SAU KHI BỊ ÉP CHIA TAY, TÔI MANG THAI CON CỦA BẠN TRAI CŨ - Chương 9: Còn có Y Y

Cập nhật lúc: 2025-04-10 02:43:31
Lượt xem: 150

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì đây là nơi hẻo lánh, từ Cẩm Vân Các ra ngoài, Tần Hoạ “đội cái nắng trưa gay gắt” đi bộ một đoạn dài mới bắt được xe taxi. Vừa lên xe, cả người cô đã đẫm mồ hôi.

 

Về đến nhà, cô lập tức lao vào phòng tắm tắm rửa. Khi bước ra, đang định lấy máy sấy tóc thì mới chợt nhìn thấy kiện hàng giao nhanh nội thành đặt trên tủ.

 

Hôm qua về nhà, cô tiện tay đặt nó ở đó, sau đó lại mải mê gọi video với Y Y nên hoàn toàn quên béng đi mất.

 

Tần Hoạ lắc lắc chiếc hộp, đoán mãi cũng không ra bên trong là gì.

 

Cô lấy kéo mở hộp, bên trong đổ ra một xấp ảnh dày cộp.

 

Từng tấm từng tấm, nhân vật chính trong ảnh đều là Châu Thế Khải, cùng những người phụ nữ khác nhau ra vào đủ kiểu nơi chốn, tấm nào cũng rõ nét đến từng chi tiết.

 

Tần Hoạ vừa lật xem vừa tặc lưỡi, không ngờ bề ngoài Châu Thế Khải thì nghiêm chỉnh mà sau lưng lại phong lưu đa tình đến thế.

 

Chỉ là loại ảnh này, tại sao lại được gửi đến tay cô?

 

Khi cô đang hoang mang thì điện thoại bỗng “ting” một tiếng.

 

Tần Hoạ cầm lên xem, là tin nhắn từ Châu Thế Khải gửi qua WeChat.

 

[Tần tiểu thư, mạo muội quấy rầy, xin hỏi cô có quen biết tổng giám đốc Giang không?]

 

Tim Tần Hoạ chợt lỡ một nhịp, mặt cũng bất giác đỏ bừng.

 

[Không rõ anh Châu nói là vị Giang nào?]

 

Châu Thế Khải: [Thiếu gia tập đoàn Giang Thị, Giang Cảnh Sơ.]

 

Vừa thấy cái tên đó, lòng Tần Hoạ thoáng chấn động, nhất thời chẳng biết nên trả lời thế nào.

 

Cái tên Giang Cảnh Sơ ở Bắc Thành từ trước đến nay luôn là biểu tượng của tài sản và quyền lực, ai ai cũng muốn tạo quan hệ với anh.

 

Ngoại trừ Tần Hoạ.

 

Trước kia mới quen Giang Cảnh Sơ, cô một lòng một dạ tránh xa. Khi đó, cô chỉ là một nữ sinh bình thường từ một thị trấn nhỏ lên thành phố học đại học.

 

Giang Cảnh Sơ quá sắc sảo, quá rực rỡ, cô luôn cảm thấy họ không cùng một thế giới.

 

Mà hiện tại, cô vẫn không muốn bản thân dính dáng gì đến anh. Chỉ bởi vì, trong mắt Giang Cảnh Sơ lúc này, có lẽ cô chẳng khác nào một vết nhơ vừa đáng xấu hổ vừa đáng căm hận.

 

Tần Hoạ không rõ Châu Thế Khải hỏi chuyện này là có ý gì nhưng nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn chỉ đáp ba chữ: [Không quen biết.]

 

Châu Thế Khải cầm điện thoại, nhìn ba chữ lạnh lẽo hiện trên màn hình, bất giác trầm ngâm.

 

Tần Hoạ nói không quen Giang Cảnh Sơ nhưng phản ứng của Giang Cảnh Sơ khi nghe đến tên cô hôm nay rõ ràng là có ẩn tình gì đó.

 

Anh cũng là kẻ liều mạng vớt lấy cơ hội cuối cùng, không muốn bỏ lỡ dù chỉ một phần vạn khả năng. Nghĩ ngợi một hồi, anh kể lại toàn bộ chuyện Giang Cảnh Sơ đột nhiên hủy hợp tác với Châu Thị cho Tần Hoạ nghe.

 

Cuối cùng, anh vô cùng chân thành gửi thêm một tin nhắn nữa: [Tôi nói với cô Tần chuyện này cũng không có ý gì khác. Nếu cô thực sự có quen biết tổng giám đốc Giang thì mong cô có thể giải thích giùm một lời, tôi không biết hành động nào đó của tôi đã khiến tổng giám đốc Giang hiểu lầm. Nếu không, cô Tần cứ coi như tôi uống say, gửi vài lời oán than công việc, nghe chơi thôi cũng được.]

 

Tần Hoạ xem xong mọi chuyện đầu đuôi, còn điều gì không hiểu nữa chứ?

 

Tóm lại, toàn bộ sự việc bắt nguồn từ lần trước ở Hằng Phong Gia Uyển, Giang Cảnh Sơ đã hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Châu Thế Khải.

 

Để rồi sau đó trong buổi tiệc, khi tận mắt thấy Châu Thế Khải “bắt cá hai tay”, anh liền hủy hợp tác với Châu Thị.

 

Tần Hoạ dĩ nhiên không cho rằng Giang Cảnh Sơ làm vậy là vì bênh vực cô.

 

Chẳng qua là vì anh ta bị ảnh hưởng bởi cô, ghét cái chuyện “bắt cá hai tay” kia mà thôi.

 

Còn đống ảnh này, cùng với những lời mỉa mai anh nói ở Cẩm Vân Các hôm nay, chẳng qua chỉ là đang châm chọc cô: Cô cũng có ngày hôm nay.

 

Nghĩ thông suốt mọi chuyện, trái tim Tần Hoạ như bị người ta nhào nặn qua lại, cảm giác chẳng thể diễn tả thành lời.

 

Cô rũ mắt, ngồi lặng trên ghế sofa hồi lâu mới nhắn lại cho Châu Thế Khải một câu: [Xin lỗi, tôi không giúp được.]

 

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Hôm sau, Tần Hoạ cùng Tống Á Lệ đến Vinh Thịnh Hoa Phủ để đo đạc căn hộ tân hôn của Kỷ Tĩnh Nhã và Giang Cảnh Sơ.

 

Đây là một căn hộ cao cấp có diện tích hơn năm trăm mét vuông, cực kỳ sang trọng, Kỷ Tĩnh Nhã đích thân chờ họ tại chỗ.

 

Cô vừa đi cùng họ đo đạc vừa trao đổi về ý tưởng và nhu cầu thiết kế.

 

“Khu này tôi muốn làm thành một thư phòng lớn, bình thường có thể đọc sách, làm việc ở đây.”

 

Tống Á Lệ cười gật đầu đồng tình: “Vị trí này rất ổn, hướng sáng tốt, ánh nắng sẽ tràn ngập cả căn phòng. Đến lúc đó, tôi sẽ thiết kế thêm một góc thư giãn cho cô và anh Giang, đọc sách mệt rồi có thể ngồi đây ngắm cảnh ngoài cửa sổ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-bi-ep-chia-tay-toi-mang-thai-con-cua-ban-trai-cu/chuong-9-con-co-y-y.html.]

Kỷ Tĩnh Nhã mỉm cười dịu dàng, không nói gì thêm.

 

Tần Hoạ im lặng ghi chép vào sổ nhưng trong lòng lại đang nghĩ: Giang Cảnh Sơ đọc sách?

 

Cô thật chẳng tưởng tượng nổi cái cảnh tượng ấy.

 

Trước kia nhà anh cũng có thư phòng, cả một bức tường kín sách nhưng toàn là để trưng.

 

Chỉ khi Tần Hoạ đến, căn phòng ấy mới thực sự được sử dụng.

 

Nhưng mỗi lần cô ngồi đọc sách trong đó, chưa đến một tiếng đồng hồ, Giang Cảnh Sơ đã viện đủ lý do vào phá.

 

Hoặc là kêu đói, đòi cô nấu ăn, hoặc là ôm cô rúc vào sofa, bật game ngoài loa khiến cô chẳng đọc nổi lấy một chữ.

 

Có mấy lần, anh thậm chí đi thẳng vào chủ đề. Nhân lúc cô đang đọc sách thì tay chân không an phận, cuối cùng ăn sạch cô từ trong ra ngoài.

 

Nghĩ đến những chuyện đó, gò má Tần Hoạ không kìm được mà khẽ ửng hồng.

 

Kỷ Tĩnh Nhã không để ý, lại dẫn hai người họ bước sang khu vực khác.

 

“Chỗ này tôi vẫn chưa nghĩ ra nên bố trí thế nào, hai cô có ý tưởng gì không?”

 

Tần Hoạ suy nghĩ một chút rồi nói: “Hay là làm phòng xem phim đi.”

 

Kỷ Tĩnh Nhã hơi nhướn mày: “Phòng xem phim?”

 

Tần Hoạ gật đầu: “Như lúc hai người đi làm về mệt mỏi, có thể vào đó thư giãn, giải trí một chút.”

 

Cô cố tình không nói “hai vợ chồng cô” hay “cô và chồng cô”. Thật sự cô không nói ra được.

 

Kỷ Tĩnh Nhã nghĩ một lúc rồi lắc đầu: “Anh ấy ghét xem phim lắm, thôi bỏ đi.”

 

Giang Cảnh Sơ không thích xem phim?

 

Sao có thể…

 

Tần Hoạ nhớ rất rõ, Giang Cảnh Sơ từng mê nhất là kéo cô xem phim cùng. Nhất là những ngày âm u mưa gió, tâm trạng anh thường dễ trầm xuống, luôn thích kéo cô vào phòng xem phim, ngồi xem hết nửa ngày.

 

“Vậy thì làm phòng em bé đi.”

 

Tống Á Lệ thấy đề xuất của Tần Hoạ bị bác bỏ, trong lòng thoáng hiện một tia đắc ý, liền cười chen vào.

 

“Chẳng phải cô Kỷ đã quên rồi sao, sau khi kết hôn, chuyện sinh con chính là chuyện đại sự đó nha.”

 

Vừa nghe đến chữ “sinh con”, nét mặt tươi tắn của Kỷ Tĩnh Nhã bỗng cứng lại, có phần không tự nhiên.

 

“Tạm thời bọn tôi vẫn chưa tính đến chuyện đó.”

 

Tống Á Lệ liền cười đùa: “Cô Kỷ và anh Giang còn trẻ như vậy, tận hưởng thêm vài năm thế giới hai người cũng là điều nên làm.”

 

Sau đó, mấy người lại tiếp tục thảo luận thêm hơn một tiếng đồng hồ.

 

Kỷ Tĩnh Nhã vẫn còn rất hứng thú, khi chia tay còn không quên dặn dò, hỏi tới hỏi lui bao giờ thì có thể xem bản thiết kế sơ bộ.

 

Nhìn dáng vẻ ấy, rõ ràng cô ta vô cùng kỳ vọng vào tổ ấm tương lai của mình với Giang Cảnh Sơ.

 

Tần Hoạ đi một mình trên đường, lòng bỗng cảm thấy trống rỗng đến khó chịu.

 

Cô cũng chẳng màng giờ giấc, dù biết bên Anh giờ này còn là nửa đêm, vẫn gọi một cuộc video cho Ria.

 

Ria đang ngủ, giọng ngái ngủ, ngáp một cái thật dài rồi nhấc máy.

 

“Bà chủ, giờ này sao cô lại gọi video qua vậy?”

 

Tần Hoạ khẽ nói một câu xin lỗi: “Có thể cho tôi nhìn thấy Y Y một chút không. Hôm nay tôi nhớ con bé quá.”

 

Ria đáp một tiếng “được” rồi xách điện thoại đi vào phòng của bé Tần Trĩ Y.

 

Y Y đang ngủ rất ngon, Tần Hoạ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của con, cánh tay trắng trẻo như củ sen lộ ra khỏi chăn, lòng bỗng chốc trở nên mềm mại và bình yên đến lạ.

 

Cô vẫn còn nhớ, khi Y Y mới sinh ra, cánh tay nhỏ xíu chỉ bằng một đốt ngón tay, khuôn mặt lại nhăn nheo.

 

Khi ấy, cô bị thiếu sữa, Y Y b.ú không đủ lại nhất quyết không chịu uống sữa bột, nửa đêm đói quá cứ khóc mãi không ngừng.

 

Tần Hoạ hoàn toàn bất lực, nhiều lần ôm con khóc theo. Quãng thời gian ấy thật sự là quá khó khăn.

 

Tần Hoạ nhìn đứa trẻ đang ngủ ngon lành trên màn hình, môi khẽ cong lên một nụ cười dịu dàng đầy thỏa mãn.

 

May mà mọi chuyện đã qua. May mà, Y Y vẫn luôn ở bên cô.

Loading...