm nàng khó xử.
"Tạ ơn Hoàng hậu nương nương!" Thẩm Ngọc Quân được Thu Cúc đỡ đứng dậy.
"Mấy ngày nay sống trong cung đã quen chưa, có chuyện gì không thích ứng được không?" Hoàng hậu tinh tế hỏi.
"Đa tạ Hoàng hậu nương nương quan tâm, tần thiếp mọi việc đều ổn ạ." Thẩm Ngọc Quân phúc lễ [1] trả lời.
[1] Phúc lễ: cúi đầu vái chào, hai tay nắm lại để trước ngực.
"Vậy là được rồi, ngươi trở lại chỗ ngồi đi." Hoàng hậu thấy Thẩm Ngọc Quân là người biết lễ nghi, không vì đắc ý mà không giữ được thái độ đúng mực, nên không chăm chú vào Thẩm Ngọc Quân nữa.
"Vâng," Thẩm Ngọc Quân khom người lui xuống vị trí của mình.
"Thân thể của Thiến Quý cơ khá tốt, thái y nói thế nào rồi?" Hoàng hậu lại lên tiếng hỏi Thiến Quý cơ vừa khỏi bệnh.
Ngoài Thục Phi và Lệ phi thì Thiến Quý cơ cùng Tôn Quý tân là hai vị tương đối được sủng ái trong mấy năm nay, đương nhiên Hoàng hậu nương nương sẽ để trong lòng.
"Tạ ơn Hoàng hậu nương nương quan tâm, thân thể của thần thiếp đã khỏi hẳn rồi ạ." Thiến Quý cơ nghĩ đến việc mình sinh bệnh thì có chút nén giận.
Thiến Quý cơ vốn nghĩ mình sinh bệnh thì chắc chắn Hoàng thượng sẽ càng thêm thương xót nàng vài phần, không ngờ Hoàng hậu lại lấy lý do nhiễm phong hàn dễ lây bệnh cho long thể mà rút thẻ bài của nàng ra.
Hiện giờ Thiến Quý cơ coi như đã nôn nóng, dù sao người mới vừa tiến cung, nếu như bệnh của màng nhất thời kéo dài thêm hai ba tháng, đến lúc đó không biết hậu cung đã biến thành cái dạng gì rồi. Thiến Quý cơ bị bệnh lần này có thể nói là vô cùng phối hợp với sự trị liệu của thái ý, chỉ mới chừng hai mươi ngày thì Thiến Quý cơ đã khỏi hẳn, vội vàng đến thỉnh an Hoàng hậu.
"Khỏi hẳn là tốt rồi, bổn cung cũng có thể an tâm." Hoàng hậu nhìn như rất vui mừng vì Thiến Quý cơ khỏi bệnh, nhưng lại không nhắc đến chuyện khôi phục lại thẻ bài của Thiến Quý cơ.
Thiến Quý cơ nóng ruột, nhưng cũng biết Hoàng hậu đang bắt chẹt mình, muốn cho làm cho nàng hiểu rõ ai mới là chủ tử thật sự của hậu cung này. Nàng cũng đành bất lực, nhưng trên mặt vẫn không hề có chút bất mãn nào, khom người phúc lễ nói: "Khiến cho Hoàng hậu nương nương lo lắng, là lỗi của thần thiếp."
Hoàng hậu nương nương cũng rất rộng lượng: "Người ăn ngũ cốc hoa màu sao có thể không mắc bệnh được, ngươi không cần tự trách mình. Nhưng có câu Bệnh đi như kéo tơ, ngươi cần phải an tâm dưỡng thân thể cho tốt mới có thể hầu hạ Hoàng thượng được, về chỗ ngồi đi."