Nói về tình trạng sức khỏe, cô không hề bị thương, nói về trạng thái năng lượng, trên đường trở về cô gần như không tiêu hao gì, lùi một vạn bước mà nói, ngay cả về thực lực, cô từng là phó đội của Bắc Châu, dày dạn kinh nghiệm, bây giờ là dị năng giả hệ Nước cấp sáu đã trải qua chín cái c.h.ế.t trên biển, dù sao cũng không kém hơn những người khác ở đây.
Ban đầu cô nghĩ Quý Minh Trần sẽ giống như trước đây, mọi thứ đều nghe theo cô, không ngờ người đàn ông chỉ liếc nhìn cô một cái rồi cụp mi xuống, giọng điệu bình tĩnh lại có vẻ nghiêm túc: "Đi cũng được."
"Hoặc là em đi theo anh, hoặc là em ở lại."
Tóm lại, không để cô gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
Ôn Dao hít một hơi, rõ ràng là hơi tức giận: "Quý Minh Trần..."
Melissa và Thiệu Đình Lương liếc nhìn nhau, rất biết điều đẩy mọi người ra khỏi phòng họp: "Mọi người cứ bàn bạc trước đi, chúng tôi ra ngoài chuẩn bị xe."
"Ơ? Sao mọi người đều..." Địch Đại Hổ còn chưa nói xong, Melissa đã tát hắn ta một cái, thuận tay kéo hắn ta ra khỏi cửa: "Câm miệng!"
Cửa bị đóng lại, trong phòng chỉ còn lại Ôn Dao và Quý Minh Trần.
Thấy mọi người đều đã đi, Ôn Dao cũng không còn gì phải kiêng dè, nói một cách hòa nhã: "Về lý thuyết, mối quan hệ của chúng ta là người yêu, anh không phải là cấp trên của em..."
Quý Minh Trần: "Vậy anh sẽ lấy danh nghĩa người yêu, yêu cầu em ở lại."
Ôn Dao: "Lấy danh nghĩa người yêu không có lý do gì ra lệnh cho em..."
Quý Minh Trần dựa lưng vào bàn họp, ánh mắt nhìn cô vẫn dịu dàng, nhưng lần này lại hiếm khi không chiều chuộng cô vô điều kiện.
Hai bên giằng co một lúc, cuối cùng anh thỏa hiệp đưa tay về phía cô, kéo cô lại gần, rồi nâng mặt cô lên hôn lên trán cô, giọng nói mê hoặc: "Ngoan nào, bảo bối."
"Em là mạng sống của anh, làm sao anh có thể để em mạo hiểm chứ."
Ôn Dao chạm phải đôi mắt hoa đào lấp lánh ánh sao kia, mím môi.
Lại muốn dùng mỹ nhân kế để khiến cô thỏa hiệp sao?
Trước đây vô số lần chìm đắm trong sắc đẹp của anh thì thôi đi, lần này cô không muốn nữa.
Cô không đợi đôi môi người đàn ông kia phủ xuống lần nữa, mà thuận thế đưa tay ôm lấy cổ anh, ngẩng đầu áp sát môi mình vào môi anh, học theo dáng vẻ anh hôn cô ngày thường, chủ động dây dưa.
Ôn Dao vốn có tính cách hướng nội, trước đây luôn e thẹn, nhất là trong chuyện tình cảm, Quý Minh Trần chưa từng thấy cô chủ động như vậy, bàn tay đặt trên eo cô không khỏi siết chặt, hơi thở cũng nặng nề hơn.
Tai Ôn Dao ửng đỏ, sự xấu hổ chợt dâng lên, cô vùi mặt vào cổ Quý Minh Trần, giọng nói nhỏ nhẹ: "Quý Minh Trần, em muốn đi."
Ôm mỹ nhân trong lòng, yết hầu Quý Minh Trần khẽ động, bàn tay thon dài chống trên bàn nổi lên gân xanh.
"Trước đây ở Bắc Châu, em đã từng thấy anh g.i.ế.c zombie rồi, chỉ là một đợt sóng zombie nho nhỏ, chúng ta có nhiều người như vậy, sẽ không có vấn đề gì đâu..."
"..."
"Tầng cao cất giữ tư liệu của tòa nhà nghiên cứu, ngoài đội trưởng Hà ra, anh chỉ dẫn em đi thôi, em quen thuộc đường đi hơn bọn họ..."
Tay Quý Minh Trần cuối cùng không nhịn được đặt lên lưng Ôn Dao.
Ôn Dao buông cổ anh ra, nhìn anh lần nữa: "Hơn nữa, là bạn gái của anh, em không muốn lúc nào cũng bị anh bảo vệ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-158-em-cung-muon-lam-het-suc-minh-lam-dieu-gi-do-cho-anh.html.]
"Em cũng muốn, làm hết sức mình, làm điều gì đó cho anh."
Lời vừa dứt, đầu ngón tay ấm áp của người đàn ông đã nâng cằm cô lên, sau đó cọ xát môi cô, in xuống một nụ hôn sâu.
"..."
...
Mười lăm phút sau, tất cả mọi người tập hợp trên boong tàu.
Mọi thứ đều hành động theo mệnh lệnh trước đó của Quý Minh Trần, điểm khác biệt duy nhất là Ôn Dao đứng vào hàng ngũ của Lạc Toàn Tinh, đi theo bọn họ đến tòa nhà nghiên cứu để làm nhiệm vụ.
Đối với sự sắp xếp này, Lạc Toàn Tinh cuối cùng cũng không nói gì, chỉ nói sơ qua về kế hoạch và phân công công việc với mọi người, sau đó quay đầu nói với Thiệu Đình Lương:
"Lúc về anh lái xe, nếu tình hình có biến, anh nhớ kịp thời b.ắ.n pháo hiệu báo cho Minh trưởng quan, biệt thự cổ gần tòa nhà nghiên cứu, bọn họ có thể đến kịp thời."
"...Vâng." Thiệu Đình Lương đứng ở một bên, tuy gật đầu nhưng trong lòng lại rất hoảng sợ.
Nghĩ đến trước đây khi còn là phó đội trưởng của Lạc Toàn Tinh, tiếp xúc với Âu Thanh Hằng lâu ngày, coi như cũng có thể gọi là anh em, nhưng chỉ vì không bảo vệ được Ôn tiểu thư khiến cô bị thương, phó đội trưởng Âu bị Minh trưởng quan b.ắ.n c.h.ế.t ngay tại chỗ...
Cảnh tượng Âu Thanh Hằng chết, đến bây giờ anh ta vẫn nhớ rõ, mà hiện tại anh ta lại bị ép phải đi cùng Ôn tiểu thư, chẳng lẽ anh ta sẽ là Âu Thanh Hằng tiếp theo sao?
"..." Không dám nghĩ tiếp, cảm thấy hơi cần cứu mạng.
Địch Đại Hổ nhanh chóng lái một chiếc xe cải tiến đến, Ôn Dao chọn một con d.a.o vừa tay từ kho vũ khí trên phà để dự phòng, mấy người nhanh chóng lên xe rời đi.
Nhìn chiếc xe tải nhỏ đang lao đi ngoài cửa sổ, Lâm Trạch Nhân thu hồi tầm mắt nhìn người đàn ông bên cạnh: "Minh trưởng quan thật sự yên tâm để Ôn tiểu thư đi cùng bọn họ sao?"
Quý Minh Trần nhíu mày cầm lấy một khẩu s.ú.n.g lục màu đen trên bàn, thành thạo lên đạn: "Không yên tâm."
Lâm Trạch Nhân: "?"
Quý Minh Trần giơ khẩu s.ú.n.g trong tay lên, ánh mắt rơi trên thân súng, đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi một chút bụi bẩn: "Nhưng tôi có thể làm gì đây?"
Lâm Trạch Nhân vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, chưa kịp hỏi thêm thì người đàn ông bên cạnh đã lướt qua anh ta: "Nhanh lên, chúng ta cố gắng lấy được tư liệu trước bọn họ."
...
Sau khi xe cải tiến lao ra khỏi phà, zombie nhanh chóng ùn ùn kéo đến.
Địch Đại Hổ phụ trách lái xe, Lạc Toàn Tinh ngồi ghế phụ cảnh giác nhìn tình hình bên ngoài, thỉnh thoảng dùng s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t một con: "Thiệu Đình Lương, hai người chú ý một chút, đừng chỉ lo hai bên, phía sau xe cũng có thể có zombie bám vào..."
Ôn Dao đặt d.a.o sang một bên, cầm s.ú.n.g bạc bình tĩnh nhìn cảnh tượng hỗn loạn di chuyển bên ngoài cửa sổ.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Thời mạt thế hiếm khi có ngày nắng đẹp, lúc này bầu trời bên ngoài cũng mây đen cuồn cuộn, không lâu sau liền mưa lất phất.
Nước mưa tưới lên khu vực đô thị vắng vẻ, rửa sạch những cây cối và cột điện đổ ngổn ngang, mặt đất vốn đã cũ nát nứt nẻ, những khe nứt như cành cây chảy ra m.á.u và dịch nhờn bị nước mưa pha loãng...
Thành phố sau khi bị zombie xâm chiếm tràn ngập mùi ẩm ướt và tanh hôi, bầu không khí cũng nặng nề và bi thương, nhưng đối với sự tàn phá đẫm m.á.u như vậy, lại không ai có thể tưởng niệm.
"..."
Thiệu Đình Lương quay đầu lại nhìn, một nhóm zombie biến dị thể đang lang thang ở đó dường như bị kinh động, lần lượt quay đầu lại.