Sắc Đẹp Ma Quỷ - 36
Cập nhật lúc: 2024-07-15 11:59:09
Lượt xem: 16
Ái chà chà, thú vị thật!
Đương nhiên đó không phải là suy nghĩ của Lệ Hằng đâu, bởi vì cô bây giờ sợ còn không kịp, lấy đâu ra tâm trạng mà ái với chả chà. Rón rén bước đi, Lệ Hằng đang sợ giẫm phải những khúc xương kia lại có khi gặp thêm phiền phức cho nên né được thì cố mà né. Nào ngờ vừa né một cái, cô đã giẫm luôn vào một thứ gì đó.
Âm thanh vang lên dưới chân cô nghe như đã giẫm phải một thứ gì có nước rồi. Vội vã nhìn xuống thì quả đúng như vậy, Lệ Hằng đang giẫm lên một cái…mặt người.
“Giật mình…”
Lệ Hằng dù sao cũng đâu phải ma quỷ, bất thình lình giẫm lên cái mặt như thế này đâu phải chuyện nhỏ, quan trọng là cái mặt mà cô giẫm lên chính là không có bình thường một chút nào, nó chỉ là một khuôn mặt phẳng lì không có bất cứ ngũ quan nào cả. Mà lúc cô nhìn xuống lại thấy cái khuôn mặt đó giống như là đang chảy m.á.u ra, cũng là cái thứ âm thanh mà cô nghe được, tiếng m.á.u lẫn trong tiếng giày.
Bạn có cần tôi phát họa lại những gì mà Lệ Hằng đang nhìn thấy cho các bạn xem không, đảm bảo bạn sẽ ám ảnh cả tháng mất!
Đương nhiên Lệ Hằng cũng từng được tiếp xúc rồi, cô lập tức nhận ra đây chính là khuôn mặt của một người đã bị lột da. Bởi vì nó không phải chỉ là lột một lớp da mặt bình thường, cho nên đương nhiên không như những gì bạn vẫn nghĩ. Lột da mặt ở đây bạn không thể tưởng tượng được đâu, và cũng không hy vọng bạn sẽ tưởng tượng được, như vậy thế giới quan của bạn sẽ bị bóp méo mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./sac-dep-ma-quy/36.html.]
Lệ Hằng vẫn chưa biết làm thế nào cho phải thì cái mặt kia đột nhiên nhúc nhích, sau đó ẩn từ dưới đám xương xậu đột nhiên tay chân nhúc nhích, hóa ra là một người hoàn chỉnh đang ngồi dậy. Lệ Hằng cảm thấy không xong rồi, nhưng chỉ là không biết chạy đi đâu cho phải nên đành phải cắn răng đứng yên tại chỗ chịu trận.
Tiếp sau cái con người kia, xung quanh còn có thêm rất nhiều người không mặt nữa đồng loạt đứng dậy theo, bọn chúng đều như người mù, liên tục đưa tay về phía trước mặt quơ quàng tìm kiếm. Lúc ban đầu, Lệ Hằng còn không biết bọn họ đang tìm kiếm gì, cho đến khi cô nhìn thấy phía trước mặt bọn họ xuất hiện những thứ đang bay lơ lửng.
Vốn dĩ cảnh tượng người không mặt quơ quàng điên dại này đã đủ kinh dị lắm rồi, mà giờ khi nhìn rõ lại những thứ đang bay lơ lửng kia nữa thì đúng là không khỏi trụy tim. Lệ Hằng bưng miệng, cố nhịn để không phát ra tiếng động. Cô không cho rằng bản thân bị dọa đâu, mà cô đang nghĩ đến bản thân bị những kẻ cô lột mặt kia báo thù. Phàm cho dù là ai đi chăng nữa, một khi làm chuyện xấu nhất định sẽ nhột, mà Lệ Hằng đây còn làm chuyện ác, nhột là đúng.
Nhưng mà cái này cũng lạ lắm, Lệ Hằng cứ nghĩ đến đâu là cái thứ ấy sẽ ngay lập tức xuất hiện, thế mới tài. Ngay khi cô nghĩ đến đấy thì những người kia không bắt những cái da mặt bay lơ lửng kia nữa mà quay sang nhìn chằm chằm vào cô. Cho dù bọn họ hiện tại không có mặt đi chăng nữa nhưng mà Lệ Hằng vẫn cảm thấy hai con mắt sâu hòm trên mỗi gương mặt cứ nhìn chòng chọc vào cô. Sau đó…
Một tiếng bùng nổ vang lên, tai Lệ Hằng ong ong, cô cảm giác đầu óc mình mơ hồ, chỉ còn đôi mắt là có thể nhìn thấy rõ. Cô nhìn thấy những người kia bây giờ đang đưa tay cào cấu về phía trước và đang tiến lại gần cô hơn.
Một người, hai người, ba người…
Cả đám người đã đổ dồn vào cô, tay liên tục cào cấu lên mặt cô nhưng đang muốn tháo da mặt của cô xuống vậy.