Sạp Bói Xuyên Công Ty - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-04-19 23:59:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần này, nó biến thành bốn bức tượng, không còn bộ dạng cợt nhả mà hoảng hốt không dám khiêu khích người phụ nữ trước mặt.

Sức mạnh không đầy đủ, nó không thể phân tách vô hạn.

Nếu đây là bản thể của nó... Đáng tiếc, nó không phải.

Bức tượng nghiến răng hét lên:

“Cô gái, dừng tay! Có muốn biết chuyện khi cô còn nhỏ không?”

Lâm Khê lạnh lùng đáp:

“Không muốn.”

Nhìn kiếm khí lại ập tới, bức tượng hoảng loạn hét lớn:

“Ta cảm nhận được trên người cô có khí tức của đồng loại!”

“Cùng một gốc mà sinh ra, hà tất phải tàn sát lẫn nhau?”

“Cô và ta là đồng loại!”

Thứ đó vốn không phải là tượng thần, mà là một mảnh vỡ đen tuyền, vô tình rơi vào hố chôn tập thể. Qua thời gian, nó dần dần sinh ra ý thức riêng.

Giống như tất cả những kẻ phản diện khác, nó cũng có một giấc mơ vĩ đại: biến cả thế giới trở thành bóng tối.

Ánh sáng là hư ảo, bóng tối mới là chân lý.

Vân Mộng Hạ Vũ

Để thực hiện giấc mơ ấy, nó đã lang thang nơi nhân gian suốt mấy trăm năm, rồi vô tình phát hiện một ngọn núi tuyệt diệu. Dưới ngọn núi ấy, hóa ra là xác của một con thần long.

Rồng sao? Đúng là một loài đáng ghét.

Tại sao ghét?

Không có lý do gì cả, chỉ đơn giản là không ưa.

Vậy nên nó biến thành tượng thần, bắt một con người làm thuộc hạ, chiếm lấy địa bàn của rồng.

Lúc bận thì hấp thụ long khí, lúc rảnh rỗi thì g.i.ế.c vài con người nhỏ bé, thỉnh thoảng còn đi ăn trẻ con.

Những con người ngu ngốc ấy, nó nói gì họ cũng tin.

Ngày tháng trôi qua thật nhàn nhã, cho đến một ngày, tất cả đã thay đổi.

Hai mươi năm trước, tượng thần đứng trong từ đường, như thường lệ quan sát những đứa trẻ mới sinh của nhà họ Giang.

Trong số đó, có một bé gái đã thu hút sự chú ý của nó.

Đôi mắt to tròn như trái nho, hàng lông mi dài cong vút, vẻ ngoài đáng yêu vô cùng.

"Con non của loài người, chẹp chẹp ~"

"Đói quá, muốn ăn quá đi ~"

"Ừm, có một mùi rất quen thuộc."

Tượng thần ghé sát lại nhìn, gương mặt lập tức thay đổi.

Đó là mùi của nó!

Đứa bé gái loài người này lại mang mùi giống nó!!

Nó là gì đây…?

Tượng thần động não suy nghĩ: “Tại sao con non loài người này lại mang khí tức của ta? Chẳng lẽ đây là con của ta sau một đêm lỡ lầm? Nhưng ta lỡ lầm từ bao giờ?”

“Ta là tượng thần, làm sao có thể sinh con được.”

“Chỉ có một sự thật, nó đã sinh ra ta.”

“Xì! Ta là tượng thần độc nhất vô nhị trên thế giới, là Trư Trư Bổng duy nhất trên đời.”

“Tại sao nó lại trở thành con người, còn ta thì phải trốn trong bóng tối, lén lút cướp long khí?”

Tượng thần lẩm bẩm, càng nghĩ càng không cam lòng, liền giơ móng vuốt sắc nhọn định moi t.i.m cô bé ra.

“Nếu ngươi giống ta, vậy thì…”

Tượng thần l.i.ế.m môi. “Ăn ngươi thôi.”

Nhưng đứa bé gái dường như không nhận ra nguy hiểm đang đến gần, phát ra những âm thanh bi bô đáng yêu.

“Yy ya ya…”

Tượng thần sững lại, trong đầu lóe lên những hình ảnh mơ hồ, một ý nghĩ mạnh mẽ trỗi dậy từ sâu thẳm.

Tự sát! Phải tự sát ngay lập tức!!

Đứa bé gái loài người này không ổn chút nào, nó sẽ nuốt chửng ta.

Tượng thần vội vàng bỏ chạy, chỉ để lại năm chữ:

“Không thể để con bé sống.”

Người nhà họ Giang đã làm thế nào đó, để từ đó nó không còn gặp lại đứa trẻ kỳ lạ ấy nữa.

Không ngờ, hôm nay cô bé đó đã quay trở lại.

Tượng thần lặp lại hai lần: “Cô và ta là đồng loại, chúng ta là đồng loại.”

Lâm Khê hơi khựng lại.

Đồng loại?

Giang Tế phản bác: “Cô ấy là em gái tôi, còn ngươi là một tượng thần xấu xí, chẳng có điểm nào giống cả.”

“Tượng thần xấu xí, đừng có nói bậy.”

Giang Trì giơ khẩu s.ú.n.g săn quỷ, bước đến bên Lâm Khê, giọng kiên định: “Chị, chị mãi mãi là chị gái của em.”

Giang Đình vẫn đứng trong góc, ánh mắt dõi theo tượng thần, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Không ai để ý rằng, anh ta đang cười.

Bốn bức tượng thần chống nạnh: “Năm xưa ta tha cho cô một mạng, hôm nay cô cũng tha cho ta đi, không đánh nữa không đánh nữa.”

Nội tâm Lâm Khê không hề d.a.o động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sap-boi-xuyen-cong-ty-sewd/chuong-421.html.]

Mảnh vỡ này hóa tinh, không chỉ biết lừa người, mà còn là kẻ đã sắp đặt tất cả mọi chuyện của nhà họ Giang.

Lời của nó, một chữ cũng không đáng tin.

Lâm Khê chỉ tin vào chính mình và Phó Kinh Nghiêu.

Cô vung thanh kiếm đào một nhát.

Bụp!

Tượng thần lại c.h.ế.t thêm một lần nữa.

Bốn biến thành tám, nhưng kích cỡ thì nhỏ hơn một chút.

Tượng thần há miệng, gào thét giận dữ: “Chúng ta là đồng loại, cô có nghe thấy không?”

Lâm Khê nghiêm giọng: “Ta là ai, ngươi không có tư cách đánh giá!!!”

Tượng thần hừ hai tiếng: “Xét về tình đồng loại, năm xưa ta không g.i.ế.c cô khi còn bé, biết vậy…”

Con người này thật kỳ lạ, nó không thể g.i.ế.c cô.

Thậm chí, cô sẽ g.i.ế.c nó.

Trước đây, cô dường như đã g.i.ế.c nó rồi.

Không đúng! Người cô g.i.ế.c không phải là nó.

Sao cô có thể g.i.ế.c nó được chứ?

Bọn họ là đồng loại mà.

Tượng thần không hiểu, ký ức quá khứ quá mơ hồ, chỉ lờ mờ thấy bóng tối, sự tan vỡ và ánh hào quang.

Không hiểu thì thôi, tiếp tục thực hiện giấc mơ vậy.

Nó đã tạo ra một trận pháp vĩ đại, không chỉ thao túng con người mà còn giúp nó có được sức mạnh.

Vĩ đại thật!

May mắn là hôm nay trận pháp đã hoàn thành, nếu không mấy cú vừa rồi đã khiến nó c.h.ế.t toi rồi.

Tám tượng thần thè lưỡi: “Đến g.i.ế.c ta đi, cô không g.i.ế.c nổi đâu, hay là gia nhập ta đi…”

Lâm Khê xoay kiếm một vòng, tạm nghỉ một lát.

Vấn đề hiện tại là làm sao tiêu diệt ý thức của mảnh vỡ này.

Kiếm khí c.h.é.m đứt cơ thể tượng thần, một thành hai, hai thành bốn, bốn thành tám.

Chém mãi cũng vô ích, phải tìm ra điểm yếu của tượng thần.

Thấy cô không hành động, tượng thần tưởng đã lừa được cô, liền hớn hở cười lớn: “Ha ha, cô chịu thua rồi.”

Lâm Khê vung tay, tỏ vẻ mệt mỏi: “Phân thân của ngươi nhiều quá, làm sao g.i.ế.c hết được.”

Tám tượng thần đồng loạt ưỡn ngực, gương mặt đầy vẻ tự hào: “Đây là tuyệt kỹ độc môn của ta, đương nhiên là lợi hại.”

“Không có sự cho phép của ta, các ngươi không thể rời khỏi trận pháp, cũng không đánh bại được ta.”

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Lâm Khê, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Chi chít những cái tên phủ kín bầu trời, ánh sáng đỏ rực bao trùm mặt đất.

Những linh hồn của người nhà họ Giang vẫn chưa biến mất, thậm chí còn đỏ hơn trước.

Lâm Khê hiểu ra: “Trận pháp là nguồn sức mạnh của ngươi.”

Tượng thần theo phản xạ phủ nhận: “Không phải không phải, cô nhầm rồi.”

Hỏng rồi, lộ rồi.

Con người quả nhiên xảo quyệt, cô ta là kẻ xảo quyệt nhất.

Người phụ nữ này tuyệt đối không thể đoán ra mắt trận ở đâu.

Trận pháp còn, nó sẽ bất tử.

Chơi lá bài cuối cùng, nó nhất định sẽ thắng.

Lâm Khê nhếch môi: “Ta giỏi nhất là phá trận pháp, thử xem nhé.”

Cô giương kiếm, chĩa thẳng lên bầu trời.

Khí thế ấy không thể ngăn cản, dường như muốn phá tan trận pháp.

Ánh mắt tượng thần lóe lên ánh đỏ nhạt, tiếng cười đầy điên cuồng: “Ha ha ha, loài người ngu ngốc, nhìn phía sau cô kìa.”

“Nếu cô phá hủy trận pháp, ta sẽ g.i.ế.c người thân của cô.”

Giang Tế và Giang Trì ngã xuống đất, khuôn mặt hiện rõ vẻ đau đớn.

Giang Đình đứng giữa họ, trong mắt không có lấy một tia cảm xúc, sát khí lan tràn.

Tượng thần kích động gào lên: “Loài người ngu xuẩn, từ khi các ngươi bước vào từ đường này, mọi hành động đều nằm trong tầm mắt của ta.”

“Không ngờ đúng không?”

“Giang Đình là thuộc hạ trung thành và đắc lực nhất của ta, ha ha ha.”

Giang Tế không dám tin, ngẩng đầu nhìn người đàn ông lạnh lùng phía trên: “Anh cả, anh… tại sao?”

Trong ấn tượng của anh ta, anh cả lúc nào cũng không biểu lộ cảm xúc, nhưng luôn là một người anh trai xuất sắc.

Bố nhút nhát, mẹ yếu ớt, cả gia đình lớn đều dựa vào anh cả chống đỡ.

Hồi nhỏ, Giang Tế bị bố đánh, anh cả đêm khuya lén lút giúp em trai bôi thuốc, sau đó mắng em trai một trận.

Lớn lên, Giang Tế khăng khăng muốn làm diễn viên, bị các chú bác cười nhạo, anh cả giúp Giang Tế thực hiện ước mơ.

Khi Giang Tế vi phạm hợp đồng, anh cả trả tiền.

Khi Giang Tế tùy hứng, anh cả thu dọn tàn cuộc.

Khi Giang Tế bị bắt nạt, anh cả đòi lại công bằng...

Giang Tế không thể tin rằng anh cả lại cùng phe với tượng thần, là kẻ phản diện giấu mặt sâu nhất.

Loading...