Sạp Bói Xuyên Công Ty - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-04-12 23:59:43
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Họ quyết định tiến đến trước cổng cấm địa, dùng hết sức đẩy Lang Nhân và người phụ nữ kia vào trong, để Thanh Hồ dẫn đám hồ ly nhỏ chạy trốn.

Hồng Hồ làm một động tác tay, mấy con hồ ly phía sau lập tức hiểu ra, truyền lời cho con hồ ly tiếp theo.

Từng con một, không có con hồ ly nào nghi ngờ quyết định của tộc trưởng. Bọn trẻ là tương lai và hy vọng của Hồ Tộc.

Thanh Hồ nhận được tin, đôi mắt hơi đỏ lên, trong lòng gật đầu thật mạnh.

Tộc trưởng, tôi biết rồi. Tôi sẽ bảo vệ thật tốt tất cả những con hồ ly chưa trưởng thành. Mọi người nhất định phải sống sót trở ra.

Thanh Hồ bước từng bước về phía trước, càng đi càng lo lắng.

Những con hồ ly nhỏ trên lưng hắn nép sát vào nhau, vừa sợ hãi vừa nhìn Lang Nhân phía trước.

"Thật đáng sợ, tộc trưởng có đánh lại tên to con kia không?"

"Hắn cao to quá, cảm giác như chỉ cần một tát là có thể đập tôi thành bánh hồ ly."

"Oa oa oa, tôi còn chưa hóa hình, không muốn trở thành bánh hồ ly..."

Những con hồ ly nhỏ ríu ra ríu rít, có con sợ quá khóc lên.

Hôi Trí nghe thấy hết, hắn không ngăn cản, ngược lại còn rất vui.

Ha ha, hình tượng cao lớn uy mãnh đã trở lại rồi.

Hãy run rẩy đi! Hãy sợ hãi đi! Những con hồ ly nhỏ!

Khóe miệng Hôi Trí nhếch lên, đi đầy phong độ.

Bạch Mị nghi ngờ quan sát hắn, con sói này lại phát điên rồi.

"Nhìn gì mà nhìn?" Hôi Trí hắng giọng, "Đi mau, còn bao lâu nữa mới tới?"

"Sắp đến rồi." Bạch Mị nhìn về phía hang động trước mặt, "Chính là ở đó."

Hy vọng kế hoạch suôn sẻ, người phụ nữ kia đừng có nhảy ra phá đám.

Càng đến gần hang động, bầu không khí càng nặng nề.

Bốn chân của Thanh Hồ như bị đổ chì, mỗi bước đi đều cực kỳ khó khăn. Sắp phải chia tay với đồng tộc rồi.

Nếu thành công, ông ta sẽ dẫn những con hồ ly nhỏ ra thế giới bên ngoài sinh tồn.

Nếu không thành công, họ sẽ cùng tộc trưởng c.h.ế.t chung tại đây.

Những con hồ ly nhỏ cảm nhận được bầu không khí không đúng, ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u nhau thì thầm.

"Tôi thấy chúng ta sắp c.h.ế.t rồi..."

"Xùy xùy xùy, đừng nói điều xui xẻo. Bố tôi bảo, tộc trưởng rất lợi hại, bà ấy sẽ không để chúng ta chết."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Chết thì chết, c.h.ế.t rồi làm một con hồ ly quỷ tự do tự tại, chúng ta vẫn là bạn tốt."

"Ừ ừ, c.h.ế.t rồi chúng ta cũng phải làm bạn, ở cùng với bố mẹ và tộc trưởng."

Những con hồ ly nhỏ không hiểu c.h.ế.t là gì, chỉ mong mọi người đều không phải chia ly.

Bạch Thụy cúi gằm mặt, "Bạch Nhu mất tích rồi, không biết cô ấy còn sống hay đã chết?"

Một con tiểu hồ ly vỗ nhẹ vào tay cậu ta, "Xích Xích, đừng lo lắng, Tiểu Nhu Nhu nhất định vẫn còn sống, chúng ta chắc chắn sẽ tìm được cô ấy."

"Ừm ừm." Bạch Thụy nhìn về phía hang động ngày càng gần, trong mắt lóe lên một tia khác lạ, "Hy vọng cô ấy còn sống, dù sao cô ấy cũng đã từng cứu tôi."

Cách hang động mười mét, Bạch Mị đột nhiên dừng lại.

Hôi Trí quay đầu gầm lên: "Sao ngươi lại không đi nữa?"

"Nhóc Xám, đừng hung dữ như vậy." Bạch Mị khẽ vuốt tóc, "Hang động này là do thiên nhiên tạo thành, ta chưa từng vào và cũng không biết cách vào."

Hôi Trí hoàn toàn không nghe thấy lời giải thích phía sau, chỉ tập trung vào cách gọi.

"Đừng có gọi ta là Nhóc! Xám!"

"Ta không phải Nhóc Xám, ta tên là Hôi Trí."

Bạch Mị cười tươi, "Ta biết rồi, Nhóc Xám."

Người đàn bà kia vô cùng thận trọng, chưa tìm được mảnh vỡ thì không cho phép Lang Nhân g.i.ế.c bà ta.

Trước tiên phải khơi dậy mâu thuẫn giữa hai người này, lát nữa mới dễ thực hiện kế hoạch.

Hôi Trí vô cùng tức giận, "A a! Ta sẽ g.i.ế.c ngươi!"

Hắn hét lên, lao về phía Bạch Mị. Người đàn bà xoay quả cầu ma thuật, "Hôi Trí, dừng lại, mau tìm cách vào, ta đã cảm nhận được khí tức của mảnh vỡ."

Hôi Trí không thể kiểm soát mà dừng lại, hắn siết chặt nắm đ.ấ.m hét lên: "Cô lại dùng hắc ma pháp, cô không được phép dùng! Không được phép!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sap-boi-xuyen-cong-ty-sewd/chuong-124.html.]

"Câm miệng!"

Quả cầu ma thuật trong tay người phụ nữ tỏa ra một luồng ánh sáng màu xanh lá.

Hôi Trí ngã phịch xuống đất khóc lớn, "Tiểu Hoa Hoa, tại sao em lại bỏ tôi? Tại sao lại không cần tôi? Tại sao lại yêu anh họ tôi Nhóc Đen?"

"Hu hu hu, rõ ràng là Nhóc Xám mạnh hơn Nhóc Đen, tại sao em không yêu Nhóc Xám chứ..."

Bạch Mị: "..."

Con Lang Nhân này đúng là ngốc.

"A a!" Hôi Trí ôm mặt hét lên, hình tượng cao lớn uy mãnh của hắn lại bị phá hủy.

Con mụ c.h.ế.t tiệt này, quả cầu ma thuật c.h.ế.t tiệt này!

Một giọng khàn đục khó nghe vang lên, "Mau lên."

Hôi Trí tức giận mà không thể làm gì, đàn ông thực thụ phải nhịn.

Hắn bước về phía cửa hang đá, "Tiểu hồ ly, nói ta nghe, làm sao mở được cửa?"

"Không biết."

Bạch Mị khoông tay đứng một bên, ánh mắt luôn dừng lại trên người đàn bà kia.

Hồng Hồ và Hoàng Hồ trao đổi ánh mắt, từ từ tiếp cận người đàn bà từ phía sau.

Thanh Hồ chăm chú nhìn vào cửa hang đá, chuẩn bị đưa tiểu hồ ly bỏ chạy.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Bạch Mị đột nhiên lên tiếng, "Nhóc Xám, ngươi mạnh như vậy, thử đập nát cái cửa này xem?"

"Nghe hợp lý đấy, hôm nay để các ngươi chứng kiến sức mạnh của tộc Lang Nhân."

Hôi Trí ngửa mặt lên trời hú ba tiếng, rồi đ.ấ.m một cú vào cửa đá.

Chỉ trong chớp mắt, mặt đất rung chuyển, trên cửa đá xuất hiện một vết nứt dài.

Bạch Mị vẻ mặt nghiêm trọng, con Lang Nhân này dù không thông minh, nhưng sức mạnh thật sự rất ghê gớm.

Bà ta và đám hồ ly gộp lại không đập nổi cửa đá, thế mà Lang Nhân lại có thể đ.ấ.m vỡ cửa chỉ với một cú.

Hôi Trí vui mừng khôn xiết, "Quả nhiên có tác dụng."

Bụp bụp bụp!

Hắn tung thêm ba cú đấm, cửa đá vỡ nát.

Hôi Trí chống nạnh cười lớn, "Ha ha ha, ta quả nhiên là Lang Nhân mạnh nhất thế giới."

Chính vào lúc này, Bạch Mị cực nhanh bay tới, hất hắn vào trong hang.

Đồng thời, Thanh Hồ liều mạng chạy xuống núi, Hoàng Hồ và Hồng Hồ dẫn đầu đám hồ ly trưởng thành bao vây người đàn bà kia.

Người đàn bà giật mình, "Không xong rồi, Hôi Trí!"

Hôi Trí vừa định động đậy thì bị Bạch Mị giữ chặt lại, "Ngươi không muốn là người đầu tiên tìm được mảnh vỡ sao? Chẳng lẽ ngươi muốn mãi mãi bị người đàn bà kia sai khiến?"

"Ta sẽ dẫn ngươi đi tìm mảnh vỡ, từ giờ ngươi sẽ là công thần, không cần phải nghe lời người đàn bà đó nữa."

Hôi Trí động đậy đầu óc thông minh, "Có lý, người đàn bà đáng c.h.ế.t đó dựa vào đâu mà sai khiến Lang Nhân vĩ đại?"

Hắn nằm bẹp xuống đất giả chết, người đàn bà tức điên lên, tên ngốc này trúng kế của người khác mà vẫn không biết.

Cô ta nhìn Thanh Hồ đang dần biến mất, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, "Các người chạy không thoát đâu."

Đêm nay, không một con hồ ly Đông Bắc nào có thể sống sót ra ngoài.

Chạy đi, chạy đi, lát nữa các người sẽ biết thế nào là tuyệt vọng thực sự!

Người phụ nữ điềm tĩnh đứng tại chỗ, khẽ hừ một tiếng đầy khinh miệt: "Ta muốn xem các ngươi định giở trò gì?"

Hoàng Hồ và Hồng Hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn ở người phụ nữ này, nhưng không có thời gian để suy nghĩ thêm.

"Cùng lên nào!"

Những con hồ ly còn lại đồng loạt xông tới cô ta. Người phụ nữ nhắm mắt, lẩm nhẩm một đoạn chú ngữ phức tạp.

Quả cầu phép thuật phát ra ánh sáng chói lòa, khiến lũ hồ ly cứng đờ tại chỗ, không thể cử động.

Người phụ nữ bật ra vài tiếng cười từ cổ họng: "Hừm, tất cả vào trong cho ta!"

Trong chớp mắt, người phụ nữ xuất hiện trước cửa hang, đám hồ ly bị hất mạnh vào tường.

Hoàng Hồ và Hồng Hồ phun ra một ngụm máu, thầm nghĩ người phụ nữ này thật mạnh, có thể còn mạnh hơn cả Lang Nhân.

Người phụ nữ từng bước tiến vào, như một tử thần giữa màn đêm.

Bạch Mị đứng chắn trước mặt đám hồ ly: "Các ngươi muốn tìm mảnh vỡ, ta đã đưa các ngươi tới đây rồi, xin hãy tha cho tộc nhân của ta."

Loading...