Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 29

Cập nhật lúc: 2024-12-09 21:34:56
Lượt xem: 51

Thẩm Ngọc Quân biết tối nay Hứa Đức nghi muốn ăn vạ đến lúc Hoàng thượng đến, nàng cũng không muốn đuổi khách, thầm nghĩ nếu nàng ta một lòng muốn vậy, thì để nàng làm đi, chờ Hoàng thượng đến rồi tính tiếp.

Rất nhanh Cảnh đế đã tới, vừa vào phòng đã thấy Hứa Đức nghi dẫn Thẩm Ngọc Quân tiến lên thỉnh an.

"Tiểu Lộ Tử, ngươi xem trẫm có đi nhầm nơi hay không, sao lại có Hứa Đức nghi ở đây?"

Thẩm Ngọc Quân nghe vậy nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

"Hoàng thượng, người không đi nhầm chỗ đây là Thiêm Hi lâu, không phải Trường An cung," Tiểu Lộ Tử cũng hơi chướng mắt Hứa Đức nghi làm ra vẻ ta đây, tu hú chiếm tổ sao có thể yên tâm thoải mái như vậy? Hoàng thượng tới không biết tránh đi, lại còn đi lên trước cọ cọ. Đầu óc không minh mẫn như thế, thảo nào nhiều năm nay, mặc dù nàng ta sinh Đại Hoàng tử nhưng vẫn còn phải lăn lộn ở hàng tứ phẩm.

Thẩm Ngọc Quân cũng không để Hứa Đức nghi có cơ hội mở miệng: "Hôm nay Đức nghi tỷ tỷ có hứng thú, dùng xong bữa tối đã tới chỗ của tần thiếp tâm sự. Hoàng thượng đừng nên trách tội, Đức nghi tỷ tỷ cũng là lần đầu như vậy."

Hiện tại sắc mặt của Hứa Đức nghi xám trắng đến nổi lớp trang điểm cũng không thể giấu được: "Tần thiếp và Thẩm Đức dung đúng là hợp ý, nhất thời hứng thú nói chuyện quên mất thời gian, xin Hoàng thượng thứ tội."

"Đứng lên đi," Cảnh đế lướt qua hai người đi thẳng đến chỗ Thẩm Ngọc Quân vừa ngồi rồi ngồi xuống.

Sau khi Hứa Đức nghi đứng dậy vẫn không có ý định rời đi, đôi mắt chan chứa tình cảm nhìn Cảnh đế.

Hiện giờ tâm trạng của Cảnh đế có thể đoán được, đó là tệ đến cùng cực: "Tiểu Lộ Tử, cho người đi nói với Hoàng hậu, để ngày mai nàng ấy phái hai ma ma hiểu quy cũ đến dạy cung quy cho Hứa Đức nghi."

"Vâng," Lộ công công không hề thương cảm cho Hứa Đức nghi, người này thật đúng là không có ánh mắt.

"Hoàng thượng bớt giận, Hoàng thượng bớt giận, tần thiếp thực sự..." Hứa Đức nghi còn muốn nói tiếp lại bị Thẩm Ngọc Quân ngắt lời: "Hôm nay Đức nghi tỷ tỷ hẳn là mệt rồi, muội bảo Trúc Vân và Thu Cúc đưa tỷ về nghỉ ngơi."

Thẩm Ngọc Quân vội vàng cho cung nhân dìu Hứa Đức nghi rời khỏi Thiêm Hi lâu.

Chờ đến lúc Hứa Đức nghi đi rồi, Thẩm Ngọc Quân mới chậm rãi đi tới trước mặt Cảnh đế quỳ hai gối xuống: "Tần thiếp sai rồi, xin Hoàng thượng trách phạt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-29.html.]

"Hừ, nàng còn biết mình sai à," Cảnh để thấy thái độ nhận sai của Thẩm Ngọc Quân thì hài lòng, chút khó chịu trong lòng cũng biến mất không ít: "Trước khi trẫm đến, nàng thật sự không có cách đuổi nàng ta đi?"

"Hồi bẩm Hoàng thượng, tần thiếp có cách đuổi Hứa Đức nghi đi, nhưng tần thiếp nghĩ những cách đó đều không phải là biện pháp tốt nhất," Thẩm Ngọc Quân cũng biết tối nay đã làm mất hứng thú của Cảnh đế: "Tần thiếp đuổi nàng ấy một lần, nàng ấy còn có thể đến mười lần, còn Hoàng thượng đuổi nàng ấy, sau này nàng ấy sẽ không dám đến nữa."

Bây giờ Cảnh đế thật sự có chút bực bội: "Nàng đúng là nhìn rõ mọi chuyện, biết lợi dụng trẫm rồi."

Hai người trong phòng an tĩnh một lúc, Thẩm Ngọc Quân nghĩ tối nay là nàng sai, là nàng tự cho là đúng.

Thẩm Ngọc Quân không phải là người để tâm vào chuyện vụn vặt, nàng hiểu được biết sai thì phải sửa, còn phải sửa ngay lập tức.

Thẩm Ngọc Quân từ từ di chuyển bằng hai gối đến trước mặt Cảnh đế, tay phải mặc dù có hơi chần chừ nhưng vẫn chầm chậm đặt tay lên đầu gối Cảnh đế, dịu dàng nắm lấy bàn tay khớp xương rõ ràng đặt trên gối, lay lay: "Tần thiếp sai rồi, Hoàng thượng, người đừng tức giận nữa," Thẩm Ngọc Quân nhỏ giọng nói.

Cảnh đế vốn còn hơi tức giận, nhưng thấy nàng biết sai mà sửa, còn có dáng vẻ đáng thương, những tức giận kia phút chốc đã biến thành dục hỏa. Cảnh dế chỉ muốn mạnh mẽ muốn Thẩm Ngọc Quân, tâm động thì lập tức hành động.

Cảnh đế trở tay cầm bàn tay mềm mại của Thẩm Ngọc Quân, hơi kéo tới, Thẩm Ngọc Quân lập tức ngã vào người Cảnh đế, Cảnh đế cũng ngã ra sau. Cứ như vậy Thẩm Ngọc Quân đã đặt đế vương ở dưới thân.

Thẩm Ngọc Quân vội vàng đứng dậy, nhưng nhiều lần bị Cảnh đế tập kích, cuối cùng Cảnh đế xoay người đặt nàng trên tháp: "Ái phi gấp không chờ được nữa sao? Trẫm biết trẫm trông rất đẹp, nhưng ái phi không thể nhiệt tình như vậy, sẽ làm trẫm sợ."

Thẩm Ngọc Quân nghe Cảnh đế đổi trắng thay đen nói lời thô tục, vô cùng xấu hổ, nhất thời không giữ được miệng: "Hoàng thượng trời sinh tuấn tú, tần thiếp đương nhiên là ngày nhớ đêm mong rồi." Nói xong nàng thật muốn tát mình một cái.

"Ha ha ha... Ái phi quả nhiên là nghĩ vậy," Cảnh đế nổi lên hứng thú: "Không vội, đêm nay trẫm đều cho nàng..."

Cảnh đế còn muốn nói gì đó, nhưng miệng đã bị một khuôn miệng nhỏ chặn lại, hiệu quả thật sự đúng chuẩn vô cùng, cũng là mong muốn của Cảnh đế.

Cứ thế Thẩm Ngọc Quân và Cảnh đế lại đối diện trên tháp, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt, ngay cả đệm giường cũng ướt. Cảnh đế liên tục quấn quýt lấy Thẩm Ngọc Quân, mãi đến giờ hợi, Thẩm Ngọc Quân bất tỉnh mới ngừng chiến.

Khi Cảnh đế và Thẩm Ngọc Quân đều một thân sạch sẽ mát mẻ nằm trên giường, híp mắt quan sát Thẩm Ngọc Quân đang ngủ say. Hắn cho người tra xét quá khứ của Thẩm Ngọc Quân, rất trong sạch, cửa lớn không ra cửa nhỏ không đến. Mùi hương trên cơ thể cũng điều tra rõ, đúng là di truyền, không có thủ đoạn gì.

Loading...