Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 75

Cập nhật lúc: 2024-12-10 23:13:12
Lượt xem: 38

Hai người nhấp một ngụm trà rồi đặt chung trà xuống, Đức phi nói tiếp: "Đáng tiếc Dương thị không thông minh như ngươi, có điều thủ đoạn nàng ta trừng trị Liễu thị cũng thật lợi hại. Liễu thị kia bị nàng ta tra tấn người không ra người, quỷ không ra quỷ, sống không bằng chết."

 

Thẩm Ngọc Quân cúi đầu, ánh mắt nhìn xuống đất: "Tâm tư nàng ta thế nào, có lẽ tần thiếp biết một ít, những lời đồn trong cung trước đây, ít nhiều gì cũng có liên quan đến Liên Nguyệt các. Tần thiếp không muốn so đo với nàng ta, chỉ nghĩ nàng ta đừng trêu chọc vào tần thiếp nữa."

 

Thẩm Ngọc Quân nói lời này, Đức phi tin, dù sao Dương thị còn đang mang thai.

 

"Ngươi cũng không cần làm bẩn tay mình," Đức phi hơi nghiêng người về phía trước, khẽ nói: "Tạm thời nhịn nàng ta, ngày tháng của Dương thị đã nhìn thấy được điểm cuối." Nói xong thì ngồi thẳng người lại.

 

Tuy Thẩm Ngọc Quân có chút kinh ngạc với lời của Đức phi, nhưng vẫn giấu biểu cảm của mình: "Đa tạ nương nương chỉ điểm." Nhưng nghĩ đến Hoàng thượng, nàng cũng không còn kinh ngạc như vậy nữa.

 

"Nói với ngươi một hồi, trong lòng bổn cung cũng thoải mái."

 

"Tần thiếp cũng đã hiểu ra rất nhiều, còn phải đa tạ nương nương đã giải thích nghi hoặc cho tần thiếp," Thẩm Ngọc Quân đứng dậy hành lễ: "Hôm nay đã không còn sớm nữa, tần thiếp cũng không tiện quấy rầy nương nương."

 

"Thật ra ngươi không quấy rầy bổn cung, là bổn cung bị nghẹn đến mức hoảng lên, mới gọi ngươi qua đây," Đức phi cũng đứng dậy: "Hôm nay đến đây thôi, bổn cung bảo Uyển Y tiễn ngươi."

 

"Vậy tần thiếp cáo lui trước," Thẩm Ngọc Quân lại khụy người hành lễ với Đức phi: "Ngày khác tần thiếp trở lại thỉnh an nương nương."

 

Đức phi khẽ gật đầu: "Có một số chuyện, không nên quá lưu ý, Tiền thị đã được bồi thường đủ rồi." 

 

Thẩm Ngọc Quân nghe xong hơi nghi hoặc, cau mày nhìn Đức phi.

 

Đức phi thấy, thôi vậy, bán cho nàng một chuyện tối: "Dựa theo một số chuyện Tiền thị làm từ khi tiến cung đến nay, nếu như không phải Hoàng thượng cố ý bồi thường, chỉ e hiện giờ nàng ta đã đợi ở lãnh cung rồi."

 

Thẩm Ngọc Quân một điểm đã thông: "Đa tạ nương nương chỉ điểm."

 

Sau khi Thẩm Ngọc Quân rời đi, Uyển Y vào nội điện: "Nương nương, sao hôm nay người lại nói nhiều với Hi Quý nghi như vậy?" Đây cũng không phải là tính tình của nương nương nhà nàng.

 

"Thật ra thì cũng không có mục đích gì, hậu cung này, người có thể nói được mấy câu cũng chỉ có một vài," Đức phi hạ mắt xuống, nhìn bàn tay đặt trên đầu gối: "Uyển Y, ngươi nói có phải bổn cung đã sống quá cực khổ rồi không?"

 

"Nương nương, sao người lại nói vậy? người là Đức phi nương nương..."

 

Đức phi nhoẻn miệng cười, cười càng lúc càng buông thả, tiếng cười càng lúc càng lớn: "Là bổn cung ngây dại... Ha ha... Là bổn cung không nhận ra," Đức phi cười đến nước mắt cũng rơi, sau đó thì khóc: "Hức hức... Nhiều năm như vậy, rốt cuộc là ta đang làm gì?"

 

"Nương nương," Uyển Y quỳ bên cạnh Đức phi, cũng rơi nước mắt theo, nương nương nhà nàng đến cùng là muốn dằn vặt mình đến bao giờ?

 

"Hi Quy nghi có nói một câu làm ta thức tỉnh," nước mắt của Đức phi như là được mở nguồn, vẫn luôn chảy xuống, theo gò má đọng trên đầu gối: "Nếu ta đã từ bỏ tranh đấu, vậy ta còn cố kỵ gì chứ? Nên có oán báo oán, có thù báo thù, bản thân tự tại thế nào sống thế nào, sao bây giờ ta lại có bộ dạng thế này? A..."

 

Uyển Y không ngờ chủ tử nhà mình còn có ngày nghĩ thông suốt, không biết là có nên cảm ơn Hi Quý nghi hay không: "Nương nương, người nên thả lỏng lòng mình."

 

"Đúng vậy, ta tự vây hãm mình đã lâu, lâu đến mức các nàng đã quên bổn cung là dạng người thế nào." Đức phi đứng lên, ngẩng đầu. Tuy rằng trên mặt nàng còn nước mắt, nhưng nhìn lại tươi tắn.

 

Uyển Y nhìn Đức phi, nàng nở nụ cười, đây mới là chủ tử của nàng, nên kiêu ngạo như vậy.

 

"Uyển Y, ngươi ra lệnh cho người bên dưới," Đức phi cũng không lau nước mắt: "Bổn cung không muốn thấy Tiều thị yên ổn... Bổn cung... Muốn nàng ta sống không bằng một con chó." Đức phi không quên trước đây ở Thiêm Hi lâu Tiền Lạc Tích đã nhục mạ nàng thế nào. Nếu hiện tại nàng đã không sợ thanh danh bị tổn hại, vậy nàng còn kiêng dè gì chứ, lấy nàng ta để xuống tay trước.

 

"Vâng."

 

Lúc Thẩm Ngọc Quân về đến cung Chiêu Dương thì đã gần đến giờ thân, nàng uống một ly trà gừng, ngồi lên giường phát ngốc.

 

"Tiểu chủ, hôm nay người không nên đi Trọng Hoa cung," Trúc Vân hơi tức tận, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nói, dù sao cũng đã đi rồi, chỉ hi vọng sau này tầm mắt của chủ tử nhà nàng có thể rộng hơn một chút.

 

Thẩm Ngọc Quân thở dài: "Hôm nay Tiền Lạc Tích nói cho ta biết Lạc Mai hương do Hoàng hậu ban thưởng có vấn đề. Ta nhớ lúc ấy hình như có một thứ cùng đưa đến với Lạc Mai hương, ngươi đi tìm xem."

 

Trúc Vân, Trúc Vũ nghe vậy đều sửng sốt.

 

"Tiểu chủ, người nói là hương liệu Hoàng hậu thưởng có vấn đề sao?" Trúc Vũ kinh ngạc, Hoàng hậu này sẽ không thật sự ngu xuẩn như vậy chứ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-75.html.]

"Tiền Lạc Tích nói như vậy," Thẩm Ngọc Quân nhìn Trúc Vũ: "Ta thấy lời nàng ta không giống như là giả. Hôm nay ta nói cho nàng ta biết hương liệu kia là phần thưởng của Hoàng hậu, lúc đó suýt chút nữa là nàng ta nổi điên."

 

"Nô tỳ đi tìm," Trúc Vân kéo chùm chìa khóa treo bên hông xuống, vội vàng xoay người rời đi.

 

Trúc Vũ thấy Trúc Vân ra ngoài, quay đầu nhìn chủ tử nhà mình: "Tiểu chủ sợ huân lô nhỏ kia cũng có vấn đề?"

 

Sau khi thở một hơi thật sâu, Thẩm Ngọc Quân khẽ gật đầu: "Vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn."

 

Tạm thời không nói đến chuyện ở cung Chiêu Dương. Trong điện Càn Nguyên, cuối cùng Cảnh đế cũng chờ được Thường ma ma của cung Thúy Vi.

 

"Ai da, sao hôm nay Thường ma ma lại đến đây?" Lộ công công canh giữ ngoài cửa điện, hắn không hề muốn thừa nhận, là vì Hoàng thượng ghét hắn làm phiền, mới để hắn ra ngoài trông chừng.

 

Thường ma ma cũng không muốn đến, nhưng Lệ Phi đã uống thuốc, dù là thế nào, mấy ngày nay phải mời Hoàng thượng qua đó một chuyến, tốt nhất là quang minh chính đại: "Sao Lộ công công lại trông ngoài cửa điện, Hoàng thượng đang bận sao?"

 

Lộ công công thật muốn trở mặt khinh bỉ bà ta, sao hắn không thể ở bên ngoài được hả? Có điều đây chỉ là suy nghĩ trong lòng hắn, ngoài mặt hắn phải khách khí một chút: "Hoàng thượng đang bận, ta ở bên trong cũng không có chuyện gì làm, đành ra ngoài canh một lát."

 

"Lộ công công vẫn như vậy, không lúc nào rảnh rỗi," Thường ma ma nói lời tốt đẹp, Lộ công công này đã đi theo Hoàng thượng nhiều năm, dù là Hoàng hậu cũng phải kính ba phần.

 

"Nô tài mà, chủ tử còn bận rộn, làm nô tài sao có thể rảnh rỗi được," Lộ công công cười một tiếng: "Ma ma đến đây, là Lệ Phi nương nương có chuyện gì sao?" Nói chuyện với loại người này thật là tốn sức, nói hồi lâu cũng chưa thấy được mục đích, cứ vòng vo uốn lượn mãi.

 

Thường ma ma cũng cười theo: "Đây không phải là do nhiều ngày Lệ Phi không gặp Hoàng thượng sao, nương nương vô cùng nhớ nhung, đã bảo nô tỳ đến Càn Nguyên điện xem tối nay Hoàng thượng có đến được không?"

 

Vừa rồi còn nói bà ta úp úp mở mở, giờ lại trực tiếp đến mức khiến người đỏ mặt, không hổ là người bên cạnh Lệ Phi. Lộ công công cười khan mấy tiếng: "Vậy ngươi chờ ở đây một lát, ta vào bẩm với Hoàng thượng, chút nữa ra nói cho ngươi biết."

 

"Vậy phiền Lộ công công rồi," Thương ma ma nói, móc một túi thơm trong tay áo ra nhét vào tay hắn, cười cười nhưng không nói gì nữa.

 

Hừ, coi như biết điều. Lộ công công xoay người đi vào điện Càn Nguyên.

 

"Hoàng thượng, người của Thúy Vi cung đến."

 

"Biết rồi," Cảnh đế không rời mắt khỏi tấu chương: "Trả lời bà ta, nói hôm nay trẫm hơi bận, muộn một chút sẽ qua."

 

"Vâng," Lộ công công nghe vậy thì khom người lui ra.

 

"Sao rồi?" Thường ma ma thấy Lộ công công đi ra, vội đi lên trước hai bước, không phải mà bà gấp, mà là hôm nay mời không được thì ngày mai bà lại phải đến mời, dù sao mấy ngày này, Hoàng thượng nhất định phải đến cung Thúy Vi một lần.

 

"Xem như vận khí của ngươi tốt, tâm trạng của Hoàng thượng không tệ, đã trả lời," Lộ công công cố ý chần chờ.

 

Thường ma ma lại vội vàng móc một túi thơm trong ta áo ra đưa tới.

 

Lộ công công không hề từ chối mà nhận lấy, cười nói: "Ma ma khách khí như vậy, hôm nay Hoàng thượng hơi bận, nói muộn một chút mới qua được."

 

Thường ma ma cười, vẫn biết người ngự tiền lòng dạ đen tốt, đặc biệt là Lộ công công bên người Hoàng thượng: "Thật là đa tạ công công, vậy ta không làm phiền ngài nữa, ta phải nhanh báo tin tốt này cho Lệ Phi nương nương."

 

"Được, vậy ma ma đi thong thả," Lộ công công còn chưa nói xong thì đã quay đầu đi.

 

Hôm nay Cảnh đế đúng là đến muộn, qua giờ hợi mới ngồi kiệu đến cung Thúy Vi. Lúc đến cung Thúy Vi cũng không để thái giám thủ vệ hô lên, trực tiếp đi vào. Thường ma ma canh giữ cửa chính điện, thấy Hoàng thượng vội vàng bước nhanh về phía trước: "Hoàng thượng cát tường!"

 

"Đứng lên đi," Cảnh đế phất tay: "Lệ Phi đâu?"

 

Thường ma ma cười nói: "Lệ Phi nương nương đang ở trong phòng chờ Hoàng thượng ạ."

 

Lộ công công đi theo phía sau Hoàng thượng, có thể là đã biết trước đó, luôn cảm thấy Thường ma ma cười có chút đáng khinh.

 

"Ngươi lui ra đi," Cảnh đế cũng không để Tiểu Lộ Tử đi theo, đi thẳng vào trong. Vừa đến cửa nội thất, Cảnh đế đã nghe thấy tiếng từ bên trong truyền ra: "Ưm... A... Hoàng thượng... Thần thiếp muốn..."

 

 

Loading...