Sạp Bói Xuyên Công Ty - Chương 344
Cập nhật lúc: 2025-04-17 13:27:04
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trang Nghị cuối cùng cũng hiểu toàn bộ câu chuyện.
Bác hai muốn xin bát tự của chị anh ta để kết âm thân, nhưng mẹ anh ta lại vô tình đưa bát tự của anh ta ra.
Vì thế, Đoàn Dân mới tìm đến anh ta.
Làm gì có người cha mẹ nào lại muốn con trai mình cưới một người đàn ông?
Hóa ra ngay từ đầu đã là hiểu lầm.
Vì chị gái mà gánh một kiếp nạn, Trang Nghị hoàn toàn chấp nhận được.
“Mẹ không cố ý đâu, trong hoàn cảnh đó mẹ luống cuống nên mới nói ra. bác hai có tìm đến con không?”
Trang Nghị lắc đầu: “Không, sau này mẹ nên hạn chế qua lại với bác hai, ông ấy không có ý tốt đâu.”
“Mẹ nhớ rồi, tối hôm bác hai rời đi, mẹ đã trằn trọc cả đêm không ngủ, còn đến gặp bà thầy bói trong làng hỏi xem, bát tự không thể dễ dàng tiết lộ. Con thực sự không sao chứ?”
“Không sao đâu.” Trang Nghị thở phào nhẹ nhõm.
Tình thương của mẹ có, nhưng không nhiều lắm.
Hiểu lầm được gỡ bỏ, Trang Nghị căn dặn mẹ mình không nên quan tâm đến chuyện của bác hai, rồi dứt khoát tắt điện thoại.
Anh ta bặm môi: “Đại sư, chuyện bác hai của tôi…”
Lâm Khê nói: “Có bộ phận chuyên trách sẽ xử lý. Tự ý lấy trộm bát tự hoặc t.h.i t.h.ể người khác để kết âm thân là vi phạm pháp luật.”
Một số người cho rằng con mình đã mất sẽ cô đơn dưới cõi âm, nên chọn một người phụ nữ phù hợp để hai người kết âm thân.
Kiểu hôn nhân này không được luật lệ của dương gian lẫn âm gian công nhận, thuộc hành vi phạm pháp.
Nếu đối tượng kết âm thân vẫn còn sống, ngày qua ngày tiếp xúc với âm khí của quỷ, cơ thể không chịu nổi, cuối cùng cũng sẽ c.h.ế.t sớm.
Người và quỷ âm dương cách biệt, định sẵn là không có duyên phận.
Lâm Khê khẽ ho một tiếng: “Chuyện này xem như xong.”
Quý Hành lập tức hiểu ý, lấy mã QR ra đặt trước mặt Trang Nghị: “Tiền quẻ, bao nhiêu nhỉ?”
Lâm Khê bổ sung: “Cộng thêm bùa đánh quỷ, tổng cộng hai vạn.”
“Cảm ơn đại sư đã ra tay cứu giúp.” Trang Nghị mau chóng chuyển khoản, không chút than phiền.
So với mạng sống thì hai vạn không đáng là bao.
Vừa chuyển tiền xong, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.
Cộc cộc cộc!
Nghe âm thanh đó, Trang Nghị không khỏi run rẩy: “Ai vậy?”
“Mở cửa đi, kiểm tra đồng hồ nước.”
Trang Nghị thắc mắc: “Kiểm tra đồng hồ nước gì chứ?”
Lâm Khê liếc nhìn anh ta: “Ra mở cửa đi, là bạn của tôi.”
Trang Nghị ngoan ngoãn mở cửa, bên ngoài là một cô gái ăn mặc kỳ lạ, trên cổ tay đeo một chuỗi chuông.
Cô ấy đi đến đâu, chuông kêu leng keng theo bước chân.
Trang Nghị lắp bắp: “Mời… mời vào.”
Khương Viện Viện tròn mắt nhìn: “Để tôi xem hôm nay lại là ai xui xẻo gặp phải sự kiện kỳ dị nữa đây.”
Từ ngày chị đại xuống núi, thành tích của cục Quản lý Đặc biệt tăng vọt, một tháng năm sáu vụ án lớn, trong khi trước đây nửa năm cũng không gặp nổi một vụ.
Thành tích của cô ấy dẫn đầu cục, trở thành số một.
Ánh nhìn của cô ấy quá đỗi trực diện khiến Trang Nghị rụt cổ lại: “Không sai, là tôi.”
Khương Viện Viện săm soi anh ta kỹ lưỡng: “Vụ gì thế?”
Trang Nghị đỏ mặt: “Kết âm thân.”
“À, một người đàn ông kết âm thân với nam quỷ.” Khương Viện Viện hơi ngạc nhiên một lát, rồi vui vẻ chấp nhận: “Đối tượng của anh… ối, phi phi phi, con quỷ gây rối đâu rồi?”
Trang Nghị chỉ vào những mảnh vỡ trên sàn nhà: “Hắn bị đánh nát rồi.”
Khung cảnh rất dữ dội, Khương Viện Viện đã quá quen thuộc, thành thục dọn dẹp hiện trường, lấy dây trói chặt cái đầu của con quỷ lại.
Đoàn Dân giận dữ trợn trắng mắt: “Thả ta ra!”
Khương Viện Viện xé bùa định thân xuống: “Nghi phạm có gì cần biện bạch không?”
Đoàn Dân lải nhải một tràng: “Ta thừa nhận quấy nhiễu nhân loại, nhưng ngươi không có quyền quản quỷ, ta muốn về địa phủ báo với Hắc Bạch Vô Thường.”
Khương Viện Viện khinh bỉ hừ một tiếng: “Ngươi mà cũng đòi gặp đại nhân Hắc Bạch Vô Thường?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sap-boi-xuyen-cong-ty-sewd/chuong-344.html.]
“Chị đây đích thân dẫn ngươi xuống địa phủ ngồi tù.”
Cô ấy nhét giẻ vào miệng con quỷ, nhét hắn vào balo: “Chị đại, âm khí trong phòng đã được thanh tẩy, tôi đưa con quỷ này đi.”
Lâm Khê gật đầu: “Vất vả rồi.”
“Không vất vả, sau này có việc tốt thế này, nhớ gọi tôi nhé.” Khương Viện Viện quay sang người đàn ông bên cạnh: “Anh cũng cần theo tôi một chuyến.”
“Được thôi.” Trang Nghị bước theo: “Còn cha mẹ của Đoàn Dân thì sao?”
Khương Viện Viện ngáp dài: “Cả nhà vào ngồi tù. Cục Quản lý Đặc biệt chuyên trách xử lý sự kiện huyền bí, anh sẽ được giải quyết ổn thỏa.”
Kết âm thân dính líu đến nhiều chuyện, phải điều tra xem cha mẹ của Đoàn Dân vì sao tìm đến nhà Trang Nghị, pháp sư tà đạo nào đã thực hiện nghi lễ này.
Chuỗi công việc phải truy tận gốc, đêm nay lại thêm một lần thức khuya.
Khương Viện Viện vẫy tay: “Chị đại, gặp lại sau.”
“Tạm biệt.” Lâm Khê giục: “Tiểu Hành Tử, chúng ta cũng đi thôi.”
“Dạ.” Quý Hành lái xe đưa chị đại về.
Thần Toán Đường.
Các ông các bà đứng ở cửa, thấy hai người về liền xúm lại, mắt sáng ngời ánh lên vẻ hóng hớt.
“Đại sư ơi, chuyện của cậu trai trẻ đó sao rồi?”
Lâm Khê căn dặn: “Tiểu Hành Tử, kể đi, ta uống ngụm nước.”
Quý Hành hào hứng kể chuyện: “Chuyện này dài lắm, để tôi kể vắn tắt…”
Giang Tế ngồi bên trong, không động đậy.
Tô Tử Khôn tò mò không chịu được: “Chúng ta qua nghe thử xem.”
Giang Tế lạnh lùng đáp: “Không có gì đáng nghe đâu, kịch bản cậu đọc còn hấp dẫn hơn.”
“Cậu không hiểu rồi, đời thật nhiều khi còn kịch tính hơn kịch bản.” Tô Tử Khôn vươn dài cổ: “Trực giác của người quản lý mách bảo, chuyện của cậu trai đó chắc chắn là cực kỳ hấp dẫn.”
Giang Tế hạ mắt, nét mặt có chút u buồn: “Cậu tự đi đi, tôi không đi.”
Tô Tử Khôn thu chân lại, mắt đảo quanh: “Thôi không đi nữa. Chúng ta đến gặp đại sư trò chuyện, đi đi đi.”
Giang Tế bị anh ta kéo lùi lại, tức giận nói nhỏ: “Buông ra!”
Tô Tử Khôn đã đứng trước mặt Lâm Khê, nở nụ cười rạng rỡ: “Đại sư, tôi có tay nghề massage rất giỏi, có mệt không? Hay để tôi bóp vai cho?”
Lâm Khê quay đầu lại: “Không cần. Hai người có việc gì à?”
“Tôi thật sự có chuyện muốn hỏi đại sư.” Tô Tử Khôn xoa xoa tay, nụ cười trở nên nham nhở: “Chuyện của cô và chồng cô… ưm ưm ưm…”
Giang Tế lập tức bịt miệng anh ta, kéo anh ta đi: “Không có gì, em đừng bận tâm đến anh ta.”
Một lúc sau, các ông bà nghe xong chuyện đều thỏa mãn trở về chỗ ngồi.
Tô Tử Khôn nhăn nhó: “Hại tôi không những không nghe được chuyện, còn đắc tội với đại sư.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Tế cảnh cáo: “Đừng có ý đồ xấu xa.”
Tô Tử Khôn bĩu môi: “Cậu không tò mò chồng của đại sư là ai à? Đó là em rể của cậu đấy.”
Giang Tế đương nhiên tò mò, nhưng không muốn gặp mặt.
Nếu lỡ như em gái anh ta lấy phải một kẻ tồi tệ, anh ta sẽ không nhịn được mà thuê người đánh c.h.ế.t hắn.
Thôi, vẫn là không gặp thì hơn.
Tô Tử Khôn nhìn chằm chằm người bên cạnh, quyết định ngày mai sẽ đi điều tra, cho anh ta một niềm vui lớn.
Quý Hành lấy sổ ra, tiếp tục điểm danh: “Người tiếp theo… người cuối cùng…”
Còn lại mười chín quẻ, Lâm Khê bận rộn không ngơi nghỉ, hầu hết đều liên quan đến sự kiện huyền bí.
Giải quyết xong mọi chuyện, cô ngả người trên ghế nghỉ ngơi: “Hết rồi hả?”
“Hết rồi.”
Quý Hành đóng sổ lại: “Chị đại, mai có cần sắp xếp người không?”
“Không cần.” Lâm Khê vươn vai, thản nhiên nói: “Thông báo một chuyện, tôi quyết định nghỉ dài nửa tháng, mọi người không cần đến đây nữa.”
Lời vừa dứt, các ông các bà lập tức xôn xao.
“Đại sư ơi đừng mà, cô đi rồi, chúng tôi lấy gì giải trí, ăn cơm cũng mất ngon…”
“Đại sư, sao lại không đến nữa?”
Lâm Khê vừa định giải thích thì ngoài cửa xuất hiện một bóng người cao lớn, chậm rãi tiến về phía cô.
“Khê Khê phải đi cùng tôi một chuyến, xin lỗi mọi người.”